Nhưng quá trình này rất thoải mái, nửa ngày cũng chỉ có một ít như thế. Cũng may thời gian trôi qua, lực Cấm Thiên trong cơ thể Ngô Bình cũng có thể chuyển hóa toàn bộ.
Lần này, tu luyện đã giúp anh có được thu hoạch lớn rồi. Sau khi, anh nghỉ ngơi một lát lại đi xem Đệ Nhất Kiếm Tông. Thực lực Đế Nhất Kiếm Tông của anh rất mạnh, thêm vào đó còn có Thái Hoàng Giáo chống lưng, anh không lo gì cả. Nhưng dù sao thiên hạ đã có biến động lớn như thế, anh vẫn muốn đến xem sao.
Vạn Kiếm Tiên Giới, Đệ Nhất Kiếm Tông. Ngô Bình về đến trần gian, dùng Truyền Tống pháp trận đi đến Đệ Nhất Kiếm Tông.
Anh nhìn sơ qua cũng không thấy không khí căng thẳng nào ở Đệ Nhất Kiếm Tông, nhưng vài vị sư tôn đã đi đâu mất nên anh đành đi hỏi chút thông tin vài người. Thì ra họ đã dẫn cao thủ đến Thái Hoàng Giáo để chi viện cả rồi. Tại kiếm tu quá nhiều ở Vạn Kiếm Tiên Giới nên sức chiến đấu rất mạnh dẫn đến dị tộc xung quanh rất khó đến gần. Vả lại, thực lưng dị tộc xung quanh giống nhau, nên chúng không thể xâm nhập được.
Vận may của Thái Hoàng Giáo khá kém, trước đây không lâu vừa đánh với Huyền U Tiên Giới bây giờ phải đụng “Huyết tộc” mạnh mẽ. Nhân số của Huyết tộc không nhiều, nhưng có được năng lượng biến đổi con người, chỉ cần bị chúng cắn phải thì con người sẽ trở thành huyết phó. Nhờ đó mà Huyết tộc tập trung được ba trăm vạn đại quân huyết tộc, toàn bộ tấn công vào Chân Hoàng Tiên Giới.
Hiện nay, Thái Hoàng Giáo đang làm thủ lĩnh Chân Hoàng Tiên Giới, vất vả gom được một trăm vạn đại quân để chiến đấu. Trận chiến này đều khiến hai bên tổn hao lực lượng, mười mấy vạn quân Thái Hoàng Giáo chết và bị thương. Đại quân Huyết tộc cũng bị giết hơn hai mươi vạn binh, nhưng chuyện đáng sợ nhất là đại quân Huyết tộc bổ sung rất nhanh chóng.
Nói về sức mạnh thì Chân Hoàng Tiên Giới không thua đối thủ, nhưng sức mạnh khôi phục của Huyết tộc quá mạnh mẽ. Thỉnh thoảng cách hơn một ngày, quân của chúng có thể sống lại đầy nhiệt huyết. Còn Thái Hoàng Giáo bên này sẽ tổn thấy một bộ phần binh lực sau mỗi lần chiến, mà không phục hồi lại được. Nếu cứ tiếp tục như thế, Thái Hoàng Giáo vẫn chưa đến một tháng đã tiêu hao hết lực lượng rồi. Đến lúc toàn Chân Hoàng Tiên Giới đến biến thành thịt cá, mặc cho Huyết tộc cắn nuốt tùy thích!
Sau khi Ngô Bình hỏi rõ ràng, lập tức vượt qua Truyền Tống Trận đi đến Hoàng Tiên Giới. Anh vừa mới rời khỏi Truyền Tống Trận, đã nghe tiếng hù hét bê ngoài. Đập vào mắt anh là tu sĩ Chân Hoàng Tiên Giới đang vật lộn với đám quái vật hình người, mặt trắng nanh dài trước thành, đám quái vật này hành động nhanh như tia chớp, mỗi lần lướt qua đã giết chết một người, hút lấy máu người đó.
Anh vượt qua vài vị tu sĩ, lập tức có một người gọi Ngô Bình: “Huynh đệ ngăn Huyết tộc lại đi, chúng muốn cướp Truyền Tống Pháp Trận đấy! Chúng muốn cắt đứt con đường nhỏ tiếp viện của chúng ta!”
Ngô Bình không nói gì, dứt khoát rút Quỷ Thánh Kiếm ra, cả người hóa thành một đường chớp nhắm thẳng vào nơi nhiều Huyết tộc nhất. Nơi này có hơn một trăm Huyết tộc đang đứng, tu sĩ liên tục bị giết và thua trận rút lui ra sau.
Ngô Bình vừa đến đã thấy một đường kiếm phát sáng đường kính một trăm mét chém qua đầu, nhát chém đi qua nơi nào đám Huyết tộc nơi đó không kịp phản ứng đã bị chém thành thịt nát!
Có mấy kẻ cách đó khá xa, vội vàng bỏ chạy lại bị mất đường chém rớt đầu, cơ thể vẫn tiếp tục chạy một đoạn rồi ngã nhào ra đất.
Sau khi đường ánh sáng của kiếm biến mất, Ngô Bình lập tức cảm giác được Quỷ Thánh Kiếm đang cầm run nhè nhẹ sau đó hình thành một sức mạnh hút thật mạnh. Ngay lập tức, hơn một trăm cái xác chết của Huyết tộc như sống dậy bay vút lên không trung, hình từng từng đường máu rồi tụ vào thành một con sông máu đổ ồ ạt vào trong Quỷ Thánh Kiếm.
Dòng máu đổ ào ạt vào trong kiếm cũng khiến Ngô Bình cảm thấy có thêm rất nhiều nguồn năng lượng quái lại trong Quỷ Thánh Kiếm. Chẳng qua, khi nguồn sức mạnh này qua rèn luyện và tinh luyện trong Quỷ Thánh Kiếm lại xuất hiện một ít tính chất đặc biệt.
Anh vừa âm thầm nghĩ đến Đại Tẩy Luyện Thuật thứ năm mươi trong Quỷ Kỵ, thuật này dùng Quỷ Thánh Kiếm để đưa năng lượng của dị chủng vào cơ thể của tu sĩ, giúp họ tăng tu vi và còn nhận được thiên phú mới. Thế bản thân mình có thật sự đang sử dụng thuật này để đưa năng lượng của Huyết tộc vào trong cơ thể của mình hay không?
Nghĩ đến đây anh lập tức thả tay tu luyện, mà cấm thuật này cũng chẳng khó khăn gì với anh. Thoáng chốc, anh đã có thể thuần thục sử dụng nó rồi.
Mọi người xung quanh đều nhìn anh với ánh mắt vô cùng ngạc nhiên, bấy giờ Ngô Bình giống như một Ma Thần tuyệt thế trong mắt bọn họ, đám Huyết tộc kia dù có mạnh đến mức nào cũng chẳng là gì khi đối đầu với anh!
“Các vị”. Ngô Bình quét mắt nhìn mọi người: “Ta có thể đưa Huyết Thiên Phú vào cơ thể tu sĩ nhân loại, các vị có muốn thử không?”
Mọi người ngạc nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra!
Họ nhìn nhau cùng chung một câu hỏi, đột nhiên có một tu sĩ trẻ tuổi đứng dậy, cả người hắn ta đầy máu nhưng chẳng màng mà nói: “Ta đồng ý thử thưa công tử! Người nhà, bạn bè của ta đều bị Huyết tộc giết, ta phải tăng sức mạnh của mình lên để giết nhiều Huyết tộc hơn!”
Ngô Bình gật đầu, anh đi đến trước mặt người đó hỏi: “Ngươi tên gì?”
Người trẻ kia nói: “Dương Tuấn”.
Ngô Bình: “Dương Tuấn huynh đệ, quá trình này có chút khó chịu, mong ngươi kiên nhẫn mà chịu đựng”. Anh nói dứt câu đã đưa Quỷ Thánh Kiếm vào giữa chân mày của hắn ta.
