Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1797

Trong mắt Dư Khiết đầy ý cười nhìn bọn họ như ngựa hoang phi loạn, khi rời khỏi công ty để tận hưởng kỳ nghỉ của mình, cô bình tĩnh lấy điện thoại ra bấm vào số của Tống Sĩ Triết: “Alo, em nói cho anh một tin mừng. Em có hai ngày nghỉ lễ đặc biệt, cộng với cuối tuần tổng cộng là bốn ngày nghỉ. Anh có muốn dùng bữa cùng nhau không?”

Tống Sĩ Triết thật cảm kích đã chờ đợi được câu nói này, anh ta ngay lập tức nhận lời: “Được thôi, ta đi ăn ở đâu đây?”

Dư Khiết cười nhẹ và nói: “Em có một đề nghị hơi ngây thơ, anh có muốn nghe nó không?”

“Ừ.” Tống Sĩ Triết nhẹ giọng nói: “Nghe lời em.”

Gợi ý non nớt của Dư Khiết là muốn hai người lái xe vòng quanh vùng ngoại ô.

Cách Thành phố N khoảng 200 km về phía tây nam là một thị trấn với diện tích vùng núi chiếm đến 60%.

Vì thị trấn này gần thành phố N nên nó đã được phát triển và tận dụng một cách triệt để.

Rừng núi đều đã được trồng các loại cây cảnh, chạy xe dọc đường cao tốc là có thể chiêm ngưỡng đủ loại cây đẹp đẽ.

Đây là một bữa tiệc rất tốt cho thị giác.

Trên núi cũng có rất nhiều nhà dân và trang trại, nhiều người ngoài đến đây để thưởng ngoạn phong cảnh và thưởng thức các món ăn địa phương, vì vậy nơi đây có thể được coi là một địa điểm thu hút nổi tiếng trên mạng.

Phong cảnh ở đây đặc biệt đẹp khi chụp ảnh từ trên không.

Thậm chí có không ít đoàn làm phim đặc biệt đến đây để quay phim.

Tống Sĩ Triết mới từ nước ngoài trở về nên còn chưa quen thuộc với những chuyện ở đây.

Vì vậy anh ta sẵn sàng chấp nhận lời đề nghị của Dư Khiết.

Trước tiên Dư Khiết về nhà và ngủ một giấc, sau khi đã ngủ đủ giấc mới gọi điện cho Tống Sĩ Triết, cả hai cùng nhau đi siêu thị đi dạo và mua mọi thứ cần thiết cho kỳ nghỉ.

Đến trưa hai đứa ăn chút đồ rồi phóng xe lên đường.

Cả hai không lái riêng mà cùng đi xe Land Rover của Tống Sĩ Triết.

Đối với Tống Sĩ Triết thì đây là một chiếc xe rất rẻ.

Nhưng Dư Khiết thích nó.

Chiếc xe này có rất nhiều không gian và đủ sức mạnh, vì vậy không có áp lực gì khi đi trên đường núi.

Dựa vào những lợi thế này, cả hai đã nhét hết hàng đã mua lên xe và lên đường.

Mọi người đều nói muốn vun đắp tình cảm hai người phải đi du lịch cùng nhau.

Câu nói này thật sự không sai.

Đi du lịch chung đại khái có thể biết được tính cách của nhau và biết hai người có hợp hay không.

Lúc ở nước ngoài Tống Sĩ Triết thích đi du lịch một mình nên anh tự làm hết những công việc như sắp xếp đồ đạc hay thu dọn hành lý.

Dư Khiết chỉ cần mang theo một chiếc vali nhỏ của mình sang là được.

Bình thường Dư Khiết luôn là người chăm sóc cho người khác, bây giờ đột nhiên lại được người khác, cô cảm thấy vô cùng thoải mái và vui vẻ.

Tống Sĩ Triết mang theo hai chiếc vali lớn cùng một chiếc hộp đựng đồ cũng to không kém. Chiếc vali của Dư Khiết ở bên cạnh đã nhỏ giờ trông càng nhỏ hơn.

“Đi nào, lên xe thôi.” Tống Sĩ Triết nói với Dư Khiết: “Xuất phát thôi.”

Dư Khiết vui vẻ ngồi vào vị trí phó lái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK