Chương 1550
Hiện tại ở sân sau nhà họ Khúc, sợ là đã vô cùng ầm ĩ rồi nhỉ?
Cố Hề Hề đoán thật đúng là rất chuẩn, hiện tại trong sân sau nhà họ Khúc, đâu chỉ là ầm ĩ chứ? Mà đúng là quá mức ầm ĩ!
Mấy người phu nhân nhà họ Khúc đã đem ông cụ Nhà họ Khúcm lỏng ở trong phòng, buộc ông ta sửa chữa di chúc, đem nhà họ Khúc truyền cho con của mình.
Cậu cả và cậu hai nhà họ Khúc phụ trách hai phe, trực tiếp đối đầu nhau, hai người một bước cũng không ai nhường ai.
Cậu cả nhà họ Khúc đã lấy cớ dựa vào tiệc mừng thọ, đã đem tất cả xắp xếp thật tốt từ trên xuống dưới nhà họ Khúc, đều đổi thành người của mình, hiện tại những người này trong nhà họ Khúc ngoại trừ có mệnh lệnh của anh ta, nếu không ai cũng không thể ra khỏi cánh cửa này.
Cậu hai nhà họ Khúc muốn gặp ông cụ, lại bị người của cậu cả nhà họ Khúc gắt gao ngăn lại bên ngoài, làm cách nào cũng không thể vào được.
Bà hai nhà họ Khúc nhìn thấy con mình bị cản lại lập tức cười lạnh một tiếng, nói: “Lão gia còn chưa có chết đâu, sao nào, cậu cả đã gấp đến không chờ nổi muốn mưu tính đến tính mạng của bố ruột cậu rồi sao?”
Bà cả lạnh lùng nói: “Lời này của em hai thật nghiêm trọng quá rồi! Cậu cả là con trai cả của lão gia, đương nhiên là phải ở bên cạnh phụng dưỡng. Cậu hai không phải rất thích làm nổi bật sao? Ở bên ngoài cùng với khách khứa không phải khá tốt sao?”
Bà ba cười lạnh một tiếng, nói: “Đúng vậy, chị hai, các vị khách đến đều biết thân thể lão gia không khoẻ, cho nên cậu cả ở đây chăm sóc bố mình thì có cái gì không đúng sao? Nhiều người nhiều miệng, lở đâu truyền ra một vài điều không tốt, cũng ít nhiều ảnh hưởng đến thanh danh nhà họ Khúc! Chị hai, chị phải đợi một chút đi! Trong nhà đã có chị cả ở đây, chị ăn chay niệm phật không phải khá tốt rồi sao? Ở trước còn có con trai chị tiếp đón khách khứa, rất có thể diện đấy!”
Bà hai liên tục cười lạnh: “Em ba nói theo chị cả như vậy, có lợi ích gì đây? Tương lai cậu cả lên nắm quyền, chỉ sợ là qua cầu rút ván, người đứng mũi chịu sào chính là em và con em đó!”
Bà tư chậm rãi nói: “Chúng ta tốt xấu gì cũng có hai đứa con bên mình, chị ba, chị thế nhưng chỉ có một đứa con. Còn một đứa kia cũng chỉ là con nuôi không phải con ruột, còn nói gì là hai đứa!”
Sắc mặt bà ba chợt biến đổi, lạnh lùng nhìn qua: “Các người cũng không cần châm ngòi ly gián. Đều đã đến tuổi này, đơn giản chính là muốn hưởng thụ những ngày tháng sống yên ổn. Chị cả đã quản lý cái nhà này nhiều năm như vậy, đương nhiên là hiểu nổi vất vả của em. Em đã già rồi, đơn giản chính là mong cho con cháu sống bình an, cậu cả cùng với chị cả đương nhiên cũng sẽ không để cho mấy đứa em phía dưới chịu tủi nhục.”
Cậu cả nhà họ Khúc lập tức nói: “Mẹ ba nói đúng, con đương nhiên là sẽ không để em của mình trong nhà chịu tủi nhục.”
Không khí nhất thời như đóng băng.
Ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm của cậu hai: “Anh cả, nếu như anh vẫn kiên trì phải gây bất lợi cho bố, vậy đừng trách em không khách khí! Hôm nay cho dù nói cái gì, em cũng không thể để cho anh làm xằng làm bậy, xúc phạm đến bố!”
Cậu cả nhà họ Khúc liền quay sang nói với ông cụ Khúc: “Nghe thấy không? Bố của con. Nếu bố lại không đưa ra quyết định, đứa con thứ hai của bố, sợ là phải khai chiến với khách khứa ở bên ngoài rồi! Bố nói xem, bên ngoài có nhiều người khách quý có tầm ảnh hưởng như vậy tới đây, mặc kệ là làm kinh động đến vị nào, cũng đều sẽ không tốt đâu đúng không?”
Nói xong, cậu cả nhà họ Khúc đem một phần di chúc đặt lên trên bàn.
Ý đồ này rõ như ban ngày.
Ông cụ Khúc tức giận đến cả người phát run, nhưng mà ông ta lại một chữ cũng đều không nói nên lời.
Giờ phút này, người của Khúc Tranh Minh đột nhiên xuất hiện ở bên người Lý Tư, thấp giọng nói một câu.
Sắc mặt Lý Tư hơi đổi, lập tức đứng lên, xoay người liền đi về hướng Mặc Tử Hân.