Chương 1388
Tiểu Thất lập tức lộ vẻ dịu dàng, nói: “Mấy chị cũng thật quá đáng, làm sao có thể ép anh Thẩm như vậy cơ chứ? Anh cũng đã cố gắng hết sức rồi. Thôi, đừng muốn những thứ này, danh sách này cho ai cũng được, em chỉ cần chúng ta yên ổn là tốt rồi.”
Nghe thấy Tiểu Thất nói như vậy, trong lòng Thẩm Ngư lập tức thiên vị, cầm tay Tiểu Thất nói: “Em yên tâm, anh vẫn nhớ đến con chúng ta mà! Thẩm Ngư anh cả đời này sinh nhiều hàng lỗ vốn như vậy, cũng chỉ có Hiểu Tinh và con trai chúng ta, gia sản của anh tương lai đều là của bọn chúng.”
“Anh Thẩm, anh đang nói gì vậy? Em mới không tính toán những thứ này, chỉ muốn cùng anh ở với nhau.” Tiểu Thất lập tức giả vờ yêu thương nói: “Em có được sự yêu thương của anh, còn có con trai của chúng ta là đã hài lòng rồi.”
“Cô gái ngốc, lại đây.” Thẩm Ngư kéo Tiểu Thất mở cửa thư phòng, đi vào trong.
Hoá ra trong phòng còn có thứ gì khác.
Một căn phòng nhỏ bên trong căn phòng lớn.
Căn phòng nhỏ này mới thật sự là bí mật.
Sau khi Thẩm Ngư vào căn phòng nhỏ, mở tủ ra, bên trong ngăn kéo bày đầy tiền vàng và đô la Mỹ.
Sắc mặt Tiểu Thất cũng bắt đầu thay đổi: “Anh Thẩm, đây là…”
“Đây là anh để lại cho con chúng ta.” Mặt Thẩm Ngư đắc ý nói: “Anh đã sớm chuẩn bị xong xuôi rồi. Anh biết em rất tốt, cho đến bây giờ cũng không tranh đoạt bất cứ điều gì, làm sao anh có thể đối xử tệ bạc với em chứ? Em còn sinh con trai cho anh, là lập công lớn đó. Những thứ này đều là tiền vàng và đô la Mỹ không ghi tên. Sau này nếu không có anh, bà cả và Hiểu Tinh cũng không thể dùng địa vị để gây khó dễ cho em. Những thứ này đều không có trong sổ sách.”
Hôm nay Tiểu Thất bị niềm vui bất ngờ ngoài ý muốn này làm sợ ngây người, xoay người ôm lấy Thẩm Ngư: “Anh Thẩm, anh đối với em quá tốt! Em rất cảm động! Đời này em sẽ luôn chăm sóc cho anh. Coi như anh không thể cho đứa bé một danh phận thì em cũng không sao cả. Có tấm lòng này của anh thì em cũng đủ hài lòng rồi.”
Thẩm Ngư ôm lấy Tiểu Thất, hai người nhanh chóng ngã lên giường.
Tiểu Vương còn muốn xem một chút thì bị Tiểu A bịt mắt lại, anh không muốn để cô ấy thấy những hình ảnh này.
Tiểu Vương có chút lờ mờ: “Trợ lý A, anh muốn làm gì vậy? Tôi muốn giám sát chỗ này. Nếu không làm sao tôi giúp Tiểu Thẩm…”
“Được rồi, chuyện còn lại để tôi.” Tiểu A cắn răng, may là anh đến, nếu không Thẩm Ngư và tình nhân bé nhỏ Tiểu Thất của ông ta làm những chuyện kia chẳng phải sẽ dạy bậy bạ Tiểu Vương sao?
Anh không thể để chuyện này xảy ra được.
“Được rồi, cô ra ngoài đi.” Tiểu A không để Tiểu Vương kịp hiểu đã đẩy cô ra khỏi phòng, sau đó nhìn hai người đang quấn lấy nhau trong máy theo dõi, không nhịn được thở dài, cầm điện thoại trong tay lên: “Chờ sau khi Thẩm Ngư và người phụ nữ kia ra khỏi phòng thì vào trong phòng đó lấy hết sạch đồ, một tờ tiền cũng không được để lại.”
Đối phương nhận được nhiệm vụ thì Tiểu A mới ngồi xuống ghế, nhàn rỗi thưởng thức.
Bên kia, Tiểu Vương bị Tiểu A đẩy ra khỏi phòng, ban đầu còn không hiểu, nhưng ngay sau đó cũng đã hiểu rõ.
Lập tức khuôn mặt hiện lên vẻ ngại ngùng, còn có chút nóng.
Thật khó xử mà!
Thẩm Ngư đúng là đáng xấu hổ.
Chỉ là nếu như ông ta biết hai người con trai đó đều không phải con của ông ta thì vẻ mặt của ông ta sẽ đặc sắc như thế nào chứ?
Bây giờ Tiểu Vương cũng có chút mong đợi chuyện xảy ra vào sáng sớm ngày mai.