Chương 1576
Cố Hề Hề gật đầu: “Vận may của anh tốt lắm, nhưng mà tôi cũng tin tưởng rằng, cái anh có được không chỉ là may mắn thôi đâu. Nếu anh chỉ trông mong vào sự may mắn thì sẽ không thể trở lại nhà họ Khúc được, hơn nữa lại có thể đứng cười đến cuối cùng nữa.”
Khúc Tranh Minh thoáng kinh ngạc mà cười cười, lập tức đáp lời: “Cô cũng vậy, quả thực nằm ngoài dự kiến của tôi. Tôi cứ nghĩ rằng, cô chỉ là một quân bài dùng để trang trí bên ngoài nhằm thu hút sự chú ý mà thôi, chứ chẳng thể ngờ rằng hóa ra cô cũng là người thật việc thật.”
Cố Hề Hề cũng không biết phải trả lời thế nào.
Nếu mà đồng ý thì có hơi bị tự kỷ. còn chối thì có phần tự phụ.
Hai người như thể là lần đầu tiên quen biết lẫn nhau, có rất nhiều điều muốn hỏi rồi lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
Cố Hề Hề nhìn sắc trời bên ngoài, nói: “Lần đấu đá này của nhà họ Khúc sợ là đã đến lúc hạ màn rồi. Màn chém giết này, mấy người anh trai của anh phỏng chừng không có kết cục gì tốt đẹp cả.”
Khúc Tranh Minh mỉm cười, nói: “Đương nhiên. Nếu bọn họ đã tự khơi mào hết thảy mọi chuyện thì cũng đến lúc phải tự chịu trách nhiệm kế tiếp rồi. Khoảng thời gian tới đây tôi sẽ phải ở lại đây làm phiền thật lâu rồi.”
Cố Hề Hề hiểu được sự tính toán của Khúc Tranh Minh, gật gật đầu: “Đây là một phần giao dịch, thế nên mọi người cứ an tâm ở lại là được. Khu vực này tôi đã cho người nâng cao canh phòng, sẽ không có ai lại gần đâu. Tôi cũng không thể ở lại đây lâu quá, thế nên các anh cứ đi nghỉ ngơi trước đi, tôi đi trước.”
“Được.” Khúc Tranh Minh nhìn theo bóng Cố Hề Hề rời đi, trong một thoáng Cố hề Hề sắp khuất bóng ở cửa thì chợt mở miệng gọi lại: “Cô hai nhà họ Vân!”
Cố Hề Hề thoáng dừng bước, quay đầu lại nhìn bằng ánh mắt khó hiểu.
Khúc Tranh Minh cũng hấp háy mắt, nói: “Nếu về sau cô có đổi thân phận mà có gặp lại nhau, chúng ta có thể làm bạn bè hay không?”
Cố Hề Hề cười khẽ, ý cười tràn khắp khuôn mặt: “Được chứ.”
Khúc Tranh Minh cũng nở nụ cười, chỉ là nụ cười của anh ta dường như có pha tạp thêm một vài thứ gì khác lạ, chẳng thể nói rõ ràng cho được.
Cố Hề Hề đi về phía trước, quả nhiên, vừa ra cái là có người tìm.
Tiểu Vương báo cáo cho Cố Hề Hề hay chuyện: “Cậu ba nhà họ Khúc phái người đi cầu viện, nói là bằng lòng đưa ra hai mươi phần trăm lợi ích nhà họ Khúc để làm trao đổi, xin chúng ta đến che chở cho. Nếu tôi đoán không sai thì anh ta chắc chắn cũng sẽ cho người đến xin cầu viện ở bên tổng giám đốc Mặc nữa.”
Cố Hề Hề không dừng bước, đáp lời: “Từ chối hết.”
“Rõ, mợ chủ.” Tiểu Vương tiếp đó còn nói thêm: “Nhóm vệ sĩ bảo vệ tổng giám đốc thứ hai đã vào trong nước, có lẽ là tầm ba ngày. Ngoài ra đại bộ phận khách khứa trong trang viên của chúng ta đã tự liên hệ được với người trong nhà rồi, đoàn vệ sĩ nhà bọn họ cũng đã bắt đầu lên đường, có lẽ sẽ chênh lệch tầm hai ngày với đoàn vệ sĩ của chúng ta. tức là trong vòng năm ngày nữa sẽ đến, chỗ chúng ta đây có cần phải sắp xếp chỗ ở cho nhóm người này không ạ?”
“Không cung cấp.” Cố Hề Hề trả lời dứt khoát: “Nói cho bọn họ, một khi nhóm vệ sĩ của họ đến nơi thì bọn họ đã rời khỏi trang viên nhà họ Doãn chúng ta rồi, không còn chịu sự bảo hộ của chúng ta thêm nữa.”
“Nhưng mà, mợ chủ, chúng ta đã làm chuyện tốt thì vì sao không làm cho trót ạ?” Tiểu Vương khó hiểu hỏi: “Như thế không phải là đã thất bại trong gang tấc sao ạ?”
Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi sẽ có ý nghĩa hơn là làm chuyện dệt hoa trên gấm.” Cố Hề Hề đáp.
Tiểu Vương vẫn chưa thực sự hiểu lắm, Dư Khiết đã lại gần, giải thích thay cho Cố Hề Hề: “Chờ khi vệ sĩ của bọn họ đến đây rồi thì đám khách quý này cũng không cần nhà chúng ta bảo vệ nữa. Đến tầm đó rồi thì việc chúng ta có giúp đỡ hay không thì cũng chẳng còn quan trọng nữa, đối với bọn họ mà nói sẽ không được ghi khắc trong tâm can đâu. Thế nên chúng ta không cần thiết phải lãng phí nhiều nguồn lực như vậy để làm gì. Những ngày che chở mới rồi cũng đã đủ để họ nhớ tới phần ân tình này. Tốt quá lại phản tác dụng, chẳng bằng buông tay đúng lúc, ngược lại sẽ khiến bọn họ thêm phần khắc sâu những ngày lánh nạn ở chốn này thêm rõ ràng hơn.”