Ngay lập tức một nguồn sức mạnh Huyết tộc đã được hấp thụ trong kiếm, ào ạt đổ vào giữ mày của hắn ta. Tức thì làn da người thanh niên kia xuất hiện ngọ nguậy, như vô số con giun đang bò bên dưới. Hắn ta chỉ cảm thấy cả cơ thể mình như sắp nổ, hơn nữa cực kỳ ngứa nhưng hắn ta vẫn cắn răng cố gắng chịu đựng không rên lấy một tiếng, đến mức đôi mắt mở to đỏ hồng!
Một lúc sau, Ngô Bình cảm thấy người trẻ tuổi này đã hấp thụ gần đủ năng lượng của ba tên Huyết tộc, nên cất kiếm đi cười nói: “Cảm giác thế nào?”
Người thanh niên cảm giác cơ thể mình chưa đầy năng lượng, cơ thể hắn ta vừa nhóng cái đã như tia chớp lao lên cai mấy trăm mét, tốc độ còn nhanh hơn cả Huyết tộc! Nên biết rằng hắn ta không chỉ có sức mạnh của Huyết tộc mà là tu vi của mình, nên bây giờ sức mạnh của hắn ta đã mạnh hơn rất nhiều với Huyết tộc kia!
“Mạnh ghê!”. Mọi người lập tức thốt lên.
Ngô Bình hài lòng cười nói: “Thử bộ kiếm pháp chơi”.
Dương Tuấn gật đầu rút bảo kiếm ra, vừa chém một nhát kiếm, đường sáng của kiếm liên tục lăn qua lộn lại sau trước của hắn ta trông vô cùng khó lường và quỷ dị.
Ngô Bình nói: “Ổn đấy! Hiện tại, với sức mạnh của ngươi, giết sạch Huyết tộc kia không phải là chuyện to tát. Đi thôi, đằng kia còn có Huyết tộc, ngươi thử sức mạnh của mình đi!”
Dương Tuấn gật đầu cái rụp rồi phóng về phương xa.
Những người còn lại thấy thế cũng muốn thử, Ngô Bình chọn ra một vài người trẻ tuổi nhất đưa năng lượng Huyết tộc trong kiếm vào cho cơ thể họ và sử dụng Đại Tẩy Luyện Thuật.
Thoáng chốc, năng lượng trong kiếm của anh đã dùng hết, mà anh cũng đã tạo ra hai mươi tám cao thủ! Sức mạnh phản ứng, tốc độ, năng lực của bọn họ đều vượt qua Huyết tộc, thực lực tiến bộ vượt bậc!
Bước tiếp theo, Ngô Bình dẫn hai mươi tám cao thủ đã trải qua Đại Tẩy Luyện Thuật này, nhào đến Huyết tộc đang đứng mà chém giết.
Thoắt cái, họ đã gặp một đội Huyết tộc có tầm một trăm bảy mươi tám chục người. Anh vừa phát lệnh, mọi người được anh dẫn theo lập tức nhảy vào đám Huyết tộc, đuổi cùng giết tiệt!
Ngô Bình vẫn chưa dùng hết sức mình, anh chỉ đứng xem sức mạnh của hai mươi tám tu sĩ kia ra sao. Đập vào mắt anh là Dương Tuấn xông ra trước như đầu tàu, cơ thể vừa lóe lên đã chém chết một con Huyết tộc, cơ thể tiếp tục di chuyển đã chém chết một Huyết tộc khác. Anh nhìn sang những người khác, không khác biệt với Dương Tuấn mấy. Dường như, họ đã không còn ai là đối thủ trong đám Huyết tộc này nữa.
Nhưng sức mạnh của mọi người họ khác nhau, anh phát hiện có vài vị đã là tu sĩ Thần Anh, năng lượng mạnh nhất có thể phát huy sức mạnh Huyết tộc đến đỉnh cao. Mà những tu sĩ dưới Thần Anh Cảnh, chỉ có thể phát huy được tám sáu phần của năng lượng.
