Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2046

“Em có ngốc không vậy? Anh chướng mắt cái loại phụ nữ cứng nhắc như vậy! Anh chỉ thích dạng người như em thôi.” Đường Đức bóp bóp mặt của Điền Manh Manh nói qua loa: “Được rồi, nhanh lên đi, anh phải đi nhận một cú điện thoại.”

Nói xong, anh ta không nói thêm gì nữa mà đẩy Điền Manh Manh vào trong thang máy rồi quay người nhận điện thoại của cô Lý: “Em yêu, em tìm anh có việc gì vậy? …À, hiện tại anh đang đi công tác. Ừ, anh biết rồi, anh cũng muốn được về sớm để gặp em… Em muốn đến đây hả? Ôi không không không, xa như vậy em đừng chạy tới chạy lui nữa, với cả hai ngày nữa là anh về rồi, không cần em phải tự mình đến đây đâu… ừm, được, anh cũng rất nhớ em. Chờ anh làm ra sự nghiệp, anh sẽ đến nhà em cầu hôn được không?… Vậy chúng ta cứ quyết định như vậy nhé!… Anh cũng yêu em! Bai bai!”

Cúp điện thoại, trên mặt Đường Đức hiện lên vẻ giễu cợt.

Đồ phụ nữ ngu xuẩn.

Chờ anh ta kết hôn với người phụ nữ này, cầm tài sản của nhà họ Lý trong tay, đến lúc đó anh ta sẽ ở bên ngoài tìm người phụ nữ khác, tháng ngày như vậy thoải mái biết bao nhiêu nhỉ?

Một bên khác, Điền Manh Manh tức giận đến mức muốn điên lên rồi.

Đinh.

Cửa thang máy mở ra.

Điền Manh Manh ngẩng đầu, cô ta vừa muốn bước ra ngay. Nhưng khi đôi mắt nhìn thấy một bóng người, hai chân của cô ta dính trên mặt đất như cao su, không nhấc lên nổi!

Chỉ thấy trước mắt là một anh chàng đẹp trai chân dài, đôi mắt đào hoa đa tình kia thật khiến cho người ta chìm đắm vào đó!

Á á á!

Anh ấy là ai?

Đẹp trai quá đi!

Đường Đức đứng trước mặt người đàn ông này, ngay cả xách giày cho anh ấy cũng không xứng!

Doãn Ngự Hàm đang đợi ở thang máy, anh ấy phát hiện có một ánh mắt vô cùng buồn nôn đang dính chặt mình. Anh ấy lập tức nhướng mày, quay sang nhìn vào người đó.

Chỉ thấy một người phụ nữ với khuôn mặt của hotgirl mạng, nhìn mình đến mê mẩn.

Doãn Ngự Hàm bị nhìn đến mức cảm thấy buồn nôn muốn ói hết bữa cơm mình mới ăn xong.

Khuê Sinh lập tức không tiếng động mà tiến đến, tách Điền Manh Manh và Doãn Ngự Hàm ra.

Điền Manh Manh vừa chuẩn bị chào hỏi, thang máy bên đó đã đến.

Doãn Ngự Hàm nhanh chóng bước vào thang máy, hận không thể xịt nước khử trùng lên người để xua đi xui xẻo.

“Ai ai ai!” Điền Manh Manh nhanh chóng bước ra, cô ta muốn nói với anh đẹp trai hai câu, nhưng mà còn chưa kịp là cửa thang máy đã đóng lại.

Điền Manh Manh bĩu môi: “Thật đáng tiếc! Người đàn ông đẹp như vậy không giống như người trong thế giới hiện thực! Haiz, nhìn đẹp như vậy, còn ở trong khách sạn cao cấp thế này, chắc hẳn là cậu chủ của gia tộc giàu có nào đó nhỉ? Nếu như có thể được leo lên giường của những anh chàng giàu có như vậy thì thật tốt biết bao!”

Năm nay Đường Đức hai mươi tám tuổi, theo lý thì đang ở độ tuổi hoàng kim.

Nhưng mà… Nếu so sánh với Doãn Ngự Hàm, anh ta chính là một ông già xấu xí, không cách nào nhìn nổi.

Điền Manh Manh chỉ có thể tiếc nuối trong lòng, cô ta quay người tiếp tục suy nghĩ làm cách nào để ôm được đùi của Đường Đức, phải nghĩ cách kiếm thật nhiều tiền để tiếp tục đi phẫu thuật thẩm mỹ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK