Chương 2050
“Xin phép được ngắt lời một chút, tôi muốn hỏi Tàu tuần tra thông minh có hiệu quả trong phạm vi bao nhiêu?” Vì muốn giữ gìn và vì lý do thân phận nên nơi ở cũ của nhà họ Doãn rất ít khi sử dụng vật dụng thông minh nhưng bên ngoài biệt thự thì chỗ nào cũng có.
Mễ Tiểu Anh quyết định sẽ nghiên cứu kỹ khoản này vì cô ta muốn cải thiện không gian sống của sơn trang Lạc Hà.
“Trên lý thuyết thì có hiệu quả trong phạm vi khoảng một kilomet.” Nhân viên lập tức trả lời.
“Chỉ là trên lý thuyết thôi sao?” Mễ Tiểu Anh bắt lỗi trong câu nói rồi hỏi lại: “Có gì khác biệt khi dùng mạng 4G và mạng 5G không?”
Mễ Tiểu Anh lại hỏi thêm một vài câu hỏi, từ những câu hỏi đơn giản đến những câu hỏi chuyên môn làm cho nhân viên một phen đổ mồ hôi căng thẳng.
Một vị khách nghiêm túc như vậy thật sự rất hiếm thấy.
Thấy cô ta thích thú nghiêm túc như vậy thì Doãn Ngự Hàm thấp giọng hỏi: “Em định biến sơn trang Lạc Hà thành một căn nhà thông minh thật à?”
Mễ Tiểu Anh gật gật đầu: “Các anh còn phải ở sơn trang Lạc Hà một khoảng thời gian nữa, đương nhiên tôi muốn mọi người sống thật thoải mái đầy đủ, nếu như những đồ dùng thông minh này có thể giúp được thì sao lại không dùng?”
Nói xong, dường như Mễ Tiểu Anh nhận ra có gì đó không ổn nên hỏi lại từng chút một bằng giọng cẩn thận: “Tôi làm vậy có được không?”
Doãn Ngự Hàm cười phá lên, chỉ chỉ hai má của Mễ Tiểu Anh: “Mẹ tôi đã giao Sơn trang Lạc Hà cho em, em muốn làm gì thì làm, không cần để ý đến ý kiến người khác đâu.”
“Như vậy sao mà được.” Mễ Tiểu Anh lắc lắc đầu: “Tôi cùng lắm cũng chỉ là một quản gia mà thôi.”
“Em để tay lên ngực tự hỏi xem, mẹ tôi thật sự xem em là một quản gia sao?” Doãn Ngự Hàm cười cười rồi nói: “Yên tâm đi, dù em có sửa thành chuồng chó thì bọn tôi cũng không ghét bỏ gì đâu!”
Khuê Sinh ngồi xa xa một bên nghe vậy thì khẽ mỉm cười.
Quả nhiên cách Chủ tịch theo đuổi con gái nhà người ta không giống người khác.
“Chi phí sửa lại không đủ thì cứ nói với tôi một tiếng, tôi bảo Khuê Sênh chuyển tiền cho em. Một trăm bảy mươi lăm tỷ đủ không?” Doãn Ngự Hàm nhìn Khuê Sinh gật đầu.
Khuê Sinh lấy điện thoại ra, không nói thêm lời nào, chuyển ngay vào tài khoản của Mễ Tiểu Anh một trăm bảy mươi lăm tỷ.
Mễ Tiểu Anh nghe tiếng ting ting từ tài khoản thì vội vàng nói: “Không cần, không cần, phu nhân đã đưa cho tôi bảy trăm tỷ làm phí sửa chữa rồi.”
“Một trăm bảy mươi lăm tỷ này dành riêng để mua nhà thông minh.” Doãn Ngự Hàm khẽ cười rồi nói: “Vì lợi ích chung của chúng ta, chút này tiền có đáng gì.”
Mễ Tiểu Anh cũng không biết phải nói gì nữa.
Nghe Doãn Ngự Hàm và Mễ Tiểu Anh trò chuyện, nhân viên căn hộ thông minh cũng dần hiểu ra.
Hai người này đúng là người giàu có. Đây là một khoản hợp đồng vô cùng lớn đấy. Thế là, mấy nhân viên đó trở nên sôi nổi hẳn và bắt đầu dốc hết sức chào hàng sản phẩm nhà mình.
Nhưng Mễ Tiểu Anh đâu phải người mà nghe người khác tâng bốc mấy câu đã lâng lâng.
Nghe giới thiệu xong thì cô sẽ cẩn thận xem lại tư liệu, sau đó sẽ đưa ra mấy câu hỏi chuyên ngành lắt léo để hỏi mấy nhân viên kia.