Chương 2071
“Oa!” Bây giờ thì không chỉ có các cậu ấm cô chiêu mà kể cả những người giúp việc cũng bị thu hút mà buông lời ca tụng: “Đúng là khoa học kỹ thuật hiện đại phát triển càng lúc càng nhanh! Không bao lâu nữa là có thể thay thế con người tham gia vào các lĩnh vực rồi?”
“Vẫn còn phải đợi một thời gian dài nữa.” Mễ Tiểu Anh nói: “Trí tuệ nhân tạo dù sao cũng chỉ là nhân tạo và không thể thay thế trí tưởng tượng và trí tuệ của con người. Nhưng mà, vẫn có thể quán xuyến những công việc nhà đơn giản thông thường được.”
Mọi người đều gật đầu.
Hết nhà sản xuất này đến nhà sản xuất khác giao hang đến, và mỗi lần mở gói hang là một lần có cảm xúc khác nhau.
Thảo nào phụ nữ thích tháo dỡ các gói hàng.
Ba giờ chiều, những chiếc vòi phun nước hình dáng cong cong theo yêu cầu cũng được chuyển đến.
Mễ Tiểu Anh cười nói: “Ngày nào cũng ăn uống rồi chơi bời chán chê, nhưng vẫn phải chơi bời có phong cách đấy nhé! Tôi đã tùy chỉnh một đoạn suối nước chảy để mọi người có thể sinh hoạt một cách tao nhã.”
Vân Song đưa đôi mắt trong veo nhìn về phía Mễ Tiểu Anh, nói: “Cái này tốt.”
Có vẻ như Vân Song rất thích nó.
“Thật đáng tiếc là trong buổi tiệc rượu tôi đã không nghĩ đến cái này, nếu không thì mọi người đã có thể chơi đùa vui vẻ cùng nhau.” Tưởng Vân Sâm lên tiếng nói.
“Thật vậy, càng nhiều người mới càng náo nhiệt.” Doãn Ngự Trinh cũng lên tiếng.
“Không sao, tổ chức một buổi tụ họp nữa là được.” Mặc Ngôn và Mặc Thuyết cùng đồng thanh lên tiếng, hai người họ không dám chạm vào dòng nước, nhưng phát hiện ra chỉ là tạo thành từ gỗ mộc thì nhất thời cong mắt lên nhìn.
Họ đều là những cậu ấm cô chiêu có gu thẩm mỹ cực tốt nha!
Nhờ có mấy thứ đồ mà Mễ Tiểu Anh mang về mà niềm hứng khởi trong lòng mọi người được kích động rồi phát sinh ra, và tất cả mọi người đều đã có một khoảng thời gian vui chơi thoải mái.
Sơn trang Lạc Hà trở nên vô cùng náo nhiệt cả ngày.
Đến nửa đêm thì mới yên tĩnh trở lại.
Bình minh ngày tiếp theo.
Mễ Tiểu Anh vừa mới tỉnh dậy thì đã nghe tiếng điện thoại vang lên từ trên đầu giường.
Mễ Tiểu Anh chạy nhanh đến nghe máy, đầu đây bên kia vang lên tiếng của đội trưởng đội an ninh: “Quản gia Mễ Tiểu Anh, có người gửi thư mời đến cho cô, chỉ đích danh cô phải là người đến kiểm tra và ký nhận.”
“Thư mời hả?” Mễ Tiểu Anh ngẩn người ra, cô ta hỏi lại ngay lập tức: “Được, tôi tới ngay đây.”
Mễ Tiểu Anh không thèm rửa mặt, cô vội vàng khoác một bộ quần áo tử tế, và hớt hả chạy đến cửa an ninh.
Đúng thật là có nhìn thấy một cậu em trai mặc đồng phục đứng ở cửa, đứng cười tủm tỉm một mình và nói: “Có phải cô Mễ Tiểu Anh không?”
“Là tôi đây.” Mễ Tiểu Anh gật đầu: “Xin hỏi cậu là ai?”