Chương 2142
Doãn Nhất Nặc làm ra bộ dạng bừng tỉnh như đã hiểu: “Thì ra là như vậy. Công ty các anh dựa vào bóc lột các anh để tồn tại, thời điểm thích hợp cho các anh chút ngon ngọt, để cho các anh cam tâm tình nguyện bán mạng.
Lời nói này rất có lí nhưng nghe rất chói tai.
Cuối cùng Tiểu Cát cũng không nói.
Mễ Tiểu Anh một câu cũng không muốn nói, tựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Có nhiều lần Tiểu Cát muốn Mễ Tiểu Anh trả lời, nhưng tìm mãi không có cơ hội thích hợp.
Chỉ có thể không cam lòng thu hồi ánh mắt.
Ngược lại Doãn Nhất Nặc và Minh Hâm ở phía trước vui vẻ trò chuyện.
Một hỏi một trả lời rất hài hòa.
Tiểu Cát âm thầm oán trách Minh Hâm thiếu suy nghĩ, cũng không nghe được Doãn Nhất Nặc đả kích anh ta, còn tích cực với tiểu bạch kiểm kia như vậy!
Hừ!
Xe thương vụ đã chạy qua nội thành, đã đi ra vùng ngoại thành, chạy về phía khu vực vắng vẻ của đồi núi.
Không có gì khác biệt thì lúc chín giờ sáng, đã đến viện phúc lợi.
Bởi vì nhà phúc lợi mới xây, cho nên kiến trúc còn rất mới.
Xe thương vụ dừng hẳn, Doãn Nhất Nặc liền nháy mắt với viện trưởng ở cửa ra vào, không cho anh ta vạch trần thân phận của mình.
Viện trưởng của viện phúc lợi, là do sự sắp xếp của nhà họ Doãn đưa qua, sau khi nhận được ánh mắt của Doãn Nhất Nặc, mờ mịt nhìn về phía Mễ Tiểu Anh.
Mễ Tiểu Anh bất đắc dĩ mở miệng nói: “Chào viện trưởng, hôm nay tôi đến mang theo tài xế với hai người bạn, qua đây thăm những người già ở viện phúc lợi một chút.”
Một bộ dạng mà cho tới bây giờ chưa từng thấy qua.
Viện trưởng viện phúc lợi là một người tinh anh, liền kịp phản ứng.
Người lái xe tương đương với Doãn Nhất Nặc.
Hai người bạn, đại khai chính là hai người đàn ông?
Ồ?
Trợ lí Mễ lại có bạn là đàn ông?
Cậu Doãn có biết không?
Viện trưởng viện phúc lợi, rất nhanh trong đầu liền hiểu ra chuyện này, lúc này mới chạy ra đón: “Hoan nghênh hoan nghênh nhiệt liệt hoan nghênh, viện phúc lợi chúng tôi chân thành hoan nghênh cái vị đến làm từ thiện!”
Tiểu Cát và Minh Hâm không có phát hiện được lời nói sắc bén của ba người kia, từ trên xe bước xuống.
Thừa dịp lúc hai người khiên đồ Mễ Tiểu Anh hạ giọng giải thích: “Cô chủ không muốn người khác biết rõ thân phận của cô ấy, hai người kia không biết thân phận thật sự của tiểu thư. Anh đừng có tiết lộ!”
Viện trưởng viện phúc lợi bừng tỉnh đã hiểu.
Đã biết đã biết!