Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2139

Viện phúc lợi này thực chất không phải do ai khác thành lập mà chính là một công ty dưới quyền của nhà họ Doãn mới thành lập

Ở đó tiếp nhận một số quả phụ, người già neo đơn để phần đời còn lại của họ có thể thỏa mái hơn.

Doãn Nhất Nặc là con gái của nhà họ Doãn, sau khi viện phúc lợi đó được thành lập, cô còn qua đó giúp đỡ mấy ngày.

Vậy nên Minh Hâm đưa ra yêu cầu này, Doãn Nhất Nặc đương nhiên là không từ chối.

“Thật hiếm có người có lòng như anh.” Doãn Nhất Nặc gật đầu: “Chúng tôi đều đồng ý.”

Minh Hâm thấy Doãn Nhất Nặc đồng ý, cậu ta thở phào được một hơi rồi hỏi: “Vậy chúng ta nên đi lúc nào là hợp lý?”

“Cuối tuần này đi.” Doãn Nhất Nặc xem thời gian: “Vừa hay là cuối tháng.”

“Được, vậy tôi về chuẩn bị trước.” Minh Hâm vui vẻ quay về.

Tiểu Cát thấy Minh Hâm vui vẻ quay về biết ngay kế hoạch của mình đã thành công.

Tốt quá rồi!

Viện phúc lợi đó thật sự ở nơi rất hẻo lánh.

Nói không chừng buổi tối bọn họ còn phải ở lại đó.

Như vậy, cậu ta càng có nhiều cơ hội để tiếp xúc riêng với chị Tiểu Mễ rồi.

Nói không chừng, chị Tiểu Mễ có thể phát hiện ra ưu điểm của cậu ta, bỏ tên thư sinh kia để ở bên cậu ta.

Buổi sáng thứ bảy, Mễ Tiểu Anh cùng Doãn Nhất Nặc thay một bộ đồ thể thao cho thuận tiện, không có tự lái xe mà lên một chiếc xe thương vụ bảy chỗ, mua không ít vật phẩm trên xe, định đem qua cho những người già ở viện phúc lợi.

Mễ Tiểu Anh làm việc với hiệu suất rất cao, lập tức đã kiểm kê xong tất cả các vật phẩm, nói với Doãn Nhất Nặc đang di chuyển những chiếc hộp: “Đều đủ.”

“Được.” Doãn Nhất Nặc vỗ vỗ tay đầy bụi, lưu loát đóng cửa xe lại.

“Chào buổi sáng!” Sau lưng truyền đến giọng nói của Tiểu Cát.

Mễ Tiểu Anh và Doãn Nhất Nặc nhìn sang, chỉ thấy Tiểu Cát mặc bộ đồ màu đen thoải mái, mang theo một cái túi lớn, theo sau là Minh Hâm đang xách một cái thùng lớn.

“Chào buổi sáng.” Mễ Tiểu Anh gật đầu nói: “Cậu sẽ không nói là cậu cũng muốn đi đấy chứ?”

“Đương nhiên! Loại chuyện làm việc thiện này, sao có thể thiếu em được?” Tiểu Cát nhe răng nói.

Hàm răng trắng sáng.

Minh Hâm giải thích nói: “Tiểu Cát nghe tôi nói muốn đi viện phúc lợi, nói cái gì mà muốn đi cùng.”

Nói xong, Minh Hâm có chút chột dạ.

Rõ ràng đề nghị này là chính Tiểu Cát nói, nhưng Tiểu Cát muốn cậu nói như vậy.

Cậu cũng đành làm theo.

“Chúng ta đi như thế nào?” Tiểu Cát nói thì nói như thế nhưng mắt đã liếc nhìn qua xe thương vụ.

Chiếc xe này thoạt nhìn là không rẻ.

Quả nhiên là tiểu thư nhà có tiền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK