Nhưng Đường Ngạo Long lại nói ra tin tức chấn động hơn: “Giới thiệu thêm chút nữa, vị này là chồng sắp cưới của con gái tôi, Ngô Bình - Cậu Ngô. Cậu Ngô là nhân vật cấp cao quan trọng của Thái Hoàng giáo trong tương lai, rất có khả năng sẽ là người kế nhiệm giáo chủ”.
Ông ta vừa dứt lời thì cả hội trường đều kinh ngạc, giáo chủ tương lai?
Các cổ đông nhìn nhau, lòng dậy sóng, một ông già tóc bạc đứng dậy, cung kính chào rồi hỏi Đường Ngạo Long: “Ngạo Long, tôi luôn đánh giá cao cậu, chỉ là mấy năm nay, Đường Tứ Trấn già hồ đồ, không biết trọng dụng cậu. Hôm nay tôi và ông Châu sẽ cùng đề cử cậu làm chủ tịch của tập đoàn Đường Thị”.
“Bốp”.
Đường Ngạo Quốc lo lắng, đập mạnh bàn: “Các gì làm gì thế hả? Tạo phản sao? Tôi nói cho các người biết, ở đây bố tôi mới có quyền lên tiếng, các người đề cử ai cũng vô dụng thôi. Hơn nữa, Đường Ngạo Long cũng có cổ phần sao? Người không có cổ phần dựa vào đâu mà làm chủ tịch?”
Ông già tóc bạc cười hehe, nói: “Tôi nắm giữ 3.5% cổ phần của tập đoàn Đường Thị, bây giờ tôi sẽ chuyển nhượng 1.5% cổ phần cho Đường Ngạo Long”.
Ông chủ Chu gật đầu: “Không sai, tôi có 4.3% cổ phần, tôi cũng chuyển 1.5% phần trăm cổ phần cho Đường Ngạo Long”.
Không ngờ các cổ đông lại muốn thi nhau chuyển nhượng cổ phần, dường như họ cổ phần mà họ chuyển nhượng chẳng phải thứ đáng giá cả chục tỷ mà chỉ là một thứ không đáng tiền.
Vẻ mặt của Đường Tứ Trấn rất khó coi, ông ta nhìn sang con trai mình, nói: “Ngạo Long, con không hổ là con của bố”.
Đường Ngạo Long bình thản đáp: “Cảm ơn bố đã khen, con đã biết rõ năm xưa tại sao Tuyết Vũ lại bị thất lạc rồi, con không muốn nhắc lại chuyện cũ nữa, bây giờ tất cả mọi người đều đề cử con làm chủ tịch, hi vọng bố có thể nhường lại vị trí này, về quê dưỡng lão”.
“Con…”. Đường Tứ Trấn tức xanh mặt, thật ra ông ta còn có rất nhiều chiêu phản đòn nhưng gặp phải đệ tử của đại giáo thì những thủ đoạn đó đều chẳng đáng là gì.
Ngô Bình cười, nói: “Các vị, lần đầu tiên Tuyết Vũ về thăm nhà, mọi người đều là trưởng bối của cô ấy, tôi cũng không có gì làm quà, chỉ có một bình Trường Thọ Đan, tránh được bách bệnh, mong mọi người vui vẻ nhận cho”.
Cậu vừa nói vừa đích thân phát đan dược cho các cổ đông có mặt tại đó, mỗi người một viên, nhưng không có phần của Đường Tứ Trấn và Đường Ngạo Quốc, hai người họ chỉ có thể tròn mắt nhìn.
Sau khi chia đan dược xong, một người trong số họ không đợi được nữa, nuốt tiên đan ngay, quả nhiên cảm thấy cả người sảng khoái, có một luồng năng lượng kỳ lạ di chuyển khắp người.
Mọi người uống đan dược xong thì ai cũng có phản ứng nên lần lượt xin ra về. Chớp mắt, trong đại sảnh chỉ còn lại người nhà của Đường Ngạo Long.
Lúc này, Ngô Bình nhìn sang Đường Tứ Trấn, bình thản nói: “Về chuyện năm xưa, Tuyết Vũ sẽ không tha thứ cho ông đâu, bây giờ ông hãy giao quyền lại rồi tìm nơi dưỡng lão đi”.
Đường Tứ Trấn biết rõ, có Ngô Bình và Tuyết Vũ thì ông ta không thể đấu lại con trai Đường Ngạo Long của mình được, ông ta liền thở dài, nói: “Được, tôi có thể giao lại quyền hành cho Ngạo Long, thậm chí giao lại cả cổ phần trong tay mình, nhưng tôi có một điều kiện”.
Đường Ngạo Long: “Mời bố nói”.
Đường Tứ Trấn: “Con không được động đến cổ phần của gia đình anh cả con, đồng thời phải giữ lại chức vị của nó trong tập đoàn”.
Đường Ngạo Long lắc đầu: “Bố, con nhất định phải lấy lại cổ phần trong tay gia đình anh cả, nếu không thì nhất định sau này sẽ xung đột nội bộ”.
Đường Ngạo Quốc giận run người: “Đường Ngạo Long, cậu thật độc ác, muốn đối phó với cả anh trai ruột của mình”.
