Chương 1765
“Tổng giám đốc Mặc, đã kiểm tra xong rồi. Trong rượu này… Có bỏ thêm đồ cấm, chỉ cần uống xong, trong năm phút sẽ không còn tỉnh táo.” Tóc gáy sau lưng của trợ lí đặc biệt cũng dựng đứng cả lên, anh ta thật sự không ngờ Lý Tư có thể ác độc đến mức độ này: “Còn có thể gây nghiện. Lý Tư này là muốn hủy hoại Dư Khiết rồi!”
Đôi mắt màu xanh nhạt của Mặc Tử Hân từ từ nâng lên, vừa mới nhìn lên trong mắt đã không còn chút ấm áp nào nữa.
“Dư Khiết là trợ lí đắc lực của tôi, là một tay tôi đề bạt lên vị trí trợ lí đặc biệt. Thân là ông chủ, đương nhiên tôi không thể ngồi nhìn cấp dưới của mình bị người ta hãm hại như vậy được rồi.” Mặc Tử Hân nhẹ nhàng mở miệng, nói, rằng nếu Mặc Tử Hân mặc kệ chuyện này nữa, sợ là sẽ làm nguội lạnh tim của cấp dưới mất.
Tất cả mọi người đều bán mạng mà làm việc cho Mặc Tử Hân. Nếu Dư Khiết mà xảy ra chuyện gì, thì những người khác cũng sẽ là môi hở răng lạnh.
“Tổng giám đốc Mặc…” Vài người mở miệng.
“Nếu đây là Lý Tư muốn tìm đường chết, vậy thì thành toàn cho cô ta thôi.” Trong giọng nói của Mặc Tử Hân không chứa chút tình cảm nào: “Ly rượu này, để cho Lý Tư tự mình uống cạn đi.”
“Tổng giám đốc Mặc…” Vài người trong xe cùng nhìn về phía Mặc Tử Hân.
Mặc Tử Hân vuốt cằm nói: “Tôi biết mọi người muốn nói gì. Đối với huấn luyện viên Lý tôi đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi. Mọi người cũng đã tận mắt nhìn thấy Dư Khiết để ý đến mọi việc của Lý Tư như thế nào. Không, phải nói là chỉ cần tôi ra lệnh, trong lòng Dư Khiết không cần biết là cao hứng hay là mất hứng cũng đều hoàn thành rất tốt.”
Những người khác đều gật đầu.
Cũng chính bởi vì điều này nên tập thể bọn họ mới có thể tiếp nhận Dư Khiết.
Dư Khiết làm việc của trợ lý đặc biệt nhưng chỉ nhận lương của trợ lý bình thường, từ khi đó đến nay đã làm nhiều năm.
Từ đầu tới đuôi cô đều không có đến một câu oán hận.
Chỉ cần là yêu cầu của Mặc Tử Hân thì trước giờ cô đều hoàn thành mà không hề có ý định thỏa hiệp.
Trong rất nhiều chuyện mức độ cẩn thận của cô thậm chí còn vượt xa bốn ông già bọn họ.
Thỉnh thoảng bốn người bọn họ bận quá Dư Khiết thấy được sẽ chủ động đến hỗ trợ, cuối cùng khi luận công khen thưởng cô cũng không bao giờ tranh trước nhận công.
Chỉ tính phần siêng năng khéo léo này của cô thì mọi người cũng sẽ sẵn lòng cất nhắc cô.
Cũng có thể nói, trong khoảng thời gian sau đó sở dĩ Dư Khiết hoàn thành mọi việc mà không gặp bất cứ trở ngại nào cũng là bởi vì bốn vị trợ lý đặc biệt đã nói trước rồi, làm khó Dư Khiết tức là làm khó bọn họ.
Vì vậy cô xử lý mọi việc đều được suôn sẻ.
Ngoại trừ việc của Lý Tư.
Chuyện của Lý Tư đã kéo dài liên tục mấy năm rồi, bốn vị trợ lý đặc biệt cực kỳ đau đầu, chỉ có thể ném cho Dư Khiết.
Mà Dư Khiết tiếp nhận nhiệm vụ này cũng đã được bốn năm.
Bốn năm qua cô không hề oán hận.
Một nhân viên như vậy mà bị làm cho tổn thương tấm lòng thì tổn thất không thể đo lường được.
“Tôi luôn cho rằng Lý Tư vẫn còn là một đứa trẻ, vẫn có thể giáo dục được. Nhưng tôi sai rồi. Con bé không còn là một đứa trẻ nữa. Sự dung túng của tôi đã khiến con bé trở nên kiêu căng, nay nó lại dám hại trợ lý đặc biệt của tôi. Liệu tiếp theo có phải nó sẽ hạ thuốc hại tôi không?” Giọng nói của Mặc Tử Hân ngày càng lạnh hơn: “Tôi nghĩ, huấn luyện viên Lý ở trên trời cũng không muốn nhìn thấy con gái anh ấy biến thành bộ dạng thế này. Một khi đã như vậy thì con bé làm sai cứ để nó tự mình gánh vác đi.”
“Vâng thưa tổng giám đốc Mặc!” Giọng của các trợ lý đặc biệt to hơn hẳn so với vừa rồi.