Anh quan sát một lát đã dốc toàn lực giết sạch Huyết tộc, rồi nói với hai mươi tám người kia: “Các người về Thái Hoàng Giáo với ta!”
Chương 2922: Huyền Bình quân
Trong Thái Hoàng Giáo, giáo chủ Thái Hoàng với đám người Thẩm Huyền Tông đang thảo luận đối sách.
Sau một trận đại chiến, cũng nhờ mấy người Thẩm Huyền Tông bày kiếm trận, chứ không bên ta đã bị tổn thất lớn rồi. Nhưng dù vậy, vẫn có mười mấy vạn người bị chết và bị thương, kết quả này khiến họ không chấp nhận được. Nên biết rằng đám Huyết tộc đã bổ sung lính rồi, có thể tấn công vào thành bất cứ lúc nào nữa.
Đúng lúc này, Ngô Bình dẫn hai mươi tám người đi vào. Thẩm Huyền Tông nhìn thấy đệ tử của mình bật cười nói: “Huyền Bình đến rồi à”.
Ngô Bình gật đầu: “Giáo chủ, sư tôn, ta đã đánh nhau với Huyết tộc trên đường đi đến đây rồi. Những tu sĩ này là do ta huấn luyện ra, mọi người xem thế nào”.
Giáo chủ Thái Hoàng lập tức đi đến trước mặt nhóm tu sĩ, hỏi xuất thân một lúc mới biết tất cả họ đều là tu sĩ tông môn nhỏ, tư chất không cao, tu vi cũng thế. Nhưng ông ta vừa nhìn đã phát hiện thể chất của họ rất mạnh, giống như cùng loại với Huyết tộc.
Giáo chủ Thái Hoàng lắp bắp sợ hãi nói: “Lý công tử làm sao huấn luyện được họ?”
Ngô Bình nói sơ qua tình hình, mọi người nghe thế vừa mừng vừa sợ. La Vô Phi nói: “Nếu có thể huấn luyện mấy chục vạn cao thủ Huyết tộc, thì chúng ta chắc chắn thắng rồi!”
Ngô Bình: “Trước tiên tìm một nhóm Huyết tộc để lấy tinh huyết của họ. Sức mạnh của đám đó đều nằm trong máu”.
Giáo chủ Thái Hoàng: “Chuyện đó thì dễ, bây giờ chỗ nào cũng có Huyết tộc lãng vãng. Chúng ta chỉ cần cử một ít cao thủ ra ngoài bắt mấy vạn Huyết tộc cũng chẳng khó”.
Ngô Bình gật đầu: “Được, vậy cử họ đi bắt nhanh đi. Nếu có thể bắt được ba vạn Huyết tộc, ta có thể huấn luyện một vận chiến sĩ”.
Giáo chủ Thái Hoàng gật đầu: “Hay cứ cho họ cái tên, gọi là Huyền Bình quân đi”.
Ngô Bình xua tay: “Gọi Huyền Bình quân không được…”
Thẩm Huyền Tông cười “ ha hả: “Huyền Bình đừng từ chối, có lẽ Huyền Bình quân có thể sẽ thay đổi được thế cục của Thiên Giới trong tương lai đấy”.
Ngô Bình cũng không từ chối nữa, anh bảo giáo chủ Thái Hoàng chọn một nhóm người có tiềm lực lớn, tu sĩ trên Thần Anh Cảnh chuẩn bị để Đại Tẩy Luyện Thuật.
Anh cũng không rãnh, bước tiếp theo ra tiền tuyến giết Huyết tộc với những tu sĩ anh dũng. Lần này, anh dẫn theo hai mươi tám người bắt tay với hơn ba trăm tu sĩ cảnh giới nhỏ nhất từ Thần Kiếp trở lên ra nghênh giặc.
Mọi người bay và độn địa ra cổng thành một khoảng đã nhìn thấy ánh lửa trên một tòa thành đang cháy ngút trời, xa xa là tiếng gào thét thảm thương vọng lại. Hiển nhiên, Huyết tộc tấn công và phá cái thành nhỏ này rồi, chúng ta tàn sát bá tánh vô tội.
Trong ánh mắt của mọi người lập tức lóe lên mang đầy sát khí phải dọn sạch bọn xâm lược này, Ngô Bình vừa ra lệnh đã vọt vào trước. Trong tòa thành này có mấy vạn Huyết tộc, quân họ chia ra khắp nơi đi dọn dẹp.
Ngô Bình dẫn theo một đội lẻn vào thành, chọn mấy đội nhỉ thiếu nhân số của Huyết tộc xuống tay.
Sau khi Ngô Bình hoàn thành tu luyện Bát Biến, sức mạnh xuất quỷ nhập thần và nhiều cách tấn công hơn trước. Gần như hoàn toàn không cho đối thủ cơ hội tấn công lại.
Sau khi hắn diệt ba tiểu đội, giết mấy trăm Huyết tộc lập tức tìm một nơi vắng và tiến hành tẩy luyện cho một trăm người trong đội. Sau đó, bảo họ tự hành động đi săn tiểu đội Huyết tộc giết.
Ngô Bình tiếp tục giết thêm mấy tên nữa, hút máu chúng vừa xong đã thấy một đường sấm chớp màu đỏ giáng xuống. Một người Huyết tộc có khí tức khủng bố, đứng trước mặt anh.
Tên Huyết tộc này có bảy cột máu sau lưng, trên đầu có một cái sừng màu bạc, tai nhọn, cao hơn ba mét, miệng đầy răng nanh, ngoài làn da là vảy màu xanh lơ, mỗi lúc hô hấp đều là mùi máu.
Ánh mắt của Ngô Bình sáng lên , cười nói: “Ta chém giết nửa ngày, cuối cùng cũng nhìn thấy một kẻ giống Huyết tộc!”
Đằng sau anh có một người khá hiểu biết về Huyết tộc, sợ hãi nói: “Công tử, hắn là bá tước nhất trung đẳng của Huyết tộc đấy!”
Cấp bậc của Huyết tộc rất nghiêm, người mạnh nhất là Huyết Hoàng, theo đó thứ tự như Thần Vương, Trưởng lão, Lĩnh chủ, Công tước, Bá tước, Tử tước, Nam tước với Huyết phó và Huyết nô.
Số lượng Bá tước rất ít, sức mạnh tương đương với cường giả mới bước vào Đạo Cảnh. Trong đó, Bá tước được chia ra từ nhất đẳng đến tam đẳng, nhất đẳng là mạnh nhất, tam đẳng là yếu nhất.
“Nhân tộc, ngươi dám giết Huyết tộc của ta, đi chết đi!”. Tên Bá tước này vừa gào lên, đột ngột nhào đến cào Ngô Bình. Một đường màu đỏ sáng lên đánh trúng vào Ngô Bình.
“Choang!”
Ánh sáng vừa đánh vào trên cơ thể Ngô Bình, cơ thể anh cũng chẳng rụng mất một cọng lông nào. Làn da của anh có khả năng phòng ngự đáng kinh ngạc, tên Bá tước quèn này làm sao làm bị thương anh được?
“Ta còn nghĩ người ghê gớm thế nào, ai ngờ yếu như gà”. Anh vừa dứt lời đã vung trường kiếm lên, một nhát chém sáng lên đã chém Bá tước thành hai khúc. Ngay sau đó, máu của hắn ta bay tung tóe trong không trung đã bị Quỷ Thánh Kiếm hấp thụ, hình thành một loại năng lượng càng cao cấp hơn!
Ngô Bình rất hài lòng nói: “Nguồn năng lượng này có thể sử dụng cho một tu sĩ Đạo Cảnh để giúp hắn ta tăng sức mạnh”.
Nghĩ như thế, anh lại cường hóa một trăm người.
Thoáng chốc, hơn ba trăm người anh dẫn theo đã trải qua cường hóa. Ngô Bình bảo họ tự tách riêng lẻ ra hành động, còn anh phải chuẩn bị giết Huyết tộc cao cấp hơn!
