Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2040

Tiêu Diễm Diễm thở phào: “Được được, tôi biết rồi!”

Tiêu Diễm Diễm cảm thấy hai tình địch của cô ta là Khương Hữu và Chu Tuyết Nhi đều đã đi, hiếm khi có cơ hội thế này. Nói thế nào đi chăng nữa cô ta cũng phải trở về, cô ta muốn nhân cơ hội này sống chung một lúc với Doãn Ngự Hàm để bồi dưỡng tình cảm một chút.

Không có Khương Hữu ở bên cạnh mỉa mai, Tiêu Diễm Diễm cảm thấy bầu không khí cũng trong lành hơn rất nhiều!

Hành động của Mễ Tiểu Anh đối với Tiêu Diễm Diễm cũng không có gì đáng nói.

Thân là khách, đồng ý ở lại làm khách, cũng coi như cho chủ nhà mặt mũi.

Mễ Tiểu Anh không tiện từ chối.

Dù sao thì phòng trong sơn trang Lạc Hà cũng nhiều, thêm một người cũng không nhiều thêm, bớt một người cũng chẳng ít đi.

Còn Tiêu Diễm Diễm có đạt được mục đích hay không, phải xem bản lĩnh của chính bản thân cô ta.

Ngày tiếp theo, ngoại trừ Tiêu Diễm Diễm ra, những vị khách khác vội xin phép rời đi.

Tiễn khách đi, Mễ Tiểu Anh thân là quản gia cuối cùng cũng có thể thở phào.

“Quản gia Tiểu Mễ, tôi có chuyện muốn báo cáo.” Người giúp việc phụ trách quét dọn phòng vội vã chạy tới nói với Mễ Tiểu Anh: “Đồ trong mấy phòng dành cho khách có chút hư hỏng. Những thứ đồ dùng trong nhà đó cũng do cô chắt lọc từng chút một! Bây giờ mới dùng được vài ngày đã hỏng rồi!”

Mễ Tiểu Anh thấy người giúp việc mang dáng vẻ tức giận, cô ta cũng không dao động lắm.

Sức tàn phá của người trẻ tuổi vốn mạnh mẽ hơn những người khác.

Huống chi còn là một đám trẻ mười tám đến hai lăm tuổi.

“Không vội, tôi đi xem trước một chút đã.” Mễ Tiểu Anh động viên người giúp việc, hỏi phòng đã được dọn dẹp xong, tự mình tới xem lần lượt từng thứ đồ bị phá hủy trong phòng.

Có một số ngăn tủ bị bung ra, một số phần thảm trải sàn bị dính đầy dầu salad trái cây, rèm cửa sổ cháy ra khói.

Quả nhiên là một đám cậu chủ có sức tàn phá kinh người!

Sau khi người phụ trách đi kiểm tra đồ đạc với Mễ Tiểu Anh xong cũng không nhịn được nói: “Thật là quá đáng mà! Bà chủ nhà chúng ta có lòng mời bọn họ tới làm phách, thế mà bọn họ lại phá hỏng những thứ kia như thế.”

Mễ Tiểu Anh thản nhiên nói: “Có lẽ bọn họ coi nơi này như quán bar, phá đồ xong bồi thường thì sẽ không sao nữa.”

Đúng vậy, nơi này là sơn trang Lạc Hà.

Không phải nhà chính nhà họ Doãn.

Nếu bọn họ tới nhà chính nhà họ Doãn, chắc đánh chết bọn họ cũng không dám làm như vậy nhỉ?

Cho nên mới không thèm nể nang như thế.

Mễ Tiểu Anh cũng thật sự chẳng biết làm sao.

Loại chuyện nhỏ này không nên nói ra, chỉ có thể tự xử lý hết.

“Không sao, những thứ đồ hư hại này tìm cách tu sửa là được. Không được nói linh tinh.” Mễ Tiểu Anh nói với những người khác: “Nếu chúng ta đã mời người khác tới làm khách, chắc chắn sẽ có tổn thất, đó là chuyện bình thường.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK