Chương 1024
“Vị phu nhân này mắc cười thật, chị của cô ở đâu tôi làm sao biết được?” Gã thật sự điếc không sợ súng nói: “Tôi chỉ là một người dân bình thường, vậy mà các người lại làm khó làm dễ, không sợ tôi kiện các người ra toà hay sao?”
Lúc này, tiểu A vội vàng từ bên ngoài bước vào, sắc mặt vô cùng khó coi: “Giám đốc, mợ chủ, anh Tưởng, chúng ta đã bị lừa rồi! Trong vali, chỉ có một đống vitamin, không còn gì khác.”
Sắc mặt Cố Hề Hề bỗng chốc trắng bệch!
Sao có thể!
Doãn Tư Thần ánh mắt tối lại: “Hay cho dương đông kích tây, hay cho thăm dò! Cô muốn tự khai hay muốn bọn này giở thủ đoạn mới chịu khai?”
Gã ta nghiến răng cười rộ lên: “Tôi thật sự không hiểu…”
Doãn Tư Thuần cũng lười nói nhảm với gã ta, trực tiếp nhìn về tiểu A đưa mắt ra hiệu.
Tiểu A từ vali phía sau lấy ra một ống tiêm, nói với gã ta: “Nếu mày cái gì cũng không biết, thì chắc hẳn mày cũng không biết thuốc tiêm này được điều chế bởi Hirayama Jiro. Không sao, không đau, chỉ đơn giản là tiêm một mũi liền xong đời rồi!”
Tiểu A vừa dứt lời, gã thanh niên bỗng chốc xanh mặt, thậm chí người cũng bắt đầu run lên.
Hirayama Jiro!
Cái tên này, thế nhưng không khác nào ma quỷ!
Bản thân gã thanh niên hiểu rõ, những thứ do chính Hirayama Jiro tạo ra nhất định đều rất là lợi hại, lợi hại đến khiến người khác sống không bằng chết.
Khí thế ban đầu của gã trong phút chốc bay đến đẩu đâu rồi, gã ta run lẩy bẩy nói: “Đừng đừng, tôi khai, tôi khai hết!”
“Nói!” Tưởng Dật Hải đập bàn gầm lên: “Mày dám giấu giếm thêm điều gì tao liền lấy mạng mày!”
Gã thanh niên không mảy may nghi ngờ tính chân thật về câu nói này của Tưởng Dật Hải, run rẩy đáp: “Chiếc xe này do một người đàn ông đưa cho tôi, y đưa cho tôi ba chục triệu, bảo tôi đến một tiệm thuốc lấy một cái vali! Nếu có ai đó đuổi theo ngăn cản tôi, tôi phải giả bộ liều mạng chạy trốn. Y còn nói, nếu có người bắt tôi, tôi phải làm ra vẻ không chịu khuất phục, cái gì cũng không chịu nói!”
Doãn Tư Thần đập bàn, sắc mặt tái nhợt: “Trúng kế rồi!”
Cố Hề Hề và Tưởng Dật Hải hít ngược một hơi, Nhất Nhiễm này rốt cuộc muốn làm gì!
“Y là muốn thăm dò chúng ta, có phải nhìn ra đầu mối gì không, thăm dò có phải chúng ta đã nhận được manh mối nào của Vân Mạc Dung!” Đôi mắt hẹp dài của Doãn Tư Thần ẩn chứa sự tức giận vô tận: “Dám trêu cợt tôi như vậy, tôi nhất định khiến hắn phải trả giá!”
Lưng Cố Hề Hề và Tưởng Dật Hải rét lạnh.
Nhất Nhiễm này tâm cơ nặng như vậy!
Cự nhiên nghĩ đến cách này, thăm dò bọn họ!
Vậy Vân Mạc Dung há không phải bị lộ rồi sao?
Phải làm sao đây?
Cố Hề Hề tâm trạng hoang mang: “Tư Thần, tiếp theo chúng ta phải làm sao đây?”
Tâm tư Doãn Tư Thần không ngừng xoay chuyển, tức thì lên tiếng: “Nhanh, bảo những người khác chọn vài tên không quan trọng, đều bắt lấy! Sau khi bắt về lại đưa họ một xấp tiền xem như bồi thường! Bắt càng nhiều người càng tốt! Nhanh, nhất định phải nhanh!”
Tiểu A chỉ nghe liền hiểu ý của Doãn Tư Thần, xoay người truyền lệnh của Doãn Tư Thần xuống, mệnh lệnh của tiểu A càng chi tiết hơn so với Doãn Tư Thần: “Mỗi một hãng xe, xe không cùng năm sản xuất, không cùng tài xế, đều bắt về, bắt càng nhiều càng tốt, chỉ cần trên xe có thứ không sạch sẽ đều bắt về! Sau khi điều về một chỗ, bồi thường sau! Hai xe đang theo dõi phía trước, tản đi toàn bộ! Để bọn chúng đi!”