Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1742

“Dạ dạ dạ, anh Hùng, anh cứ yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ không nói ra ngoài!” Những người khác ồn ào: “Nữ thần của anh nói anh về nhà nghỉ ngơi, anh còn ở chỗ này lãng phí thời gian, anh không sợ nữ thận giận sao?”

Hùng Hùng vui vẻ nở nụ cười.

Từ sau khi Hùng Hùng thích Dư Khiết, bằng mắt thường có thể nhìn thấy được sự trưởng thành của anh.

Trước kia quần áo lụa là suốt ngày chỉ biết tụ họp với chúng bạn nhà giàu, bây giờ đã biết phấn đấu.

Bố mẹ của Hùng Hùng rất vui mừng, vui mừng vì nhìn thấy con mình đã trải qua.

Giống như tinh thần cầu tiến của hai mươi năm qua bùng nổ lúc này.

Cho nên bố mẹ của Hùng Hùng thật sự rất lo lắng cho con trai của mình.

Trước kia đề bắt buộc con trai học tập làm việc cho giỏi, bây giờ trong lòng rất lo lắng, sợ con trai làm việc quá mức sẽ mệt, bây giờ không phải đang làm quá sức sao?

Cho nên bố mẹ Hùng Hùng cũng bắt đầu cằn nhằn để cho con trai mình làm việc ít lại, không nên quá liều mạng.

Nhưng mà Hùng Hùng không vì người ta lải nhải mà làm chậm lòng cầu tiến của chính mình.

Vì vậy, ngày thứ mười sau khi gây dựng cửa hàng xe, Hùng Hùng đã kiếm được món tiền đầu tiên, tân trang một cổ xe kiếm được 20 vạn tệ.

Lúc Hùng Hùng nhận được tiền, đáy lòng cảm thấy rất ngọt ngào.

Bây giờ tiền tiêu vặt mỗi tháng của anh không chỉ dừng lại ở con số 20 vạn tệ.

Nhưng 20 vạn tệ này là do anh vất vả khổ cực kiếm ra, cảm giác đặc biệt có ý nghĩa.

Vì vậy, anh quyết định muốn chia sẻ lần đầu tiên này cùng với một người.

Vậy nên, anh liền gọi điện thoại cho Dư Khiết: “Trợ lý Dư, tôi kiếm tiền rồi! Tôi có thể mời cô ăn cơm chứ?”

Dư Khiết liếc nhìn đồng hồ báo thức, mởi trả lời : “Vậy sao? Chúc mừng anh, ăn cơm coi như khỏi, gần đây tôi không muốn ăn…”

“Trợ lý Dư, cô đã nói, tôi có thể mời cô ăn cơm.” Trong điện thoại Hùng Hùng nói rất uất ức.

Dư Khiết xoa xoa trán, cảm giác, cảm giác như mình đang mang một đứa trẻ.

Được rồi, đúng thật anh ta như đứa trẻ, còn nhỏ hơn vài tuổi so với chính mình.

Coi như là bảo vệ trẻ em đi.

“Được rồi, địa điểm ở đâu, tôi sẽ qua đó.” Dư Khiết trả lời nói.

Hùng Hùng cực kì vui vẻ, lập tức báo địa chỉ.

Cúp điện thoại, Dư Khiết ngẩng đầu nhìn Lý Tư đang ở cửa ra vào, ánh mắt như đang tìm tòi nghiên cứu.

“Làm sao vậy?” Dư Khiết hỏi.

Lý Tư bĩu môi, trọng giọng nói mang một chút kinh thường: “Tên Hùng Hùng kia đúng thật là vì cô mà cố gắng làm việc? Tuy nhiên ngẫm lại, tốt nghiệp trung học tiêu chuẩn, có thể làm được gì tốt? Cũng đáng để lấy ra khoe khoang? Không đủ mất mặt sao!”

Dư Khiết nói: “Mặc kệ cậu ta làm cái gì, chỉ cần đồng ý làm việc, đồng ý làm việc cho thật tốt, sẵn sàng đối mặt với cuộc sống một cách nghiêm túc. Mặc kệ anh ta là loại người gì, đền đáng được đối xử nghiêm túc. Lý Tư, nếu cô muốn làm việc, tôi cũng có thể giúp cô giới thiệu công việc.”

“Không cần.” Lý Tư cứng rắn từ chối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK