Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1857

“Được được được, bố biết rồi, bố nhất định sẽ dọn dẹp nhà cửa đợi con trở về.” Ông Dư vui vẻ cúp điện thoại.

Dư Khiết gọi điện thoại cho Tống Sĩ Triết: “Alo, cuối tuần rảnh không, em đưa anh đi gặp bố em.”

Giọng nói của Tống Sĩ Triết trở nên căng thẳng: “Có thời gian, có thời gian. Anh cần phải chuẩn bị những gì đây?”

“Không cần chuẩn bị gì cả, chỉ cẩn mang anh tới là được rồi.” Dư Khiết cười nhẹ: “Người bố này của em chưa có tiếp xúc gì với việc đời, đến lúc đó anh đừng có ruồng bỏ.”

“Sao có thể chứ.” Tống Sĩ Triết nói ngay: “Anh nhất định sẽ biểu hiện thật tốt!”

“Được.” Dư Khiết cúp điện thoại rồi tiếp tục lái xe.

Bên kia, Tống Sĩ Triết không ngừng căng thẳng, đi quanh văn phòng mấy vòng rồi mới gọi thư ký đến: “Mau đi chuẩn bị một ít quà cho bố vợ. Quên đi, vẫn là tự tôi đi chọn! Có chuyện gì thì gác qua một bên, khi nào tôi về sẽ xử lý sau!”

Không đợi thư ký phản ứng lại, Tống Sĩ Triết đã chạy ra khỏi văn phòng, hớn hở đi chọn quà.

Trong bệnh viện, mặc dù khuôn mặt nhỏ của Dư Nhạc còn chút tái nhợt nhưng tinh thần đã rất tốt.

Sau một thời gian dưỡng thương, về cơ bản đã thì sức khỏe đã hồi phục rồi.

Mặc dù không thể hiếu động như những đứa trẻ khác nhưng cũng có thể sống một cuộc sống bình thường.

“Bố, lúc nào chị có thể trở về? Chị đã đồng ý với con, lúc con bình phục thì chị sẽ trở về.” Dư Nhạc ngước mắt nhìn ba mẹ mình.

Ông Dư ngồi xổm xuống, dịu dàng nói: “Vừa rồi đã gọi điện thoại cho chị rồi, cuối tuần chị sẽ quay trở về.”

Ánh mắt Dư Nhạc nhất thời sáng lên: “Thật sao ạ?”

“Không chỉ có một mình chị về, chị còn đưa theo bạn trai về cùng.” Ông Dư nói xong liền nói với vợ của mình: “Đến lúc đó mua thêm vài món, lần đầu tiên Tiểu Khiết đưa bạn trai về nhà, chúng ta không thể thất lễ.”

Mặt của mẹ kế nhất thời căng thẳng: “Tôi, tôi có thể không?”

“Đương nhiên là được rồi.” Ông Dư dịu dàng cưới nói: “Chúng ta là người một nhà mà!”

Mẹ kế lo lắng nói: “Em nghe nói, bạn trai của Tiểu Khiết là người thừa kế của một công ty lớn. Nhà chúng ta vừa nhỏ vừa nghèo như vậy không sợ làm cho Tiểu Khiết xấu hổ chứ?”

Ông Dư lại thở dài một hơi nói: “Tiểu Khiết không phải là loại người như vậy, bạn trai mà con bé tìm sẽ không phải là kiểu người như thế.”

Khuôn mặt nhỏ của Dư Nhạc vui vẻ bừng sáng lên: “Sau này con nhất định sẽ kiếm thật nhiều tiền, để chị có thể tự hào về con!”

“Đúng vậy, Tiểu Nhạc của chúng ta sau này nhất định sẽ làm cho cả nhà tự hào!” Ông Dư ôm con trai lên: “Đi, chúng ta về nhà thôi!”

Những tràng cười sảng khoái thu hút sự chú ý của những người xung quanh.

Vừa về đến nhà, Dư Nhạc đã lấy bộ sưu tập ra, quyết định chọn ra món đồ bản thân yêu thích nhất để tặng cho bạn trai của chị gái.

Cậu muốn nói với chị gái, thứ chị gái thích cậu đều sẽ thích!

“Tiểu Nhạc, Tiểu Nhạc!” Ông Dư từ bên ngoài chạy vào, nhìn thấy con trai đang kéo hộp bảo bối ra và từ trong đó lấy ra một con heo đất, không nhịn được mà hỏi: “Con đang muốn làm gì vậy?”

“Bố.” Dư Nhạc đưa con heo đất qua trước mặt ông Dư: “Đây là tiền mừng tuổi mà con đã dành dụm được từ lâu, con muốn mua quà cho anh rể”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK