Chương 1932
“Ông đừng có mà quá đáng!” các ngón tay của Mễ Tiểu Anh nắm chặt điện thoại, sắc mặt cô trắng bệch.
“Quá đáng đó thì sao? Tao còn có thể làm cho quá đáng hơn nữa đó, mày có tin không?”
“Ông!” Mễ Tiểu Anh bất lực thả lỏng: “Được rồi, tôi sẽ chuyển tiền cho ông. Tuy nhiên, ông phải tuân theo thỏa thuận của chúng ta, cả đời này ông tuyệt đối không được phép trở về nước! Nếu không mà nói, thì ông đừng có mơ lấy được thêm bất cứ đồng xu nào! ”
“Yên tâm đi, chỉ cần mày nói có tiền, thì có cho tao về tao cũng không thèm về.” Một giọng cười toe toét truyền đến điện thoại: “Nhưng mà mày cũng đừng có quên, mày là con của ông đây, cho dù hai mẹ con mày có trốn đến ở nhà họ Doãn đi chăng nữa, thì mày cũng không thể nào thay đổi được sự thật này! Cả đời này của mày đừng có mơ sẽ thoát được khỏi tay tao! ”
Điện thoại kêu lên một tiếng ‘tít’ rồi cúp máy.
Mễ Tiểu Anh để điện thoại sang một bên, ngồi sụp xuống tay lái, cô suy sụp tinh thần cả một hồi lâu.
Sao cô có thể có một người cha cặn bã như vậy chứ?
Cũng là cha mà tại sao khoảng cách lại lớn đến như vậy?
Năm đó ở Pháp, tên cặn bã đó đã hành hạ, đánh đập mẹ cô đủ điều, thậm chí còn muốn giết bà vào lúc bà ấy đang mang thai. Nếu như không phải phu nhân kịp thời xuất hiện, chỉ e rằng cô đã không cách nào đến được với thế giới này rồi!
Tên cặn bã đó ở bên ngoài thì hèn nhát như chó, nhưng vừa về đến nhà thì đã tay đấm chân đá với mẹ cô, thậm chí ông ta còn muốn bán mẹ cô ra nơi đó để làm video vì không trả được món nợ cờ bạc!
May là có phu nhân, đã ép ông ta ký vào đơn ly hôn, để mẹ cô thoát khỏi biển khổ.
Đã nhiều năm trôi qua như vậy, sao cái tên cặn bã đó không chết quách ở bên ngoài đi cho xong?
Tại sao ông ta lại tìm được mình ở đây vậy chứ?
Mễ Tiểu Anh ngẩng đầu, cam chịu số phận cầm điện thoại lên, chuyển một khoản tiền vào tài khoản của ông ta.
Nếu cô không chuyển tiền, tên lưu manh đó sẽ đem chuyện năm đó mẹ cô bị hành hạ, cùng với tất cả video và hình ảnh mẹ cô bị một nhóm người lăng nhục phanh phui ra ngoài ánh sáng!
Đây cũng chính là lý do tại sao mà cô luôn trốn tránh Doãn Ngự Hàm trong suốt bốn năm qua.
Cô thực sự không xứng!
Hình tượng của nhà họ Doãn, hình tượng của phu nhân, không thể để bị hủy trong tay của cô được!
Bây giờ mình là trợ lý thân cận của Doãn Nhất Nặc, còn mẹ là một quản gia rất quan trọng dưới quyền của phu nhân.
Nếu vụ bê bối này nổ ra, cả đời này bản thân và mẹ đừng nghĩ đến việc làm ở nhà họ Doãn, thậm chí còn có thể liên lụy đến nhà họ Doãn
Không, mình tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra!
Cho dù bị thằng cha cặn bã đó uy hiếp cả đời, cũng không thể để cho mẹ mình phải chịu đã kích như vậy!
Càng không thể để cho phu nhân bị liên lụy!
Mễ Tiểu Anh hít sâu vài cái, lúc này mới khởi động lại ô tô, lần này mới thật sự là trở về nhà.
“Mẹ, con về rồi.” Mễ Tiểu Anh điều chỉnh lại vẻ mặt trước khi vào nhà.
“Trở về rồi à, con ngồi xuống trước một lát đi, lát nữa mẹ xong ngay.” Mẹ của Mễ Tiểu Anh được đánh giá là một trong những quản gia lớn, trước sau như một hết sức giỏi giang, một búi tóc xanh được búi tỉ mỉ sau đầu, bà mặc tạp dề, mang từng món ăn từ trong nhà bếp đi ra.
Quản gia lớn của họ Doãn sẽ được cấp một căn hộ thông tầng rộng hơn hai trăm mét vuông hoặc căn hộ thông tầng hơn một trăm mét vuông.