Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1868

“Đã lâu không gặp.” Khi Cảnh Dung nhìn thấy Đại Nhĩ, ánh mắt theo bản năng lóe sáng.

Vài năm không gặp, Đại Nhĩ có vẻ xinh đẹp hơn xưa.

Khi còn học cấp ba, các bạn cùng lớp đã lan truyền tin đồn về Đại Nhĩ và Cảnh Dung, lúc đó Cảnh Dung là một công tử nhà giàu nổi tiếng, có rất nhiều bạn nữ vây xung quanh, cho nên cũng không rảnh làm sáng tỏ chuyện này.

Mà dường như Đại Nhĩ cũng ngầm thừa nhận, không giải thích cái gì.

Sau khi tốt nghiệp trung học, cả hai học ở hai trường đại học khác nhau, bọn họ dần dần cắt đứt liên lạc.

Không ngờ khi gặp lại là đã hơn mười năm sau.

Cảnh lão phu nhân rất hài lòng khi con trai của bà ta gặp được Đại Nhĩ, thấy con trai cũng không tỏ ra kháng cự Đại Nhĩ giống như đối với những người khác, trong lòng bắt đầu lên kế hoạch.

Lúc ăn cơm, Đại Nhĩ vẫn không nói chuyện nhiều, chỉ yên lặng ăn cơm.

Mọi người đang trò chuyện, Đại Nhĩ chỉ cười và lắng nghe.

Cảnh Dung ngồi đối diện với Đại Nhĩ, vừa ngẩng đầu lên có thể thấy cô gái tỏa sáng như ánh nắng mặt trời một thời, nay đã trở thành một nữ thần thanh lịch và quyến rũ.

Dường như Đại Nhĩ cảm nhận được ánh mắt của Cảnh Dung, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn Cảnh Dung, rồi nhanh chóng dời ánh mắt đi nơi khác, không hiểu sao vành tai lại đỏ bừng lên.

Cô ta kém Cảnh Dung ba tuổi, năm nay đã sắp ba mươi.

Năm tháng dường như không để lại bất kỳ dấu vết nào trên người cô ta, vẫn thanh tú và xinh đẹp như vậy.

Ăn cơm xong, Cảnh Lân vội vàng rời đi, anh ta hạ quyết tâm sẽ độc thân đến cùng, thật xin lỗi chú út, một mình chú đối phó đi!

Cảnh lão phu nhân thấy Đại Nhĩ có triển vọng, lập tức khách sáo đuổi những cô gái khác đi, chỉ giữ lại Đại Nhĩ trò chuyện.

“Lão phu nhân, cảm ơn bác đã giúp cháu.” Đại Nhĩ nói với Cảnh lão phu nhân: “Nếu như không phải nhờ có bác mời bác sĩ riêng thì ông nội của cháu đã đi gặp thượng đế rồi.”

“Cháu ngoan.” Cảnh lão phu nhân hài lòng, vỗ vỗ tay Đại Nhĩ, nói: “Cháu đúng là người rất hiểu chuyện! Bác cứu ông nội của cháu, cháu định báo đáp bác như thế nào?”

Vành tai của Đại Nhĩ càng ngày càng đỏ, hơi ngượng ngùng nói: “Nhưng mà Cảnh Dung đã kết hôn rồi.”

“Không sao đâu. Bác chỉ muốn có một đứa trẻ, hơn nữa sau này cháu muốn gặp đứa trẻ, bác cũng cho phép cháu đến thăm bất cứ lúc nào. Cháu đã từng học ở Pháp, sự lãng mạn của người Pháp đã ăn sâu vào trong xương của cháu. Bác nghĩ cháu không phải dạng người cổ hủ có đúng không?” Cảnh lão phu nhân lại bổ sung thêm một câu: “Hơn nữa, thân thể của ông nội cháu vẫn cần phải điều dưỡng. Cháu cũng biết nếu chỉ dựa vào chi phí do nhà nước cung cấp cho ông nội cháu thì không thể giải quyết được vấn đề. Muốn trị tận gốc thì cần phải có phương pháp điều trị tốt hơn.”

Sắc mặt của Đại Nhĩ tái nhợt: “Cháu hiểu được ý của bác. Cháu sẽ làm theo lời căn dặn của bác.”

“Vậy là được rồi. Cháu cũng thấy đấy, Cảnh Dung nhà bác không chịu cho mấy cô gái khác sắc mặt tốt, nhưng lại đối xử khác với cháu! Đêm nay không cần phải rời đi, ở lại đây, bồi dưỡng tình cảm cho thật tốt.” Cảnh lão phu nhân càng nhìn càng cảm thấy hài lòng: “Chỉ cần cháu sinh cháu trai cho bác, ngoài việc chữa bệnh cho ông nội cháu, bác sẽ cho cháu một số tiền lớn, để cho cuộc sống hai ông cháu không cần phải lo cơm áo gạo tiền nữa.”

Đại Nhĩ vô thức nắm chặt tay.

Đây là cơ hội duy nhất của cô ta.

Cô ta không muốn từ bỏ.

Cô ta đã chịu đựng đủ rồi, đã đến lúc phải cầu xin sự giúp đỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK