Chương 1122
Lâm Phong nhìn xuống cổ tay của mình, thấy Mộc Nhược Na vẫn đang giữ chặt nó, trong lòng ngọt ngào không giải thích được, lập tức bỏ đi vẻ mặt buồn bực, cười rất tươi: “Nếu thật sự là giúp cô, vậy thì đó là trách nhiệm của tôi rồi!”
“Vậy thì phải làm phiền anh rồi.” Mộc Nhược Na thở phào nhẹ nhõm.
Bọn trẻ bây giờ khó chiều thật!
Bọn chúng đều rất thông minh.
“Tôi sẽ chứng minh cho cô thấy.” Lâm Phong nghiêm túc nhìn Mộc Nhược Na: “Tôi sẽ là người thích hợp nhất với cô…là người thích hợp nhất để đứng về phía cô. Tôi sẽ hỗ trợ hết mình cho sự nghiệp của cô! Tôi cũng sẽ làm thật chăm chỉ để giúp công ty của cô quảng bá về sản phẩm của mình!
Lần này tôi quay lại để tham gia hai bộ phim truyền hình đó. Tôi sẽ cố gắng hết sức để chứng tỏ bản thân!”
Mộc Nhược Na đột nhiên bật cười: “Được rồi, tôi sẽ đợi câu trả lời của anh.”
Mộc Nhược Na nhìn thời gian nói: “Bây giờ tôi có việcphải đi rồi. Hẹn lát nữa gặp lại anh nhé , tôi sẽ qua đưa thuốc cho anh.”
“Ừ.” Đôi mắt Lâm Phong sáng ngời nhìn cô ấy.
Mộc Nhược Na nói xong liền rời đi.
Còn Lâm Phong, với niền vui hí hửng trong lòng anh ta quên luôn vết thương ở mắt cá chân, vui vẻ quay người đi.
Khoảng cách giữa anh ta và Mộc Nhược Na có lẽ đã ngày càng gần rồi!
Nhưng Mộc Nhược Na vừa rời đi chưa được bao lâu, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa.
Lẽ nào Mộc Nhược Na vừa đi đã quay trở lại sao?
Cô ấy để quên gì đó à?
Hay cô ấy còn điều gì quên nói?
Hay cô ấy không yên tâm cho anh ta nên mới quay lại?
Trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc cùng ngượng ngùng, Lâm Phong đột nhiên mở cửa: “Nhược Na, sao cô lại…”
Nhưng người đứng ngoài cửa khiến nụ cười trên mặt Lâm Phong lập tức cứng đờ nơi khóe miệng.
“Sao thế? Không ngờ lại là tôi à?” Người ngoài cửa bật cười: “Lâm Phong, hôm nay anh biểu hiện cũng không tồi nhỉ! Làm cho Mộc Nhược Na nhanh như vậy đã quan tâm anh rồi sao. Anh là đang làm vì nhiệm vụ tôi yêu cầu hay là thật sự động lòng với Mộc Nhược Na rồi?”
“Cô Chu, sao cô lại ở đây? Nhanh vào đi.” Lâm Phong cảnh giác nhìn xung quanh, sau đó nhanh chóng để Chu Nghệ vào phòng.
Sau khi kiểm tra cửa đã đóng, Lâm Phong nhìn lại Chu Nghệ, sắp xếp lại tâm trạng của mình, nói: “Cô Chu, đừng lo lắng, những gì tôi đã hứa với cô, tôi nhất định sẽ hoàn thành. Mộc…Mộc Nhược Na đã đồng ý để tôi quay quảng cáo cho một sản phẩm cho công ty của cô ấy rồi. Tôi sẽ từng bước lấy được lòng tin của cô ấy và hoàn thành tốt nhiệm vụ mà cô giao cho thôi.”
Chu Nghệ lười biếng dựa vào sô pha, nhìn Lâm Phong nói: “Nhớ thì tốt. Nếu như anh dám phản bội tôi, thì anh phải biết rằng, tôi có thể cho anh cái gì thì cũng có thể lấy lại cái đó được.”