Chương 2234
Máy bay của Doãn Ngự Hàm vừa cất cánh thì một chiếc xe hơi điên cuồng chạy đến sân bay nhỏ tạm thời này
Casey liều lĩnh nhảy ra khỏi xe, cố gắng đuổi theo chiếc máy bay.
Tuy nhiên, cô ấy không thể đuổi kịp rồi.
“Không, anh Doãn, anh không thể đi, anh không thể bỏ em lại như vậy!” Mồ hôi do chạy gấp và nước mắt của Casey cùng tuôn rơi. Cô tuyệt vọng nhìn máy bay dần bay xa trên bầu trời, khóc òa lên như trẻ con.
“Sao anh có thể không nói với em tiếng nào đã đi như vậy? Anh đi rồi, em biết tìm anh ở đâu!”
Sau khi trở về nhà, Casey nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cô ấy vẫn không nên dễ dàng bỏ cuộc như vậy.
Anh Doãn là người đàn ông xuất chúng nhất cô ta từng gặp.
Cũng là người đàn ông có thể khiến cô ta thần hồn điên đảo, cả đời không quên được.
Cô ta phải đi tìm anh ấy!
Cô ta phải theo anh ấy đến đó!
Casey tìm cha mình nói chuyện: “Con phải đi tìm anh Doãn!”
“Con nói gì vậy?” Tộc trưởng sửng sốt nhìn cô.
“Bố, anh ấy là tình yêu đích thực của con, mất đi anh ấy con không thiết sống trên đời nữa!” Casey ôm mặt khóc: “Con có phải là đứa con gái bố thương nhất không, ba nhất định phải giúp con!”
Tộc trưởng sửng sốt hồi lâu rồi đột nhiên nghĩ đến. Nếu Casey thực sự có thể kết hôn với Doãn, vậy có phải ông ta không cần lo lắng bị Voss giành lấy ghế Tộc trưởng rồi không?
Đúng rồi!
Có sự hỗ trợ của nhà họ Doãn, ông ta sẽ ngồi chắc cái ghế Tộc trưởng của gia tộc Kofi.
Cho dù quan hệ của Cố và Voss có tốt thế nào thì cũng đã làm sao?
Cố giờ cũng còn không thay mặt cho nhà họ Doãn được.!
Nhưng cậu Doãn, thì có thể đại diện cho nhà họ Doãn!
Mắt Tộc trưởng đột nhiên sáng lên. Ông nói với con gái nhỏ: “Casey, con muốn đi thì đi đi! Bố sẽ ủng hộ con!”
Nước mắt vẫn còn vương trên mặt Casey. Cô không dám tin mà nhìn cha mình: “Thật sao? Ba thật đồng ý cho con ra ngoài sao?”
Tộc trưởng vỗ vỗ vai con gái nói: “Đương nhiên rồi! Con là đứa con bố thương nhất, bố đương nhiên hỗ trợ con đến cùng rồi!”
“Ôi, bố ơi, con yêu bố quá!” Casey kích động ôm choàng lấy bố mình.
Bên này Doãn Ngự Hàm vẫn còn chưa biết bản thân đã rước về phiền phức gì.
Tâm trạng anh lúc này thoải mái vô cùng, xương cốt toàn thân như nhẹ đi mấy cân.
Cuối cùng có thể thả lỏng một chút rội.
Không biết Tiểu Anh dạo này thế nào rồi!
Cuối cùng cũng đến Pháp, hai người chuẩn bị chuyển đồ tại một sân bay nhỏ.