Đường Ngạo Long liền nhìn anh trai mình, hạ giọng nói: “Tôi ác độc? Ba năm trước, tôi thiếu chút nữa là đàm phán thành công một vụ sáp nhập, một khi thành công thì tôi sẽ có thể nắm giữ được doanh nghiệp nước ngoài đó. Nhưng lúc đó anh lại cho người giở trò với xe của tôi, nếu không nhờ tôi mạng lớn thì đã chết trong tai nạn xe từ lâu rồi”.
“Một năm trước, anh lại hạ độc trong trà của tôi, đó là loại độc có độc tính phát tác chậm, nếu không nhờ tôi luôn đề phòng anh, kiểm tra camera thì e rằng tôi đã bị anh đầu độc chết từ lâu rồi”.
“Còn nữa, mấy năm gần đây, con trai Tiểu Thắng của tôi biểu hiện có năng khiếu về kinh doanh, không ngờ anh cũng muốn đối phó với nó, nếu không nhờ tôi cho cao thủ âm thầm bảo vệ Tiểu Thắng thì người của anh đã đạt được mục đích rồi. Đường Ngạo Quốc, so với anh thì ai độc ác hơn?”
Đường Ngạo Quốc tái mặt: “Cậu biết hết sao?”
Đường Ngạo Long cười khẩy: “Sao tôi lại không biết chứ? Tôi biết rất rõ mỗi chuyện anh làm, thậm chí đến chuyện anh và thư kí Lý Quỳnh của bố liếc mắt đưa tình với nhau tôi cũng biết rất rõ”.
Ông ta nói xong thì nhìn sang Đường Tứ Trấn đang ngây người ra: “Bố, đứa con trong bụng nữ thư ký của bố không phải của bố đâu, mà là của anh cả. Đứa bé sắp chào đời rồi, nếu như sinh nó sinh ra thì nên gọi bố là bố hay là ông nội đây?”
Đường Tứ Trấn giận quá nhảy đựng lên, vung tay đấm về phía Đường Ngạo Quốc, Đường Ngạo Quốc vội né đòn, giải thích: “Bố, là cô ta dụ dỗ con trước…”
“Thằng súc sinh này”. Đường Tứ Trấn không nghe giải thích, cầm ly tách trên bàn ném về phía anh ta, cục diện rối loạn.
Đường Ngạo Long lạnh lùng đứng xem, không hề ngăn cản.
Sau khi hai cha con họ quậy đã rồi thì mới lạnh lùng nói: “Bố, giao ra cổ phần thì bố còn có thể được sống cuộc sống sung túc”.
Dường như Đường Tứ Trấn chớp mắt đã già đi rất nhiều, ông ta mệt mỏi ngồi xuống, nhìn sang Tuyết Vũ với ánh mắt buồn bã. Lúc này ông ta mở miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói được chữ nào.
Ông ta thở dài, nói: “Giao cổ phần cho con. Về phần anh cả con, con tự quyết định nên xử lý thế nào đi”.
Ông ta nói xong thì đứng dậy buồn bã rời đi.
Lúc này Ngô Bình khởi động huyễn cảnh, Đường Ngạo Quốc liền lọt vào trong, ngoan ngoãn nói ra hết tất cả những chuyện xấu mà mình đã làm bao năm qua, Đường Ngạo Long ghi lại hết toàn bộ quá trình.
Đường Ngạo Long không ngờ Đường Ngạo Quốc lại làm nhiều chuyện xấu đến thế, ông ta không chỉ từng giết người mà còn giết đến mười mấy người, cộng thêm những tội ác khác cũng có đến mấy chục tội.
Nửa tiếng sau, xe cảnh sát đến Đường Thị, đưa hết Đường Ngạo Quốc cùng con trai và vợ của ông ta về thẩm vấn, cả nhà họ thật sự rất độc ác, tay ai cũng từng nhuốm máu.
Tối đó, Ngô Bình ở lại biệt thự nhà họ Đường.
Sau khi Đường Tứ Trấn ký tên xong thì thu dọn hành lý rời đi trong đêm, toàn bộ biệt thự nhà họ Đường đã thuộc về mình Đường Ngạo Long.
Rất nhiều người làm trong biệt thự là người của Đường Tứ Trấn và Đường Ngạo Quốc, Đường Ngạo Long đã thay phần lớn trong số họ, nhà họ Đường bỗng chốc trở nên vô cùng yên ắng.
Cả đêm không không tiếng động.
Sáng hôm sau, các cổ đông lại đến nhà thăm hỏi, Đường Ngạo Long cũng chính thức trở thành chủ tịch của tập đoàn Đường Thị. Ngoài ra, ông ta cũng chuyển một phần cổ phần của mình cho Tuyết Vũ.
Sau khi chuyện của nhà họ Đường ổn định, Ngô Bình đã xin về, Tuyết Vũ thì ở lại sống với gia đình một thời gian. Dù sao thì họ cũng mới vừa gặp lại nhau, cần có thời gian để thích nghi.
Ngô Bình quay về sơn trang Hoàng Long, cậu chuẩn bị bế quan vài ngày, tu luyện bí anh của thần cung thứ nhất, đồng thời chuẩn bị cho việc khởi động thần cung thứ ba.