Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2208

“Không sao cả, không được từ chối. Chút tiền này với tôi mà nói chỉ là một bộ quần áo mà thôi. Chờ anh kiếm lại được tiền, nhớ tới tôi là được rồi.” Doãn Nhất Nặc lại sờ sờ tóc Minh Hâm: “Tôi có nghe qua bài hát của anh, rất hay, về sau sẽ nổi tiếng. Đến lúc đó, tôi đến lấy lại thù lao vậy.”

Nói xong, Doãn Nhất Nặc liền đứng dậy đi ra ngoài.

“Cô Doãn!” Minh Hâm gọi cô lại, thanh âm kích động: “Tôi sẽ không để cô phải thất vọng.”

Doãn Nhất Nặc quay đầu liếc nhìn Minh Hâm một cái, cười cười, rời khỏi phòng bệnh.

Minh Hâm nắm trong tay tấm thẻ của Doãn Nhất Nặc, thấy được trong lòng nóng ran, cảm động đến rơi nước mắt.

Quả nhiên cô Doãn tới vì cậu ta.

Nói cách khác, cô ấy sẽ không đặc biệt đi riêng một chuyến đến đây!

Nếu không muốn, có thể mặc kệ, hoặc tìm người khác đi thay.

Nhưng mà cô ấy tự mình đến đây!

Cô ấy có phải cũng có một chút thích mình không?

Tim Minh Hâm đập càng lúc càng nhanh.

Không không không, Minh Hâm, mày phải bình tĩnh, mày phải rõ ràng vị trí của mình, không thể tham lam như vậy!

Nhưng mà, trái tim này đã không chịu khống chế nữa rồi.

Vậy thì để cho mình tham lam một chút, trộm thích cô ấy là được rồi!

Minh Hâm không muốn nằm lâu ở đây, tĩnh dưỡng vài ngày sẽ làm thủ tục xuất viện.

Tiểu Cát chạy ngược chạy xuôi, coi như là tận chức tận trách.

Công ty bên kia ngầm giấu Minh Hâm, cho nên một người tới thăm bệnh an ủi cũng không có.

Tốt xấu gì vẫn còn phát lương cơ bản, coi như còn coi cậu ta là nghệ sĩ.

Chỉ có điều lương cơ bản này như muối bỏ biển, chẳng có ích gì.

Cho nên, Minh Hâm muốn mau chóng bình phục, sử dụng số tiền Doãn Nhất Nặc đưa cho kia.

Minh Hâm âm thầm thề mình nhất định phải cố gắng vực dậy, cố gắng kiếm tiền, trả lại tiền cho Doãn Nhất Nặc.

Lúc Tiểu Cát ra ngoài mua đồ ăn chính là dùng tiền này để mua.

Khi cậu ta nhìn đến tên chủ nhân chiếc thẻ, nội tâm đều run rẩy.

Cô Doãn đúng là người có tiền!

Tiện tay lật ra xem, là một trăm vạn!

Thảo nào ở bên ngoài có thể bao nuôi nhiều tiểu bạch kiểm như vậy.

Nghĩ thế Tiểu Cát càng kiên định với lòng tin của chính mình, nhất định phải trở thành người bên cạnh Mễ Tiểu Anh.

“A? Cậu ở đây sao?” Âm thanh của Cảnh Thiếu Hoài vang lên phía sau Tiểu Cát: “Trong thời gian này cậu một mình chăm sóc người khác hẳn rất vất vả phải không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK