Chương 1414
Cố Hề Hề cũng phát hiện ra điểm này, nhịn không được mới hỏi Tiểu A: “Doãn Tư Thần cũng muốn lại đây sao?”
“Đúng vậy.” Tiểu A mỉm cười trả lời: “Thật ra năm nào tổng giám đốc cũng tới đây, năm nay chưa đến nên lần này sẽ ở lại vài ngày.”
Cố Hề Hề gật đầu: “Thế bọn nhỏ thì sao?”
“Họ nhà Doãn đã đưa đến bên kia Đại Trạch và được lão phu nhân chăm sóc.” Tiểu A báo cáo thêm: “Hơn nữa, chương trình học của hai cậu chủ càng ngày càng nhiều, muốn học được nhiều thứ hơn chứ không còn giống như hồi ở nước ngoài mà nhẹ nhàng chơi đùa nữa. Tài năng trời phú của hai cậu chủ đã bộc phát nên ở nhà tự nhiên muốn bồi dưỡng một chút hứng thú vào thứ mình yêu thích.”
Cố Hề Hề khó tránh khỏi cảm giác có chút mất mát.
Cô cứ tưởng bọn nhỏ sẽ có ở đây.
Tính ra, công việc học hành vẫn quan trọng hơn.
Tới lúc ăn cơm tối, người đầu bếp bản địa đã nấu một bàn đồ ăn ngon trông vô cùng đẹp mắt.
Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na cảm thấy lúc ăn cơm quá cô đơn nên đã kêu trợ lý và các vệ sĩ đến bàn cùng nhau ăn.
Đông người tới, không khí liền náo nhiệt hẳn lên.
Cố Hề Hề và Mộc Nhược Na vì náo nhiệt theo mà ăn cũng không ít.
Tiểu Vương thấy Cố Hề Hề sắp ăn xong thì liền đứng lên vào bếp pha trà để cô chủ dễ tiêu hoá.
Nhưng cô tìm tới tìm lui không tìm được bịch trà tiêu hoá đâu cả.
Tiểu A từ xa thấy vậy liền buông đũa xuống đi tới, hạ giọng hỏi: “Tìm cái gì vậy?”
“Tìm bịch trà tiêu hoá.” Tiểu Vương không ngẩng đầu lên để trả lời, tay không ngừng tìm kiếm: “Quái lạ, rõ ràng tôi đặt ở đây mà giờ không thấy đâu? Tối nay tiểu thư ăn nhiều như vậy sẽ rất khó tiêu, tôi phải đi tìm mới được… A…”
Tiểu Vương bỗng nhiên đứng dậy, vừa định xoay người tìm ngăn tủ khác thì không ngờ Tiểu A đứng phía sau cô, cô vừa quay người lại thì đâm vào lòng ngực Tiểu A.
Hai người ngây ngẩn cả người.
Tiểu Vương nhanh chóng lùi về phía sau một bước, muốn tránh né Tiểu A.
Nhưng phía sau lại là ngăn tủ.
Động tác cửa Tiểu Vương hơi mạnh nên va vào ngăn tủ, bình hoa trên ngăn tủ bị va đập mạnh nên bị hổng lên ngã xuống đỉnh đầu Tiểu Vương.
“Cẩn thận!” Tiểu A tiến lên một bước đỡ lấy bình hoa, cả người lại vòng qua làm Tiểu Vương lọt vào lòng ngực một lần nữa.
Hôm nay hai người đã năm lần bảy lượt đụng vào nhau, tiểu A cũng bị chuyện này làm cho trên mặt cũng có chút nóng sốt.
Nhưng ngay lúc này, đúng luc Cố Hề Hề lại đây thấy được cảnh này: “Này, hai người đây là?”
Tiếng nói vừa dứt, Tiểu A và Tiểu Vương hơi luống cuống, đồng thanh kêu lên: “Không, không phải, chúng tôi không có!”
Cố Hề Hề cười rộ lên: “Không sao đâu, tôi là giảng đạo lý của cấp trên. Hai người có gì thì tôi có thể lý giải cho.”
Tiểu Vương và Tiểu A lại đồng thanh kêu lên: “Không có, không có, không phải đâu, cô chủ hiểu lầm rồi!”
Cố Hề Hề nhéo cầm gật đầu: “Ừ ừ, hiểu lầm, ăn ý như vậy mà là hiểu lầm.”
Tiểu Vương và Tiểu A: “…”