Chương 1346
Làm trợ lý, đối với những chuyện này, đều là dễ như trở bàn tay.
Tiểu Vương chọn một căn phòng hướng đông ở lầu hai.
“Mọi người tự chọn phòng cho mình.” Lái xe mở miệng nói ra: “Ở đây tổng cộng có mười phòng, trong một tuần sắp đến, mọi người sẽ sống ở đây. Ngày mai sẽ bắt đầu có thầy giáo chuyên môn huấn luyên đến dạy, có thể thích ứng hay không phải xem mọi người rồi. Đúng rồi, trong một tuần này, không có người nấu cơm quét dọn vệ sinh ở đây, mọi người phải tự chăm sóc chính mình.”
“Vâng.” Năm người cùng nhau trả lời.
Sau khi Tiểu Vương đi đến, bốn người kia cũng dùng ánh mắt nhìn kỹ một vòng, sau khi xác định tiểu Vương sẽ không mang đến uy hiếp cho các cô ấy, lúc này mới thu hồi tầm mắt.
Tiểu Vương đặt rương xuống, giơ tay chào hỏi, cũng không biết nên tiếp tục đưa tay thì tốt hay là buông tốt hôn.
Vào thứ sáu, tiểu Vương kéo theo một cái rương to đùng, đến địa điểm trình diện.
Đi cùng với tiểu Vương còn có bốn người.
Đều nói là tử khí đông lại, Tiểu Vương ngược lại không phải là vì tử khí đông lai, mà là thuận tiện nhắc nhở chính mình dậy sớm ngủ sớm.
Một tuần huấn luyện này, cô cũng không thể mất mặt được.
Đến lúc tối, tiểu Vương bị những người khác thông báo đều phòng khách tầng một tập hợp.
Một người phụ nữ tuổi tương đối lớn, dáng vẻ đội trưởng, mở miệng nói: “Một tuần tương lai, năm người chúng ta phải sinh hoạt cùng nhau. Cho nên để tiện cho cuộc sống và học tập, tôi tự đề cử mình trở thành đội trưởng của mọi người, bây giờ tôi sắp xếp phân chia khu vực vệ sinh trong một tuần này. Lý Phân, cô phụ trách phòng khách tầng một và phòng ăn, Đậu Miêu, cô phụ trách toilet công cộng tầng một tầng hai và phòng bếp, Thẩm Khả Khả, cô phục trách khu vực hành lang công cộng lầu hai, Vương Uông, cô phụ trách quét dọn trong sân và dọn dẹp gara.”
Lập tức có người hỏi: “Vậy còn cô? Cô làm cái gì?”
Người này lúc này mới nói: “Tôi đương nhiên là chịu trách nhiệm một ngày ba bữa này rồi. Vừa rồi lái xe không phải đã nói rất rõ ràng sap? Một tuần này chúng ta không có người chăm sóc ăn uống hàng này, đều phải tự mình giải quyết. Tôi đã gọi điện đặt hàng, đặt rau củ, hoa quả, trứng gà và các loại thịt, đến lúc đó phí tổn công khai, năm người chúng ta chia đều là được.”
Đậu Miêu nói: “Triệu Tinh, dựa vào cái gì mà cô sắp xếp những việc này? Chúng ta hắn là nên bốc thăm phân chia chứ?”
Triệu Tịnh ỷ vào mình lớn tuổi, đương nhiên sẽ không nhìn mấy người nhỏ tuổi vào trong mắt, vì vậy mở miệng nói: “Tôi có kinh nghiệm trợ lý nhiều năm, tôi hiểu phải sắp xếp công việc như thế nào hơn các cô. Những người khác có ý kiến gì không?”
Lý Phân và Thẩm Khả Khả trao đổi ánh mắt, lượng công việc của hai người cũng không tính là quá lớn, cho nên đều không lên tiếng.
Duy chỉ có Đậu Miêu và Vương Uông lượng công việc không nhỏ hoàn toàn là người nhỏ tuổi nhất, lý lịch cạn nhất.
Cho nên hai người bọn họ căn bản không có quyền lên tiếng.
Vương Uông lắc đầu với Đậu Miêu, ý bảo không nên tranh.
Cũng chỉ là một tuần lễ.
Khảo hạch sau khi huấn luyện mới là trọng điểm.
Dù sao mọi người chỉ có thể lưu lại một người.
Đậu Miêu nhận nhân tình của Vương Uông, thấp giọng nói: “Vậy được, tôi giúp cô quét sân, như vậy một người quét một người lấy nước dọn, cũng rất nhanh có thể làm xong.”