Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1994

Cố Hề Hề cũng được chia một cốc, nhấp nhẹ một ngụm, cười nói: “Tay nghề của Tiểu Anh càng ngày càng tốt. Nào, ngồi bên cạnh cô đi.”

Mễ Tiểu Anh vội vàng từ chối: “Bà chủ, cháu không cần, cháu còn phải…”

“Bảo cháu qua đây thì qua đi. Hôm nay là tiệc nhà, không có nhiều quy củ như vậy. Trước giờ cô chưa từng coi cháu như người ngoài.” Cố Hề Hề nói chắc chắn.

“Ừm.” Mễ Tiểu Anh mặt mỉm cười nhấp một ngụm, mở miệng nói: “Quả nhiên thời gian vẫn hơi ngắn, còn chưa đủ ngon.”

“Không có việc gì, hôm nay nếm thử trước, còn lại bao giờ lại uống.” Doãn Nhất Nặc mở miệng nói.

Bây giờ Cố Hề Hề cũng tràn ngập hơi thở lãnh đạo đấy.

“Vâng.” Mễ Tiểu Anh không từ chối nữa, chỉ có thể đi qua ngồi xuống bên người Cố Hề Hề, vị trí bên cạnh chính là Doãn Nhất Nặc.

Doãn Nhất Nặc bày tỏ rất hài lòng sự sắp xếp này.

Doãn Nhất Nặc rót một chén rượu cho Mễ Tiểu Anh trước: “Rượu mình ủ mà mình còn chưa được uống đấy. Nào nào nào, uống một ngụm đi.”

Bữa cơm này ăn rất vui vẻ.

Có lẽ cũng bởi vì không ai dám để Cố Hề Hề cảm thấy không thoải mái đi.

Buổi chiều Doãn Tư Thần còn có việc khác, cho nên ăn cơm xong, liền hôn trán Cố Hề Hề một cái, rồi rời đi trước.

Không có người lớn tọa trấn, bầu không khí trên bàn cơm càng thêm hòa hợp hơn.

Doãn Ngự Trinh ngồi chếch đối diện không nhịn được mở miệng hỏi: “Chị Tiểu Anh, chị nghĩ đến việc tu sửa sơn trang Lạc Hà thành như này thế nào vậy?”

Nghe thấy Doãn Ngự Trinh hỏi như vậy, tầm mắt của mọi người đều rơi vào trên người Mễ Tiểu Anh.

Mễ Tiểu Anh ung dung mấp máy môi, mới mở miệng trả lời: “Khi vừa mới tới, bên này vẫn chỉ là một dàn khung cơ sở, chỉ có sinh hoạt cơ bản nhất và nhu cầu sản xuất. Tôi nghĩ, nếu là sơn trang, nhất định phải tập hợp đủ mọi chức năng vào làm một mới hợp lý. Những năm nay, bà chủ ở nước ngoài nghỉ phép không ít, có lẽ cũng đã nhìn phong cảnh phía ngoài phát chán. Cho nên bèn muốn xây dựng một trang viên nhà nông nguyên sinh nhưng lại không quê mùa, vừa có thể thỏa mãn nhu cầu sản xuất, cũng có thể thỏa mãn nhu cầu sinh hoạt. Mà lại, tôi khảo sát qua thời tiết và địa lý nơi này, phát hiện loại nước nơi này vô cùng tốt, né tránh tất cả nguồn ô nhiễm vô cùng diệu kỳ, cho nên rau củ hoa quả sinh trưởng nơi này, giàu các vitamin có ích cho cơ thể, vừa khéo đây là thứ bà chủ cần nhất lúc này.”

Doãn Nhất Nặc hồ nghi nhìn cô: “Vậy cậu hãy nói cho mình, là ai gây khó cho cậu?”

“Không có, không có bất kỳ người nào làm khó mình.” Mễ Tiểu Anh chỉ có thể thuận miệng kiếm cớ: “Mình chỉ đang lo lắng cho sức khỏe của bà chủ. Mình nghe mẹ mình nói qua, năm đó khi bà chủ sinh Ngự Hàm cậu chủ, suýt nữa mất mạng. Về sau khi sinh cậu, mặc dù có đủ mọi loại thuốc điều dưỡng, cơ thể vẫn còn thâm hụt rất nhiều, lúc còn trẻ không cảm thấy có gì, thế nhưng năm nay bà chủ đã hơn năm mươi tuổi, không điều dưỡng cho tốt, sợ là tương lai sẽ chịu tội. Mình bởi vì lo lắng không thể điều dưỡng tốt cho cơ thể của bà chủ, nên mới lo lắng! Mình thật sự không có tâm sự khác, cậu đừng đoán mò!”

Doãn Nhất Nặc nhớ tới những lời Mễ Tiểu Anh nói buổi trưa, cũng liền tin giải thích của Mễ Tiểu Anh.

Cũng đúng, bây giờ người lo lắng sức khỏe của Cổ Hề Hề nhất có lẽ chính là mẹ con Mễ Tiểu Anh đi.

“Vào vực bắt cá không bằng về sông kết lưới. So với đi ngàn dặm xa xôi đến địa bàn của người ta tĩnh dưỡng nghỉ phép, không bằng tự mình xây một trang viên sinh thái tĩnh dưỡng chân chính. Mà lại nơi này cách nội thành thành phố N cũng không xa, bất kể bà chủ hay là ông chủ, đều có thể thường ở lại cũng không chậm trễ công việc. Mặc dù bây giờ phần lớn công ty đều đã giao cho các vị cậu chủ và cô chủ, thế nhưng tôi biết, bà chủ và ông chủ là người không chịu ngồi yên, luôn có công việc phải bận rộn. Nơi này vừa khéo có thể đáp ứng hai điểm này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK