Chương 1733
“Ai nói với cậu là tôi muốn làm gì cô ấy? Tôi kém cỏi đến mức ấy à? Tôi muốn theo đuổi cô ấy, muốn hỏi cậu hoàn cảnh nhà cô ấy thế nào?”
Hùng Hùng vội giải thích.
Cái hiểu lầm này không thể không giải.
Lão Tùng hơi thở phào một hơi, nhưng lập tức lại hít thở không thông: “Gì? Cậu còn muốn theo đuổi người ta? Cậu điên đấy à? Bây giờ cô ấy cũng là thành viên trong tầng lớp thượng lưu đấy!”
“Nói nhảm nhiều thế làm gì, bảo cậu tra thì cứ tra đi!” Hùng Hùng cắt ngang lời răn dạy của đối phương, lại để Lão Tùng nói nữa cũng không biết chủ đề sẽ chạy đến tận đâu.
Lão Tùng kiến thiết tâm lý thật lâu mới nói: “Thôi được rồi, cậu chờ một thời gian đi, tư liệu cấp cao như vậy cũng không dễ tra đâu.”
Nhưng chờ Lão Tùng tra được kết quả rồi lại không dám tin tưởng vào hai mắt của chính mình.
Dư Khiết vốn thuộc tầng chót xã hội, hoàn toàn dựa vào năng lực và sự cố gắng của chính mình mà từng bước một lên tới đỉnh tầng xã hội.
Cô ấy phá vỡ hàng rào giai cấp.
Cô ấy là cá chép vượt vũ môn hóa rồng chân thực.
Chiến tích của cô ấy có thể so với thư sinh nghèo khó hóa thành Trạng Nguyên cưỡi ngựa dạo phố, sau đó vượt cấp vào viện hàn lâm, trở thành thư đồng bên cạnh thiên tử, cuối cùng thành người phụ tá đắc lực cho thiên tử, phong hầu bái tướng.
Quá chăm chỉ nỗ lực rồi!
Lão Tùng nhìn thôi cũng thấy vành mắt nóng lên.
Khó trách Hùng Hùng sẽ phải lòng người ta.
Trên đời này nào có ai không thích cô gái biết cố gắng như thế!
Nhưng cô gái này quá có tính khiêu chiến, anh ta không cảm thấy Hùng Hùng có thể theo đuổi được đối phương!
Bây giờ địa vị của Dư Khiết có thể thấy được, người theo đuổi cũng tính bằng bó trở lên, nhà giàu đời hai vô dụng như Hùng Hùng hoàn toàn không có cơ hội.
Hùng Hùng lấy được tư liệu của Dư Khiết cũng khiếp sợ một phen, nhưng đồng thời cảm thấy vui vô cùng. Hùng Hùng cảm thấy Dư Khiết xuất thân bần hàn như vậy chắc sẽ để ý mình thôi.
Vì thế, dưới tình huống Dư Khiết hoàn toàn không biết gì, Hùng Hùng đơn phương tuyên bố muốn theo đuổi cô.
Dư Khiết đi công viên chạy bộ buổi sáng thì gặp Hùng Hùng mặc áo thể thao mới tinh đuổi từ sau lên, ra vẻ thân quen chào hỏi cô: “Chào buổi sáng, trợ lý Dư!”
Dư Khiết nhìn người anh một cái, thờ ơ tiếp tục chạy bộ.
Hùng Hùng thấy Dư Khiết không phản ứng mình thì do dự một lát, sau đó đuổi kịp: “Trợ lý Dư, cô thích chạy bộ à? Tôi cũng vậy, tôi kể cô nghe, từ nhỏ đến lớn thành tích thể dục của tôi rất tốt…”
Liên tiếp ba ngày, Hùng Hùng chăm chỉ điểm danh buổi sớm.
Dư Khiết có chậm tiêu cỡ nào cũng cảm thấy sai sai rồi đấy.
Cô gỡ tai nghe điện thoại xuống, nhìn Hùng Hùng nói: “Anh theo tôi như vậy là vì muốn nói với tôi cái gì à? Muốn tiếp tục xem mặt hẹn hò với Lý Tư?”
Hùng Hùng lập tức xua tay: “Không không, không phải tôi muốn hẹn hò với Lý Tư, tôi muốn theo đuổi cô. Cô Dư, cho tôi một cơ hội được không? Tôi chắc chắn sẽ là một người bạn trai tốt!”
Dư Khiết lắc đầu không nói gì, đeo tai nghe lên tiếp tục chạy bộ.
Về đến nhà, Dư Khiết liền thấy ánh mắt Lý Tư lập lòe đảo tới đảo lui, trông rất chột dạ.
“Cô tiết lộ chuyện tôi sẽ chạy bộ buổi sáng cho Hùng Hùng đúng không?” Dư Khiết trực tiếp hỏi.