Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1647

“Tôi sao cũng được.” Tiết Tuyết đáp.

“Vậy hẹn gặp nhau ở chung cư Già Lam đi.” Dư Khiết nói: “Tôi sống ở gần đấy.”

“Cũng được.” Sau khi Tiết Tuyết cúp điện thoại, Dư Khiết đạp ga dưới chân phóng thẳng đến nơi mình đang ở.

Hai người gặp nhau tại một nhà hàng tây gần nhà.

Dư Khiết cũng hơi đói nên gọi một đống đồ ăn rồi định vừa ăn vừa nói chuyện với đối phương.

Tiết Tuyết xuất hiện rất đúng giờ, mặc một bộ váy trắng bồng bềnh, thần thái bất phàm của cô ta thu hút sự chú ý của rất nhiều đàn ông.

Dư Khiết ngẩng đầu nhìn lên và cảm thấy dấu hiệu của việc bắt chước Cố Hề Hề của Tiết Tuyết ngày càng rõ rệt.

“Luật sư Dư Khiết.” Tiết Tuyết vừa nhìn thấy Dư Khiết liền mỉm cười, trong ý cười mang theo vẻ áy náy: “Thật là ngại quá, muộn như vậy rồi còn đến quấy rầy cô.”

“Không sao, tôi cũng vừa mới tan làm. Cô đã ăn gì chưa? Nếu không thì cùng nhau ăn đi?” Dư Khiết mở miệng hỏi.

“Được, vậy tôi cũng không khách sáo với cô nữa. Tôi vừa xuống máy bay, đang đói bụng đây.”

Tiết Tuyết quả nhiên không khách sáo với Dư Khiết nữa, cầm đũa lên ăn: “Tôi sốt ruột chạy đến tìm cô như vậy là vì tôi nghe nói rằng công ty của các cô ở Thành phố N sắp đi vào hoạt động rồi. Tôi bên này đúng lúc có một vài cựu chiến binh đã nghỉ hưu muốn giới thiệu họ qua cho các cô. Tuy nhiên họ không phải là người của Thành phố N, họ ở phía Tây Bắc bên kia. Thân thủ của bọn họ rất tốt, rất phù hợp để làm bảo vệ. Tất nhiên, năng lực của họ vẫn còn phải trải qua khảo nghiệm của các cô mới được. Chuyện này kỳ thực tôi vốn không định phiền toái luật sư Dư Khiết đâu. Chỉ là cấp trên của bọn họ từng cứu mạng tôi. Nghe nói năm nay họ xuất ngũ, vì vậy tôi chỉ có thể mặt dày chạy đế đề cử thôi.”

Dư Khiết vừa ăn vừa gật đầu: “Cô Tiết ngược lại rất tốt bụng. Công ty của chúng tôi sắp đi vào hoạt động, quả thật cần thông báo tuyển dụng không ít nhân viên, hơn nữa chúng tôi cũng có kha khá một bộ phận nhân viên đều là những người khuyết tật và quân nhân đã xuất ngũ, xem như là để báo đáp cho xã hội. Cô Tiết có tấm lòng này, tôi rất mừng cho bọn họ. Nếu đã là cô Tiết giới thiệu thì đương nhiên được ưu tiên cân nhắc, cô Tiết bảo họ chuẩn bị sơ yếu lý lịch và gửi đến bộ phận nhân sự của công ty là được, quy định cụ thể sẽ có người chuyên môn đến phụ trách.”

“Vậy thì quá tốt rồi. Tôi thay bọn họ cảm ơn luật sư Dư Khiết trước nha.” Tiết Tuyết cũng không làm bộ làm tịch. Giống như một người bạn cũ đã quen biết với Dư Khiết rất nhiều năm, vừa ăn vừa nói: “Ngoài vấn đề này ra tôi còn có một thỉnh cầu cá nhân. Tôi muốn “tự đề cử mình”, đến công ty các cô làm việc, tiền lương thì các cô cứ tự xem rồi đưa cho tôi là được, tôi chỉ thuần túy là muốn làm chút việc, coi như đóng góp một phần sức lực của mình cho xã hội.”

Dư Khiết lập tức ngừng nhai, nhìn về phía Tiết Tuyết: “Cô Tiết, thứ cho tôi nói thẳng, người phụ trách công ty này sẽ là tôi, tổng giám đốc Mặc sẽ không tham gia quản lý. Hơn nữa tôi chỉ là người phụ trách tạm thời, chờ sau khi công ty đi vào quỹ đạo, sẽ có quản lý chuyên môn đến tiếp quản.”

Tiết Tuyết mỉm cười nhìn Dư Khiết nói: “Tôi biết, tôi thừa nhận, tôi thích tổng giám đốc Mặc, nhưng tôi không phải là người suốt ngày chỉ biết nghĩ đến chuyện yêu đương trong đầu. Tôi cũng muốn cố gắng vì sự nghiệp của mình một phen. Tôi rất vui khi Luật sư Dư Khiết có thể nói chuyện thẳng thắn với tôi như vậy. Hy vọng một ngày nào đó, chúng ta có thể trở thành những người bạn tốt của nhau.”

Dư Khiết mỉm cười, từ chối cho ý kiến.

Mặc dù biết rằng Tiết Tuyết là một người rất thông minh, rất giỏi tính kế người khác, nhưng cái người này không thể lấy ra để so sánh.

So với Lý Tư, Tiết Tuyết cũng không quá làm người ta yêu thích.

Chính vì vậy Dư Khiết mới không ngại gặp mặt đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK