Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1351

Cô nàng làm việc đặc biệt nhanh nhẹn, vỗ cùng nhanh, nhưng đúng là thật không am hiểu mấy chuyện ücẩn thận.

Nhìn Vương Uông xe chỉ luồn kim, nhanh chóng làm ra một con rối, lập tức cuống lẫn.

Vương Uông lập tức nói với cô ấy: “Đừng gấp, tôi cũng cùng làm với cô. Tôi giúp cố xe chỉ luồn kim làm mấy thứ bên ngoài, cô làm phần lớn nhất là được rồi.”

Có Vương Uông hỗ trợ, lúc này Đậu Miêu mới thở dài một hơi.

Tay Vương Uông quả thực là vô cùng khéo, ngón tay tung bay, làm một lát, theo sự sắp xếp của Đậu Miêu dùng kim móc đan một cái mũ quả dưa.

Đậu Miêu luống cuống tay chân làm ra một con búp bê vài, tốt xấu vẫn nhìn ra được đầu và thân thể.

Vương Uông nối lại với mũ quả dưa mình mới đan, sau đó lại đan một cái váy nhỏ và đôi giày, đính thành một bộ.

Hei, thật đúng là đừng nói, một chút cũng không nhìn ra Đậu Miêu làm ẩu.

Đậu Miêu cầm lấy mấy thứ bên ngoài Vương Uông đan, mặt tươi như hoa nói: “Trời ạ, Vương Uông, tay của cô cũng thật là khéo đi? Quả thật là vô cùng khéo léo! Nếu như cô không làm trợ lý, tương lai mở một quán nhỏ cũng có thể sinh hoạt rất tốt.”

“Tôi cũng tạm được đi, lúc còn bé rất thích làm thủ công thế này.” Vương Uông cũng không ngẩng đầu lên trả lời nói: “Khi còn bé cũng không có đồ chơi gì, muốn con búp bê vải, trong nhà cũng không mua được, cho nên tôi chỉ có thể tự làm.”

Đậu Miêu nghe Vương Uông nói chuyện trong nhà xong, nhịn không được bênh vực kẻ yếu vì cô: “Ai, ở chỗ các cô trọng nam khinh nữ cũng thật ghê gớm.”

“Không có cách nào, đó chính là tập tục bên phía chúng tôi.” Vương Uông cúi đầu trả lời nói: “Không có con trai đã cảm thấy không có đường sống, trong nhà có con gái, đều là thứ của nợ, tương lai cũng phải giúp đỡ anh em trai. Ba mẹ của tôi rất tốt, chỉ là để cho tôi giúp đỡ em trai, không phải sinh ra liền mang tôi đi cho, cũng không ngăn cản tôi học đại học. Tôi học chuyên ngành này, trong nhà cũng không nói gì. Cho nên, tôi cũng chạy không thoát sứ mệnh phải giúp em trai mình. Được rồi, cô xem trên lưng có cái túi xách nhỏ này, có phải đẹp hơn rất nhiều?”

Đậu Miêu ôm lấy tác phẩm thủ công vừa mới ra lò, bẹp bẹp hôn mấy cái: “Quá tuyệt vời, tôi rất thích, tôi cũng không bỏ được phải nộp lên rồi!”

“Cô thích là được.” Vương Ương mỉm cười trả lời.

“Nói đi thì nói lại rồi.” Đậu Miêu nhớ đến việc nhà Vương Uông trịnh trọng nói: “Tôi hy vọng cô lần này có thể đạt được thắng lợi cuối cùng. Mặc dù tôi cùng muốn lưu lại tập đoàn Doãn thị công tác, nhưng mà tôi so với tình huống của cô tốt hơn nhiều. Cho dù không thể đi làm ở tập đoàn Doãn thị, cũng có thể tìm một công việc thật tốt bên ngoài, trong nhà của tôi cũng không có nhiều chuyện sốt ruột như vậy. Nếu không, tôi cũng xem như là tặng cho cô là được.”

“Đừng đừng đừng.” Vương Uông vội vàng nói ra: “Mọi người chúng ta đều là cạnh tranh bằng năng lực, cô cũng đừng làm thế. Dù sao, phần đãi ngộ này của tập đoàn Doãn Thị thật là quá tốt, bên ngoài cũng không có công ty nào đãi ngộ tốt như vậy.”

Đậu Miêu cũng chỉ là nói như vậy.

Cô cũng không bỏ được cơ hội tốt như vậy.

Ai, chỉ là không nghĩ đến, lúc học tập gặp được một người bạn tính tình tốt như vậy. Đã làm xong đồ thủ công, hai người đặt tác phẩm trên ngăn tủ trong phòng Đậu Miêu, xoay người đến toilet rửa mặt.

Ngay lúc các cô rời phòng không lâu, có một bóng dáng lén lén lút lút mở cửa phòng Đậu Miêu dùng kéo cắt bầy nhầy tác phẩm các cổ đã hoàn thành.

Đậu Miêu tắm rửa xong quay lại phòng, đang chuẩn bị thưởng thức một chút tác phẩm hôm nay sau đó ngủ đi, lúc cô cầm lấy con rối, lại phát hiện tác phẩm đẹp để lại bị cắt đến loạn tùng phèo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK