Chương 1872
Nói xong, Mặc Tử Huyên liền kết thúc cuộc gọi.
Mộc Nhược Na đợi Mặc Tử Huyên gọi điện xong, liền nghiêng người: “Mẹ chồng của cậu tác oai tác quái vậy sao?”
“Còn không phải sao?” Mặc Tử Huyên bất lực nói: “Tớ thật sự không biết cả ngày bà ấy nghĩ cái gì nữa.”
“Còn không phải là cậu sinh con rồi, làm con dâu nhà họ Cảnh không thể chạy đi đâu được.” Mộc Nhược Na nói: “Tớ nói này, cậu phải làm cho Cảnh Dung và nhà họ Cảnh cảm thấy một chút khủng hoảng. Những năm này, cậu toàn tâm toàn ý phát triển sự nghiệp, không có bất kỳ một chuyện xấu nào. Đó là lý do tại sao bọn họ không có sợ hãi!”
“Sau đó thì sao?” Mặc Tử Huyên nhìn về phía Mộc Nhược Na: “Cậu có cách gì thì nói mau, đừng có thừa nước đục thả câu!”
“Cậu đúng là ngốc quá đi!” Mộc Nhược Na nghiêng người nói nhỏ, “Mẹ chồng cậu không phải đang giúp Cảnh Dung liều mạng nhét phụ nữ sao? Dù sao thì cậu cũng là cô chủ nhà họ Mặc! Đừng nói bây giờ cậu còn trẻ đẹp, kể cả bảy tám mươi tuổi cũng đủ tư cách để nuôi một con chó săn nha! Anh ta ăn cơm với phụ nữ ở nước ngoài, vậy thì cậu cũng ở trong nước tìm đàn ông ăn cơm! Nào là tiệc tùng, liên hoan, cậu đi nhiều vào! Đi làm quen với vài anh chàng trẻ tuổi đẹp trai, cậu nghĩ xem Cảnh Dung có sốt ruột nóng vội hay không? Cậu đấy, uổng phí bản thân là cô chủ nhà giàu! làm sao lại để cho mẹ chồng nắm mũi dắt đi như vậy! Nếu như mẹ chồng cậu dám phản đối, vậy được, công khai hết ra ngoài xem ai mất mặt hơn! Nếu như mẹ chồng cậu vẫn tác oai tác quái, Cảnh Dung không thể xử lý, sợ cái gì? Còn có anh trai cậu đâu! Anh trai cậu có thể dễ dàng để cậu bị người ta bắt nạt như thế này sao? Cùng lắm thì ly hôn! Còn tốt hơn bây giờ cậu ngồi đây tức giận, nín nhịn như vậy!”
“Đúng vậy!” Mặc Tử Huyên lập tức nắm lấy tay của Mộc Nhược Na, nói: “Chỉ có cậu hiểu tớ!”
“Chứ còn gì nữa! Cậu yên tâm! Nhà họ Cảnh không ngốc! Nếu cậu thật sự ly hôn với Cảnh Dung, người đầu tiên hoảng sợ chính là Cảnh lão phu nhân! Muốn trị bệnh cho mẹ chồng cậu thì phải dùng cách này đối phó với Cảnh lão phu nhân.” Mộc Nhược Na tiếp tục nói: “Đây gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn đấy!”
Mặc Tử Huyên gật đầu: “Vậy thì nghe lời cậu! Cậu nói đúng! Tại sao tớ phải ngồi ở đây hờn dỗi, chỉ có anh ấy mới có thể gặp sao? Haha, có phải gần đây Mặc Tử Huyên tớ đã quá hiền lành rồi không, thế cho nên bọn họ mới cảm thấy tớ dễ bắt nạt?”
“Đúng! Chính là như vậy!” Mộc Nhược Na phối hợp, nói: “Muốn chọc giận thì là cậu chọc bọn họ tức giận, còn chưa tới phiên bọn họ khiến cậu tức giận.”
Đằng sau, Cố Hề Hề và Vân Mạc Dung từ bên ngoài bước vào, nhìn thấy Mặc Tử Huyên và Mộc Nhược Na đang trò chuyện rất vui vẻ, liền gõ cửa nói: “Hai người đang nói chuyện gì mà vui vậy?”
“Không có gì, chỉ là trò chuyện về mấy người bạn cũ đã lâu không gặp mặt.” Mặc Tử Huyên lập tức lấy lại phong thái của cô chủ nhà họ Mặc trước đây: “Một số người bạn tốt, bạn cùng lớp đều gọi điện thoại tới hẹn ăn cơm cùng nhau thôi.”
Cố Hề Hề nói: “Chuyện này rất tốt! Hôm nay cũng không có chuyện gì lớn, cậu mau đi sớm đi.”
Vân Mạc Dung cũng mỉm cười rồi nói: “Ừ, chúng ta đều ở trong công ty, có chuyện gì thì còn có bọn em. Hiếm khi chị về nước một chuyến, cứ đi chơi vui vẻ đi.”
“Mọi người thật tốt với tớ!” Mặc Tử Huyên lập tức vui vẻ xách túi lên, hôn gió với mọi người một cái, vừa rời khỏi công ty vừa gọi điện thoại.
Cố Hề Hề hỏi Mộc Nhược Na: “Vừa rồi còn tức giận như vậy, sao đã vui vẻ nhanh như vậy? Cậu khuyên cô ấy sao?”
Mộc Nhược Na cười nhạo, khoanh hai tay trước ngực, nói: “Đương nhiên là tớ khuyên! Nhưng mà tớ cũng không khuyên tốt! Muốn bắt nạt chị em tốt của tớ, cũng phải xem nhà họ Cảnh có khả năng đó hay không.”
Vân Mạc Dung mỉm cười bất đắc dĩ: “Chị cũng đừng xen vào chuyện này! Nếu để cho Tổng giám đốc Mặc biết được, e rằng sẽ làm đảo lộn cả trời đất đấy.”
Cố Hề Hề cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu Tử Hân biết em gái mình bị bắt nạt, nhà họ Cảnh sẽ xong đời.”