Vì thế anh dùng dây thừng trói mấy chục Huyết tộc, bay lên không trung rồi nói: “Huyết tộc nơi đây, nhanh chóng đến nhận, không thì chết!”
Giọng nói của anh rất lớn, mấy vạn Huyết tộc trong thành đều nghe được. Ngay tức thì có một đám Tử tước, Bá tước, thậm chí có hai tên Công tước phóng lên cao.
Ngô Bình bật cười lớn, rồi nhanh chóng bay đến chỗ khác. Anh muốn tìm một nơi để giải quyết sạch đám Huyết tộc này một lần luôn.
Hai tên Công tước đuổi theo rất nhanh, bọn chúng chia ra từ Nhất đẳng Công tước và Tam đẳng Công tước. Sức mạnh của họ tương đương với tu sĩ Đạo Cảnh Trung Hậu Kỳ, thật sự không coi thường được.
Ngô Bình đợi Công tước đến gần, đột ngột sử dụng Tuyệt Thế Nhất Kiếm. Chỉ là một nhát chém đơn giản đã chém tên Công tước kia thành hai khúc, một tên khác thấy thế cũng sợ ngây người.
Quỷ Thánh Kiếm hút máu hắn xong, tâm trạng Ngô Bình rất vui vẻ nói với Công tước khác: “Lại đây”.
Công tước kia đã thấy sức mạnh của Ngô Bình, vì thế quay đầu bỏ chạy. Đáng tiếc, hắn ta vừa mới quay người đầu đã bị chém rớt. Ngô Bình lại hút năng lượng của hắn ta lần nữa.
Ngô Bình vừa giải quyết hai Công tước, sáu tên Bá tước cũng lũ lượt kéo đến. anh lập tức đến chào đón, sử dụng Thiên Ảnh Kiếm pháp, trăm vạn ánh sáng từ nhát chém hợp lại thành sát trận. Thoắt cái, vây bọn đó trong trận, Bá tước chưa kịp phản ứng đã bị kiếm quang chém thành từng máu bay tung tóe. Sau đó, những giọt máu kia đã bị Quỷ Thánh Kiếm hút sạch.
Sau đó còn có mấy chục tên Tử tước đến, bọn chúng vừa đến Ngô Bình đã lật tay, kiếm trận bao phủ bọn chúng nhẹ nhàng giải quyết sạch.
Ngô Bình dùng thời gian nửa ngày đã diệt sạch hơn tám vạn Huyết tộc trong thành, anh lại bày sát trận ở ngoài thành. Đám Huyết tộc cũng đừng hòng chạy thoát.
Anh giết mấy vạn người cũng xem là tu vi rất xuất sắc rồi, nhưng đổi lại vắt kiệt sức mình. Bước tiếp theo, đại đội của Thái Hoàng Giáo đuổi đến đã dẫn tất cả bá tánh trong thành dời đi. Vì lỡ Huyết tộc còn quay lại đây trả thù, hơn sáu thành bá tánh này ở trong thành sẽ chết chắc.
Ngô Bình về Thái Hoàng Giáo trước, nghỉ ngơi một lúc đã lợi dụng Quỷ Thánh Kiếm tiếp tục bồi dưỡng cao thủ. Lần này anh hút được năng lượng của hai gã Công tước, anh gọi hai tu sĩ Đạo Cạnh tầng sáu đến, tiến hành tẩy lễ cho họ.
Hai tu sĩ chịu đựng việc tẩy lễ xong, sức mạnh đã rõ ràng tăng lên. Bọn họ tìm được vài tu sĩ Đạo Cảnh tầng tám ngay tại đó đánh thử, kết quả còn ưu thế hơn họ tưởng, có thể thấy sức mạnh họ tăng vô cùng rõ ràng! Vả lại bọn họ năng lực khôi phục và lực bảo vệ cũng tăng lên rất nhiều, những cao thủ cùng cấp rất khó đánh họ bị thương!