Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1844

Gia đình của Tống Sĩ Triết ghét cô ta!

Lý Tư tức giận ném hết những đồ vật trong nhà có thể ném đi thêm lần nữa, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dư Khiết, đồ khốn kiếp này! Rõ ràng Tống Sĩ Triết nên thuộc về tôi! Tôi mới là mợ chủ nhà họ Tống! Dựa vào đâu mà cô lại cướp đối tượng xem mắt của tôi? Cô là cái thá gì chứ!?”

Người làm trong nhà lại tránh vào trong phòng lần nữa, không dám đi ra ngoài.

Nhưng tiếng mắng của Lý Tư vẫn truyền đến rõ ràng.

“Sợ là đầu óc bà chủ nhà chúng ta có bệnh ấy?” Một người giúp việc nữ không nhịn được mà lầm bầm: “Tôi đã sớm nghe nói rằng, lúc trước trợ lý Dư hết lòng hết sức kết thân cho cô ta, nhưng cô ta lại chướng mắt cả một đám, bắt bẻ đủ loại đủ chuyện. Sao? Người đàn ông cô ta ghét không thể theo đuổi người khác, không thể kết hôn với người khác? Xem mặt với người đàn ông nào thì người đó đều phải giữ mình vì cô ta mới được chắc? Cô ta thật sự cho rằng mình là con gái của hoàng đế à?”

“Bà nói nhỏ chút đi, không chừng chọc giận vị kia rồi lại gây ra chuyện ầm ĩ gì giờ.” Một người giúp việc nữ khác cũng nói: “Ôi, tôi làm đến cuối năm rồi kiên quyết không làm ở đây nữa. Đây gọi là chuyện gì chứ? Ngày nào cũng đập đồ, ai mà chịu nổi?”

“Tôi nói với bà này, sang năm tôi muốn thử đến nhà họ Tống tìm việc xem sao, nghe nói chủ nhà ở bên kia rất tốt với người làm, thái độ cực kỳ ôn hòa, ngày lễ ngày tết còn được lấy bao lì xì. Bà nhìn cái nhà này của chúng ta đi, ngày nào cũng cho rằng mình là phu nhân giàu có! Xong cũng chẳng nhìn lại xem giá trị con người của mình có đáng giá không.”

“Đừng nói nữa đừng nói nữa, cô ta đến kìa.”

Lý Tư chỉ cảm thấy mạch máu trên trán đột nhiên phồng lên.

Đáy lòng cô ta có sự tức giận vùng vẫy không nói nên lời, là kiểu muốn trút hết ra nhưng làm thế nào cũng không phát ra được.

Đúng lúc này cửa phòng mở ra, Hùng Hùng từ ngoài đi vào.

Vừa về đến nhà đã thấy ngay một đống hỗn độn, anh ta biết ngay Lý Tư lại nổi điên trong nhà.

Hùng Hùng cười lạnh một tiếng, coi như không nhìn thấy gì mà lập tức vào phòng mình, kéo cái vali hành lý ra, bỏ đồ dùng của mình vào.

“Hùng Hùng, anh muốn làm gì?” Lý Tư thấy như vậy thì lập tức hét lên: “Không nói đến chuyện anh đi với con khốn kiếp kia, mà bây giờ anh còn muốn dọn hết qua đó à? Được thôi! Dọn qua đó cũng được! Anh có gan thì ly hôn với tôi rồi cưới cái con khốn kiếp kia đi!”

Hùng Hùng chẳng thèm đáp lại Lý Tư, tiếp tục thu dọn đồ đạc.

Nhưng Lý Tư vẫn bổ nhào về Hùng Hùng: “Anh nói đi nói đi! Anh có dám ly hôn với tôi không!”

“Cô điên đủ chưa hả?” Hùng Hùng đẩy Lý Tư ra: “Cái nhà này, cô thích ở thì cứ ở lại đi, tôi không có nhiệm vụ phải điên cùng cô. Nếu tôi có thể thì đã sớm ly hôn với cô rồi! Lý Tư, cô còn chưa rõ à? Người toàn thế giới này đều ghét cô, đều trốn tránh cô! Nếu không phải vì nhà họ Mặc hứa hẹn rằng nhất định sẽ cho nhà của chúng tôi lợi ích thì cô cảm thấy tôi sẽ nhịn cô đến tận bây giờ ư? Nói trắng ra thì cô cũng không phải là đại tiểu thư chính đáng của nhà họ Mặc. Chẳng qua lý do mà Mặc Tử Hân vẫn bằng lòng cho cơ hội là vì còn chút tình cảm. Cô cứ làm đi, khiến chút tình cảm kia cũng không còn nữa. Ngày mà Mặc Tử Hân mặc kệ cô cũng chính là lúc Hùng Hùng tôi ly hôn với cô! Không phải cô cứ ngóng trông được ly hôn sao? Yên tâm, rất nhanh sẽ đến ngày đó thôi!”

Lý Tư hét lên lên: “Anh nói bậy! Anh mới là kẻ điên! Anh cút, cút ra ngoài cho tôi!”

“Cô thật sự cho rằng tôi bằng lòng gặp cô chắc?” Hùng Hùng cười lạnh một tiếng: “Tôi thà rằng ở ngoài mãi mãi cũng không muốn về cái nhà này!”

Lý Tư lại nhào vào Hùng Hùng một lần nữa: “Tôi liều mạng với anh!”

“Cút!” Hùng Hùng cũng không ngẩng đầu lên mà chỉ giơ tay đẩy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK