Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1850

Sau một hồi lâu vật lộn Lý Tư cuối cùng cũng hiểu rõ, cô ta sẽ không thể nào rời khỏi chỗ này lần nữa.

Cô ta cảm thấy trời đất quay cuồng.

Cô ta biết bản thân xong rồi, đã bị Mặc Tử Hân bỏ rơi hoàn toàn!

Tại sao?

Tại sao lại biến thành như vậy?

Cô ta không cam lòng!

Cô ta muốn ra ngoài!

Cô ta muốn hủy hoại Dư Khiết!

Tất cả đều là lỗi của Dư Khiết!

Nếu như không phải là bởi vì cô ta thì bản thân đã không trở nên thảm như vậy!

Tất cả những chuyện này đều là vì Dư Khiết!

Nếu như không phải vì cô ta thì mình sẽ không bị trở nên như vậy!

“Giường số mười bốn uống thuốc đi.” Y tá đẩy xe qua đưa thuốc cho Lý Tư.

“Tôi không uống thuốc, tôi không uống! Tôi không có bệnh, tôi vẫn bình thường! Là do tôi bị hãm hại! Tôi muốn ra ngoài!” Lý Tư vứt thuốc trong tay y tá xuống.

Y tá lập tức bấm chuông: “Cảm xúc của giường số mười bốn kích động mạnh, lập tức tiêm ngay!”

Rất nhanh sau đó có hai người xông vào, không nói lời nào mà đè Lý Tư xuống giường, cô ta chưa kịp giãy dụa thì đã có một cây kim tiêm đâm vào người cô ta.

Lý Tư cảm thấy trời đất quay cuồng rồi nhanh chóng mất đi ý thức.

Sắc trời dần dần mờ đi.

Lý Tư chầm chậm tỉnh lại, hai mắt vô hồn, suy nghĩ một hồi lâu cũng không nhớ ra được mình đang ở đâu.

Cô ta cuộn mình ngồi trên giường, chỉ ngồi yên lặng như vậy.

Bây giờ cô ta đã ngoan ngoãn, cực kỳ giống với bộ dạng mười mấy tuổi.

Hồi đó, cô ta chính là bộ dạng ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, đuổi theo sau Mặc Tử Hân, một miệng cứ liên tục gọi anh Tử Hân: “Chú đẹp trai như vậy, cháu gọi chú là anh Tử Hân được không?”

Năm đó, lầm đầu tiên Mặc Tử Hân gặp Lý Tư.

Năm đó Lý Tử chỉ mới mười tuổi, còn Mặc Tử Hân đã hai mươi hai tuổi.

Mặc Tử Hân của lúc đó vẫn chưa phải là chủ tịch của tập đoàn Mặc Thị, chỉ là một cậu chủ của nhà họ Mặc.

Anh ta có một người vợ sắp cưới vô cùng xinh đẹp và dịu dàng, gọi là Vân Nặc.

Trong mắt và trong lòng anh ấy chỉ toàn là cô gái gọi là Vân Nặc kia.

Thanh niên chìm vào cái hố của tình yêu luôn rạo rực và tràn đầy sức sống.

Ngày hôm đó, Mặc Tử Hân cùng với huấn luyện viên đánh một trận, Mặc Tử Hân lại một lần nữa giành chiến thắng.

Huấn luyện viên cười lớn haha rồi vỗ vào bả vai Mặc Tử Hiên nói: “Cậu nhóc này được đấy! Mới có vài năm mà tôi đã không phải là đối thủ của cậu rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK