Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1080

“Ừ.” Thượng Kha gật đầu: “Lúc rảnh cậu ấy cũng có qua đây, nhưng dạo này cậu ấy bận nhiều việc lắm. Toàn bộ sự nghiệp nhà họ Doãn đều đặt trên người cậu ấy, cũng không thể đi khắp nơi như lúc trước nữa. Thật sự hoài niệm ngày xưa! Lúc đó tôi, Tư Thần, Kiều Kỳ, còn cả…”

Thượng Kha kịp thời dừng lại đề tài.

Thiếu chút nữa là anh ta nhắc tới Nhiễm Tịch Vi rồi.

Quên đi quên đi, không nói đến nữa, mọi chuyện đều đã qua rồi.

Hai người ngồi hàn huyên về một vài câu chuyện, Mộc Nhược Na có thể cảm giác được Thượng Kha thật sự rất nhớ nhung thời gian đã qua.

Nhưng Mộc Nhược Na không có ý định cùng Thượng Kha nhớ lại những hồi ức của mình với anh ta, vậy nên cô ấy liền chuyển hướng đề tài: “Lần này tôi tới đây là vì muốn tìm cái này.”

Mộc Nhược Na đặt một cái túi nhỏ lên bàn: “Tôi nghe nói trang viên này của anh có gieo trồng một lớp cây giống thầu dầu đúng không?”

“Phải, đúng là tôi có gieo trồng một ít.” Thượng Kha nhướng mày nói: “Nhưng em hỏi chuyện này làm gì? Loại cây này làm thuốc nhuộm thì đúng là rất tốt, nhưng hiệu quả giữ màu của nó cực kỳ kém, chỉ có thể dùng vào một vài lĩnh vực xa xỉ phẩm, sản phẩm bình thường căn bản không hề thích hợp. Hàng hóa bình thường chú trọng nhất là độ bền màu, giống cây thầu dầu này dù thế nào cũng không hề phù hợp. Tôi gieo trồng giống cây này vì muốn làm đồ nhuộm vải cho tôi sử dụng thôi. Chẳng lẽ em định mở rộng sản xuất quần áo và phụ kiện à?”

“Không, tôi quan tâm đến hạt giống của loại cây này thôi.” Mộc Nhược Na mỉm cười nói: “Nếu hạt giống của anh đã không có tác dụng gì nữa thì anh bán hết cho tôi đi. Tôi có thể ra giá hợp lý cho anh, coi như nể mặt chúng ta từng là cộng sự nhé.”

“Em muốn hạt giống để làm gì?” Thượng Kha thắc mắc.

“Trong lúc vô ý Hirayama đã phát hiện ra trong hạt giống này có loại thành phần thích hợp làm thành đồ trang điểm.” Mộc Nhược Na cũng không giấu diếm Thượng Kha, người này tuy luôn nghe theo mẹ mình sắp đặt nhưng trên những phương diện khác thì vẫn rất hoàn hảo.

Thượng Kha nghe nói vậy thì quả nhiên trong nháy mắt anh ta đã nhíu mày lại: “Em đi cùng Hirayama sao?”

“Không, anh ấy đang bận làm thí nghiệm.” Mộc Nhược Na không thừa nhận, Hirayama Jiro bây giờ còn đang ở căn cứ.

Tuy là căn cứ cách chỗ này không xa.

Nhưng Mộc Nhược Na còn chưa nói cho Thượng Kha biết căn cứ này là của Hans, cô ấy không thể bán rẻ Hans.

Lúc này Thượng Kha mới cười khổ gật đầu: “Nhược Na, thấy em sống hạnh phúc tôi cũng thực sự vui vẻ thay em. Lúc trước…”

“Chuyện lúc đó cũng đã là quá khứ rồi, không cần nhắc lại nữa.” Mộc Nhược Na mỉm cười thả chén cà phê trong tay xuống, nói: “Lần này tôi đến đây chính là vì hạt giống cây thầu dầu. Thượng Kha, anh có muốn hợp tác một lần không? Tôi có thể tiêu thụ luôn tất cả phụ phẩm của anh. Tuy trang viên này anh không để vào mắt, nhưng với tôi mà nói, lại là định hướng cho lĩnh vực kinh doanh mới của tôi.”

“Mua thì không cần, tặng cả cho em có được không?” Thượng Kha khẽ nở nụ cười.

Mộc Nhược Na không đồng ý nói: “Tình cảm là tình cảm, buôn bán là buôn bán. Nếu anh phát hiện người khác cũng có lứa cây giống thầu dầu như này thì anh giúp tôi giữ lại tất cả hạt giống nhé, tôi có thể trích hoa hồng cho anh.”

“Xem ra em thật sự quyết tâm phải làm việc này?” Thượng Kha lúc này cũng gật đầu nói: “Cũng được, chuyện gì tôi có thể giúp được tất nhiên tôi sẽ không từ chối.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK