Chương 1419
Những người khác đều cười hì hì, bộ dạng muốn nói rồi lại thôi, chọc cho Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề không nhịn được mà nhìn bọn họ vài lần.
Thấy bộ dạng hai người này không tự nhiên chút nào, Cố Hề Hề mới đi hỏi Đậu Miêu.
Tính cách Đậu Miêu ngay thẳng, quả nhiên không che giấu được điều gì, nhanh nhẹn nói chi tiết cho Cố Hề Hề. Tối hôm qua Tiểu Vương và Tiểu A ở trong phòng ngây người, lát sau, lúc trở về thì khuôn mặt nóng bừng cả lên.
Cố Hề Hề nghe vậy nháy mắt nở nụ cười.
Nếu Tiểu Vương và Tiểu A thật sự có ý với nhau thì cô tự nhiên cũng thấy vui mừng cho bọn họ.
Tuy nhiên, Cố Hề Hề nhớ lại tối qua Doãn Tư Thần ôm cô đến sáng thì cũng cảm thấy tai nóng lên. Hôm nay quyết định bắt đầu công tác, tuyệt đối không thể để người đàn ông này mê hoặc tâm trí mình được.
Tối hôm qua có cơn mưa nhỏ nhưng đến sáng thì ngừng hẳn.
Vì thế không khí cũng ẩm ướt thoải mái đến lạ.
Cả nhà ăn cơm xong thì sửa sang lại đoàn xe rồi đi tới huyện thành.
Theo sự phát triển của huyện thành, không có mấy chục tòa nhà cao tầng nhưng những kiến trúc năm sáu tầng thì nhiều đến lạ.
Có thể thấy kinh tế ở đây cũng khá phát triển.
Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na muốn gặp một người, đó chính là một bà cụ bản địa nắm trong tay rất nhiều phương pháp chế thuốc được cung đình truyền lại.
Bà ấy vẫn luôn làm ra những phương thức làm đẹp bí mật, không truyền ra ngoài, chỉ để mình dùng.
Bất kì ai sử dụng phương pháp gia truyền này làn da đều rất đẹp.
Mộc Nhược Na nghe được tin tức này mới đến đây, khấn cầu bí quyết gia truyền, sẵn tiện mua một sợi dây chuyền có sẵn tại đây.
Đây cũng là trả ơn cho bà cụ này và bạn bè người thân, xem như là một điều kiện bổ sung vô công thức.
Sau khi tới huyện thành, Tiểu Vương giống như vẫn chưa lấy lại tinh thần, cả người thơ thẩn.
Cô không ngờ, Cố Hề Hề lại muốn đến huyện thành, khoảng cách từ nhà cô đến đây quả thực không xa lắm.
Nhà Tiểu Vương sát vách huyện thành, giáp với thành phố L.
Cô rất ít khi tới bên này nên lúc đầu chưa phản ứng.
Cô nhìn cảnh vật hai bên đường thì cảm thấy hồi phục lại tinh thần, lần này cô lại được về nhà rồi.
Cố Hề Hề nhìn bộ dạng sững sờ của Tiểu Vương, lập tưc nói: “Có phải nhà cô rất gần đây không?”
Tiểu Vương gật đầu theo bản năng.
“Dù sao có các cô bên cạnh như vậy cũng không cần nhiều người phải chăm sóc nữa.” Cố Hề Hề mỉm cười nói: “Đi lâu như vậy, có phải nhớ nhà lắm không? Hôm nay, cô về nhà đi! Không cần vội đâu, ngủ lại ở nhà một đêm đi.”
Tiểu Vương lấy lại tinh thần, lập tưc xua tay nói: Không cần đâu, tôi tới đây công tác, không phải đi chơi.”
Cố Hề Hề nói: “Được rồi, sau này còn rất nhiều thời gian công tác, không chỉ có hai ngày này.”
Đậu Miêu cũng nói: “Cô không phải lúc nào cũng lo lắng cho em trai sao? Về nhà xem đi, có chuyện gì gọi cho tôi là được. Dù sao cũng gần mà, trở về lúc nào cũng được.”
Mộc Nhược Na bên cạnh quay đầu cười hỏi: “Tiểu Vương ở đây hả?”