Chương 1527
“Bà cụ rất khỏe, nếu hai người có thời gian thì vào nhà ngồi một lát, những người lớn tuổi thường thích nhìn thấy con cháu đến thăm mình.” Cố Hề Hề trả lời.
“Đây là điều nên làm mà.” Cậu Tần và Mợ chủ Tần lập tức cùng Cố Hề Hề nói chuyện phiếm một lát.
Lúc này, các phu nhân của nhà họ Khúc cũng lần lượt ra đón, bọn họ không tiện nói về chuyện cũ nên cùng nhau bước vào cửa trang viên nhà họ Khúc và bắt chuyện với bốn phu nhân nhà họ Khúc.
Cố Hề Hề nhìn thấy bốn người phụ nữ này, tất cả đều quyến rũ xinh đẹp, dáng vẻ cầm tay nhau nói chuyện của bọn họ không giống như đang sống chết tranh giành với nhau chút nào cả.
Xem ra cái việc diễn xuất này không phải được tạo ra để dành riêng cho người nước Hoa, mà toàn thế giới này đều giống nhau cả thôi.
Mặc Tử Huyên đứng ở một bên không nhịn được mà thì thào với Cố Hề Hề: “Bây giờ nhà họ Cảnh cũng như thế này, diễn xuất của những người phụ nữ này cũng tốt thật đấy! Nếu không phải Cảnh Dung nhà tớ không thèm quan tâm thì có lẽ tớ cũng phải cùng họ diễn xuất rồi.”
Cố Hề Hề cười cười rồi nói với cô ấy: “Chỉ cần Cảnh Dung nhà cậu không thể nào thiếu được thì cần gì phải sợ chứ.”
“Có thể anh ấy không dám.” Mặc Tử Huyên nhăn mặt lại.
Sau khi mọi người chào hỏi xong, tất cả lần lượt bước vào trang viên, một hướng dẫn viên đưa họ về phòng riêng để sắp xếp đồ đạc.
Trong lúc tách nhau ra, Mặc Tử Hân gọi Cố Hề Hề lại: “Nếu có chuyện gì không đúng thì vẫn cứ đi về phía trước, đừng lo lắng, tôi đi sau hai người.”
“Được rồi.” Cố Hề Hề cười với Mặc Tử Hân: “Anh cũng chú ý, đừng bị bọn họ cuốn vào.”
Mặc Tử Hân nở một nụ cười dịu dàng: “Bọn họ không có khả năng này đâu.”
Nhìn thấy cảnh này, Lý Tư cảm thấy vô cùng nhức mắt.
Một người phụ nữ đã hơn 30 tuổi rồi mà còn mê anh Tử Hân đến mức này.
Nếu không phải vì không thể động được cô ta, thì mình đã xử lý cô ta từ lâu rồi!
Dư Khiết nhẹ nhàng gật đầu với Giám đốc Mặc, ra hiệu cho anh yên tâm, cô ấy sẽ luôn theo sát Cố Hề Hề.
Khách nam ở tầng 3 còn khách nữ ở tầng 2.
Nếu là cặp vợ chồng cùng nhau đến thì sẽ ở tầng 4.
Trang viên rất rộng lớn, hai đến ba trăm người ở cùng lúc vẫn còn rất thư thả.
Về phần những vệ sĩ và trợ lý, chỉ có một số người chăm sóc gần mới sống trong một dãy phòng, những người còn lại đều được bố trí ở một biệt thự khác.
Sau khi Cố Hề Hề đi vào phòng, cô thấy rằng đây là một căn phòng nhỏ tiêu chuẩn dành cho hai người.
Chính là một căn phòng lớn được chia thành hai phòng ngủ nhỏ và một phòng khách nhỏ.
Diện tích của cả căn phòng rộng chừng năm chục mét vuông nên được phân chia khá hợp lý.
Việc này không chỉ đảm bảo sự riêng tư cá nhân mà còn được phân chia khu vực, có nơi cho chủ và trợ lý nghỉ ngơi, còn có nơi nói chuyện với nhau.
Có lẽ mọi người đều biết lần này đến đây có rất nhiều người sẽ đi dạo tham hỏi.
Tiểu Vương và Đậu Miêu đẩy va li của Cố Hề Hề vào phòng, lần lượt treo quần áo và để giày vào một bên tủ.
Phòng bên cạnh cũng không treo nhiều đồ cho lắm, một vài trợ lý đang túm năm tụm ba, kê hai cái giường trên dưới, vừa hay có thể ngủ được bốn người cùng một lúc.