Chương 1418
“Năm đó, hôn nhân của tổng giám đốc và cô chủ tràn ngập tính hài kịch.” Tiểu A dùng từ ngữ đơn giản nói về quá khứ Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề một lần nữa. Sau đó, nói với Tiểu Vương: “Hiện tại cô có thể hiểu được vì sao mà công ty tìm các cô làm trợ lý của cô chủ chưa?”
Cuối cùng Tiểu Vương cũng hiểu: “Tôi hiểu rồi, nói đúng hơn là sau này chúng tôi không thể ngăn cô chủ và tổng giám đốc ở bên nhau.”
“Không phải các cô, là cô đó.” Tiểu A nhấn mạnh: “Đậu Miêu và Thẩm Khả Khả cho đến bây giờ vẫn không làm chuyện gì ngu ngốc.”
Tiểu Vương xấu hổ cúi đầu xuống.
Thật sự thì cô cũng loáng thoáng hiểu được bản thân theo bản năng muốn bảo vệ Cố Hề Hề, sau đó thì quên mất điều này.
“Tôi hiểu rồi, trợ lý A.” Tiểu Vương bảo đảm: “Từ nay về sau tôi sẽ không phạm sai lầm nữa!”
“Ừ.” Tiểu A nói: “Được rồi, cũng không còn sớm nữa, tôi đưa cô về. Không được làm ồn tổng giám đốc và cô chủ, hiểu chưa?”
“Đã hiểu!” Tiểu Vương dùng sức gật đầu.
Hai người cùng nhau đi ra khỏi phòng, trước mặt Tiểu B và Tiểu C đang đi tới, tầm mắt lập tức dừng lại trên miệng Tiểu A, sau đó cười thầm.
Tiểu Vương lúc đầu không biết nhưng vừa nhấc đầu lên thì thấy trên miệng Tiểu A có dính dấu son của mình.
Cô mới lập tức nhớ lại lúc xảy ra sự cố trong phòng Tiểu A.
Vì ánh sáng trong phòng quá mờ nên cô mới không phát hiện!”
Bây giờ thì tiêu rồi, tiêu rồi, chuyện này sẽ không giải thích rõ được nữa!
Khuôn mặt xấu hổ của Tiểu Vương đỏ lên, cúi đầu, vội vã chạy về phòng.
Tiểu A không phản ứng gì, hỏi Tiểu B và Tiểu C: “Mọi người cười cái gì vậy?”
Tiểu B thích thú nhìn Tiểu A nói: “Hai người các người từ khi nào mà tình cảm tốt như vậy?”’
Tiểu A lập tức phản bác: “Các người nói bậy gì đó! Tôi với Tiểu Vương chẳng có gì với nhau cả!”
“Người an hem, chúng ta là cộng sự bên nhau nhiều năm như vậy, ai mà không biết chứ!” Tiểu C cười hì hì chỉ vào khóe môi Tiểu A nói:
“Thân với nhau như vậy rồi, anh còn nói với tôi không có? Đừng tưởng bọn tôi mù! Yên tâm, Tiểu Vương là của anh, không ai dám giành với anh đâu!”
Tiểu A sửng sốt, đột nhiên xoay người tìm gương soi.
Tim anh bỗng đập nhanh hơn.
Thật sự, thật sự rất kì lạ, thế vậy nhưng anh lại không thấy chán ghét dấu son này chút nào.
Anh ta chắc chắn bị điên rồi!
Tiểu A lập tức hiểu ra khuôn mặt ửng hồng của Tiểu Vương ban nãy rồi cúi đầu bỏ đi là vì sao rồi.
Không hiểu sao anh ta cảm thấy có chút vui vui trong lòng.
Tiểu A bị anh em mình giễu cợt hết nửa ngày. Một lúc sau, ra lệnh cho bọn họ trực đêm, sau đó vội vàng đi rửa mặt, sống chết không ra khỏi cửa.
Một đêm ngủ thật ngon.
Nhưng ngày hôm sau khi tỉnh lại thì thấy mọi người có chút kì lạ.
Hai người Tiểu Vương và Tiểu A đều xấu hổ tránh né ánh mắt đối phương.
Dĩ nhiên là đều nhớ rõ dấu son môi tối hôm qua rồi.