Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1499

Cố Hề Hề sử dụng cơ quan tình báo của tập đoàn tài chính Doãn thị đi tìm rất lâu, nhưng mà một chút bọt nước cũng không tìm được.

Vậy nên, Cố Hề Hề không nhịn được, cô quyết định tới hỏi bà nội mình một chút. Nói không chừng, bọn họ sẽ có loại liên hệ thần kỳ nào đó, có thể nhận ra đối phương được thì sao?

Nhưng mà bà cụ nhà họ Vân lắc đầu một cái, nói: “Không tính ra. Nếu như có thể tính ra được, bà và Nhất Nhiễm đã sớm chạm mặt nhau rồi.”

Cố Hề Hề cũng nghĩ như vậy.

Tuy rằng bộ tộc Nhiễm có chung nguồn cội với nhà họ Vân, nhưng mà dù sao cũng đã chia lìa mấy ngàn năm, hai bên không biết sự tồn tại của đối phương cũng là bình thường.

Bà cụ nhà họ Vân nhìn thấy gương mặt lo lắng của Cố Hề Hề, mở miệng nói: “Quỹ đạo của vận mệnh không có cách nào thay đổi. Kiếp nạn nên thuộc về con bé, ai cũng không tránh khỏi. Bây giờ con buồn lo vô cớ, thì có ích lợi gì?”

Mặt Cố Hề Hề đỏ lên: “Bà dạy phải ạ.”

“Còn chuyện gì khác không?” Bà cụ nhà họ Vân mở miệng hỏi.

Cố Hề Hề suy nghĩ một lát, lắc đầu một cái.

“Bà mệt rồi.” Bà cụ nhà họ Vân dứt khoát hạ lệnh đuổi người.

“Vậy con đi về trước.” Cô Hề Hề lập tức đứng lên, quay người rời khỏi phòng.

Một khắc khi Cố Hề Hề đóng cửa phòng, bà cụ nhà họ Vân phun ra một ngụm máu, khí sắc cả người rõ ràng càng thêm ũ rũ.

Sao bà có thể không muốn tìm đến Nhất Nhiễm kia chứ?

Sao bà có thể bằng lòng nhìn thấy Nhất Nhiễm cướp đi nhà chiêm tinh đời tiếp theo của nhà họ Vân đây?

Đáng tiếc, số tuổi của bà ngày càng lớn hơn, với lại công lực cũng không bằng trước kia nữa rồi.

Vừa nãy bà cố sức bói toán, định tìm Nhất Nhiễm, kết quả là không tìm được không nói, cũng bởi vì bị pháp thuật phản phệ, bà lại bị nội thương lần nữa.

Chỉ là, bà không định để cho Cố Hề Hề biết.

Có một số việc, không nhất thiết phải để cho bọn trẻ biết.

Bà cụ lau máu tươi bên mép, khẽ tựa vào chiếc giường nhỏ, hô hấp mỏng manh. Nếu không phải xác định được còn có hô hấp, có lẽ cũng sẽ khiến cho người ta cho rằng bà đã qua đời.

Sau khi Cố Hề Hề trở lại, cô lắc đầu một cái với bà chủ nhà họ Vân, ra hiệu mình không có được đáp án.

Bà Vân lập tức an ủi Cố Hề Hề, nói: “Bà nội con cũng không có cách nào, nói rõ tình hình của đối phương cũng sẽ không tiện, tạm thời anh ta sẽ không làm ra chuyện gì đối với Tiểu Song.”

Cố Hề Hề thở dài một tiếng, nói: “Chỉ hi vọng như thế.”

“Lần này về nhà, con có thể ở lại đây thêm mấy ngày được chứ?” Bà Vân thuận miệng hỏi.

“Vâng, lần này con trở về, chính là định ở lại mấy ngày.” Cố Hề Hề gật đầu: “Mặc Ngôn và Mặc Thuyết còn nhỏ, rời khỏi nhà thời gian dài như vậy, cũng thật đáng thương. Vậy nên con liền mượn cơ hội này trở về một chút, để bọn nhỏ ở nhà họ Mặc mấy ngày. Nếu không thì khi con trở về, bọn nhỏ cũng phải theo con đi về, lần sau muốn về nhà thì phải đợi đến kỳ nghỉ.”

Bà Vân nghe Cố Hề Hề nhắc tới Mặc Ngôn và Mặc Thuyết, không nhịn được thở dài một hơi, nói: “Hai đứa trẻ này, thật sự là làm người khác đau lòng! Đứa bé Tử Hân này cũng đủ cố chấp, không chịu lập gia đình. Có điều như vậy cũng tốt, Mặc Ngôn và Mặc Thuyết đã bắt đầu hiểu chuyện, có một người mẹ kế cũng chưa chắc là chuyện tốt. Những năm này, nhà họ Vân chúng ta ở tỉnh Y vẫn luôn được nhà họ Mặc chiếu cố. Phần tĩnh nghĩa này, chúng ta không thể nào quên.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK