Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2035

Bố Chu Tuyết Nhi tới không xét hỏi mà chỉ nhận lỗi.

Người đứng ở vị trí cao sẽ là người giáng đòn phủ đầu.

Nếu lúc này Khương Tả dám đồng ý, vậy thật sự sẽ khiến mọi người nhìn một cách khinh bỉ.

Doãn Ngự Hàm cười một tiếng nói: “Ông Chu quá lời rồi. Tính cách cô Chu Tuyết Nhi dịu dàng, có thói cũ còn sót lại của cụ ông, từ trên xuống dưới nhà họ Doãn chúng tôi đều rất tán thưởng cô Chu Tuyết Nhi.”

Lúc này Khương Tả mới lên tiếng nói: “Ông Chu, rất xin lỗi, là do em gái ngốc không hiểu chuyện. Cũng may trợ lý Mễ giúp ngăn cơn sóng dữ, cộng thêm có cậu Doãn hỗ trợ mới không tạo thành hậu quả nghiêm trọng.”

Bố Chu Tuyết Nhi hừ một tiếng.

Mễ Tiểu Anh xuất hiện đúng vào lúc này.

“Thật xin lỗi ông Chu, anh Khương Tả, hồi nãy thân thể tôi khó chịu nên nghỉ ngơi một lúc, không tiếp đón từ xa được, xin đừng trách tội.” Giọng Mễ Tiểu Anh mang theo chút giọng mũi, ít nhiều cô ta cũng bị cảm nhưng nhẹ hơn Chu Tuyết Nhi nhiều.

Bố Chu Tuyết Nhi và Khương Tả đồng thời nhìn sang Mễ Tiểu Anh, bọn họ thi nhau bày tỏ thái độ: “Đâu có đâu có, chúng tôi còn phải cảm ơn trợ lý Mễ đã trọng nghĩa mà tương trợ.”

Mễ Tiểu Anh mỉm cười nói: “Chuyện của sơn trang Lạc Hà đều do tôi phụ trách, sao lại không liên quan cho được, chúng ta có thể đổi nơi khác để trò chuyện một chút không?”

Bố Chu Tuyết Nhi và Khương Tả còn chưa mở miệng, Doãn Ngự Hàm đã lên tiếng: “Thế này đi, phòng tôi cũng coi như yên tĩnh, cũng là một nơi thích hợp để nói chuyện, không bằng tới bên kia của tôi nhé?”

Mễ Tiểu Anh nhìn Doãn Ngự Hàm không lên tiếng.

Bố Chu Tuyết Nhi và Khương Tả cùng gật đầu: “Vậy thì quấy rầy rồi.”

Doãn Ngự Hàm không muốn khiến Mễ Tiểu Anh bị tủi thân, cũng không muốn cô ta quá cực khổ, cuối cùng là mình ôm đồm chuyện này, bắt đầu giải quyết thỏa đáng.

Bốn người nhanh chóng di chuyển tới trong phòng khách của phòng Doãn Ngự Hàm.

Khuê Sinh bưng cà phê tới, anh ta còn mang cho Mễ Tiểu Anh một ly nước gừng nóng hổi.

Không cần phải nói, đây là do Doãn Ngự Hàm căn dặn.

Bây giờ không có người khác, nói chuyện cũng thuận lợi hơn rất nhiều.

Mễ Tiểu Anh ôm ly mở miệng nói: “Xảy ra chuyện thế này, chúng tôi cũng không muốn. Cũng may là tất cả không tạo thành hậu quả không thể cứu vớt nổi.”

Bố Chu Tuyết Nhi cau mày nói: “Theo lý thuyết thì tôi nên cho nhà họ Doãn mặt mũi. Nhưng Tuyết Nhi là hòn ngọc quý trên tay tôi, cho tới giờ chưa từng chịu một chút oan ức. Hành động của cô Khương đúng thật là…”

Khương Tả lập tức nói: “Do tôi không dạy dỗ em gái cho tốt, khiến nó gây ra chuyện hồ đồ như thế. Ông Chu, chỉ cần là điều kiện tôi có thể làm được, xin cứ việc nói. Coi như anh trai thay em gái đền tội.”

Thấy Khương Tả nói như thế, Mễ Tiểu Anh và Doãn Ngự Hàm cũng rất hài lòng.

Nếu Khương Tả cũng cứng đầu không nhận sai giống Khương Hữu thì đúng là phiền phức.

Lúc này bố Chu Tuyết Nhi mới lên tiếng: “Nếu cậu Khương đã nói thế, tôi cũng không thừa nước đục thả câu nữa. Tôi hy vọng cô Khương Hữu có thể xin lỗi với con gái nhà chúng tôi. Chuyện này không tính là quá đáng chứ?”

Doãn Ngự Hàm mở miệng nói: “Anh Khương không thể chỉ lo kiếm tiền mà quên sân sau được! Mặc dù Khương Hữu là em gái anh, giờ cũng là hai người nhà họ Khương các anh. Mỗi một lời nói một hành động của cô ta cũng sẽ đại diện cho mặt mũi của nhà họ Khương, anh Khương nói có đúng không?”

“Đúng đúng đúng, chẳng quá đáng chút nào.” Khương Tả nói ngay: “Vậy tôi gọi nó tới xin lỗi cô Chu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK