Mục lục
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1619

Đậu Miêu ngay lập tức nói: “Đúng rồi, đúng rồi, mình cũng chưa thấy.”

Cố Hề Hề chỉ cười nói: “Mấy người thật sự là có lòng tò mò vô đáy mà, thôi được rồi, cho mấy người xem. Tiểu Vương, cầm máy tính bảng của tôi đến đây.”

“Vâng.” Tiểu Vương lập tức xoay người đưa một cái máy tính bảng đến.

Cố Hề Hề cầm lấy nó, vừa mở khóa và đăng nhập vào tài khoản của mình, vừa nói với bọn họ: “Ảnh trước đây của mình cũng không lưu lại quá nhiều. Lúc đó nghèo mà, mình một lòng chỉ muốn kiếm tiền. Đâu muốn chụp ảnh làm gì? Đều là một số ảnh tự chụp bằng điện thoại di động, chờ lát, để mình tìm thử cho mọi người xem! A, ở đây, còn một số ảnh này, mấy người cùng xem đi.”

Cố Hề Hề hào phóng đưa chiếc máy tính bảng qua, ngay cả Dư Khiết vốn điềm tĩnh cũng không kìm được, nghiêng người sang, cùng Tiểu Vương và những người khác xem.

“Ồ, mợ chủ hồi trẻ thật xinh đẹp.”

“Nói nhảm cái gì vậy? Bây giờ mợ chủ cũng rất xinh đẹp có đúng không?”

“Đúng, đúng, đúng, xem cái miệng hư của tôi này. Ồ, đây có phải là ảnh chụp khi mợ chủ tốt nghiệp đại học phải không? Bức ảnh còn mặc đồ cử nhân này dễ thương quá!”

“Còn có bức này, wow, chân dài ghê cơ!”

Nghe cuộc thảo luận của bọn họ, ánh mắt của cô chợt ngẩn ngơ, như thể cô đang trở về thời đại học.

Bức ảnh mặc đồng phục cử nhân, đã từng là bức ảnh cô trân trọng nhất, được cô nâng niu cất giấu kĩ ở nhà.

Bởi vì người chụp bức ảnh đó…

Thật là không ngờ được rằng, thời gian trôi nhanh như vậy, trong nháy mắt đều đã trở thành quá khứ cả rồi.

Bản thân cũng không phải là mình của quá khứ nữa rồi, người chụp ảnh đó, cũng đã không còn nữa.

Chỉ là bản thân cũng không biết, cô đã giữ bức ảnh mặc đồng phục cử nhân này từ khi nào.

Tiết Tuyết nghe thấy bọn họ đang thảo luận sôi nổi như vậy, suy cho cùng vẫn là người trẻ tuổi, không kìm lòng được, nên cũng nghiêng người xem ảnh.

Tầm mắt của Tiết Tuyết rơi vào trên bức ảnh, cô ta lại sửng người.

Bản thân cô ta cũng nhận ra mình và Cố Hề Hề không giống nhau.

Các đặc điểm trên khuôn mặt của họ nhìn có vẻ giống nhau, nhưng thần thái của họ hoàn toàn khác nhau.

Cố Hề Hề của quá khứ tuy nghèo khó, tuy thường xuyên bị bắt nạt ức hiếp, nhưng mà trên dung mạo của cô vẫn luôn có một hơi thở kiên cường.

Bất kể người khác có kỳ thị cô như thế nào, cô cũng sẽ không vì người khác mà nản lòng.

Tinh thần lạc quan, nâng cao, mạnh mẽ và không khuất phục đó, có thể được truyền tải rõ ràng qua những bức ảnh.

Mà Tiết Tuyết…hoàn toàn không có được khí chất như vậy.

Dư Khiết nhìn Tiết Tuyết cười, nói: “Cô Tiết cũng là vừa mới vào đại học đúng không?”

“Vâng.” Tiết Tuyết thản nhiên đáp: “Đáng tiếc, tôi kém xa so với mợ chủ.”

Nghe những gì Tiết Tuyết nói, cả ba người Tiểu Vương, Đậu Miêu và Thẩm Khả Khả đều sảng khoái như uống một ly nước đá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK