Chương 2101
Sau khi một phen sắp xếp bố trí, Doãn Nhất Nặc và Mễ Tiểu Anh liền xuất phát đi chung cư Địa Hải ở đường Thuận Giang.
Lam Bảo ngoan ngoãn nằm trong cái hộp đóng gói và đến đó cùng nhau.
Tới chung cư Địa Hải, Mễ Tiểu Anh đem Lam bao ra, khởi động máy nói: ”Lam Bảo, đây là nhà mới chúng ta sẽ ở trong thời gian sắp tới, vệ sinh nơi này giao cho em nha.”
Mắt Lam Bảo chớp chớp: “Lam Bảo nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”
Nói xong, Lam Bảo tự mình đi đo đạc phòng ở con đường đi.
Không hổ danh Lam Bảo là người máy dọn dẹp nhà cửa, cần cù chăm chỉ không biết vất vả mà làm việc.
Cộc cộc cộc…
Có người gõ cửa.
Mễ Tiểu Anh và Doãn Nhất Nặc xoay người qua xem, liền thấy khuôn mặt khiếp sợ của Minh Hâm đang đứng ở ngoài cửa: “Mọi người cũng ở đây hả?”
Mễ Tiểu Anh cười cười gật đầu: “Ở một khoảng thời gian sắp tới, là phải làm hàng xóm, xin chiếu cố nhiều hơn.”
Mặt của Minh Hâm đỏ lên: “Không không không, là tôi phải cảm ơn cô, giúp đỡ nhiều hơn! Cảm ơn cô đã giữ tôi lại.”
Doãn Nhất Nặc cười nói: “Dù sao cũng nhàn rỗi, hay là tối nay chúng ta cùng nhau ăn cơm đi.”
Gương mặt của Minh Hâm lại càng đỏ hơn: “Như thế sao được?”
“Mọi người đều là hàng xóm mà.” Doãn Nhất Nặc nói: “Tiểu Mễ, hãy chuẩn bị một số trái cây và rau quả đi.”
“Được.” Mễ Tiểu Anh quay người gọi điện thoại yêu cầu giao một xe đẩy rau và trái cây tươi cũng như một số bộ đồ ăn và vật dụng nhà bếp cần thiết đến đây.
Ngoài những thứ này, Mễ Tiểu Anh còn nhờ người chuẩn bị sẵn một số đồ dùng hàng ngày phòng khi cần đến.
Đêm đến, bầu trời trở nên u ám, cơn gió thổi qua còn mang theo hơi nước nặng trĩu.
E là hôm nay trời sẽ lại đổ mưa rồi.
Mễ Tiểu Anh xem dự báo thời tiết trên điện thoại và nói với Doãn Nhất Nặc: “Hay là tối nay ăn lẩu nhé? Ăn lẩu vào những ngày mưa là cảm giác thoải mái nhất.”
“Được rồi, chị cứ quyết định đi.” Doãn Nhất Nặc gật đầu, vừa lau tóc vừa bước ra khỏi phòng ngủ, uể oải ngồi lên chiếc ghế sô pha.
Lam Bảo đến rất đúng lúc, lấy máy sấy tóc ra chủ động sấy tóc cho Doãn Nhất Nặc.
“Tên quỷ nhỏ Lam Bảo thông minh này.” Doãn Nhất Nặc liếc nhìn Lam Bảo tán thưởng.
“Cảm ơn vì lời khen.” Giọng nói dễ thương của Lam Bảo vang lên.
Mễ Tiểu Anh suýt bị Lam Bảo chọc cười!
Lam Bảo sau khi được lập trình lại bởi Cố Miểu thực sự thông minh hơn trước nhiều.
Bây giờ đã có Lam Bảo ở nhà thì gần như không cần đến người khác trợ giúp công việc dọn dẹp nữa.
Đây đúng là một vật dụng cần thiết cho ngôi nhà!
Mễ Tiểu Anh nhanh chóng tìm nguyên liệu cho nồi lẩu, rửa sạch và sắp xếp từng cái đĩa một, cô ấy đang bận rộn thì có tiếng chuông vang lên từ ngoài cửa.