Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình đứng dậy, nói: “Cô Nhan cũng không hiểu gì về tôi, cứ như vậy rời đi cùng tôi sao?”

Nhan Vũ Sương cười nói: “Thầy bói Lý đã xem mệnh cho tôi rồi, mệnh tôi khổ cực, muốn đổi vận thì phải vào Chí Tôn Kiếm Đường, vào năm tôi hai mươi tuổi thì đi theo người họ Ngô. Năm nay tôi vừa tròn hai mươi, anh cũng vừa khéo mang họ Ngô”.

Ngô Bình vô cùng kinh ngạc, hỏi cô ta: “Thần bói Lý là ai?”

Nhan Vũ Sương biết rõ: “Một người phàm, nhưng xem mệnh rất chuẩn, có không ít cao nhân tu hành đều đến tìm ông ta xem vận hạn”.

“Một người phàm lại xem bói cho người tu hành?”, Ngô Bình cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ.

Nhan Vũ Sương sợ cậu không tin, vội nói: “Cậu Ngô, là thật đấy! Lúc tôi còn nhỏ, đã từng có một vị cao thủ thuận đường đến gặp thần bói Lý này. Ông ta không tin một người phàm có thể xem mệnh chuẩn được như vậy, nên cố ý đến kiếm chuyện với ông ấy”.

Ngô Bình hứng thú hỏi: “Ông ta làm thế nào?”

Nhan Vũ Sương đơn giản kể lại, tu sĩ tìm thần bói Lý kia, đã là cao thủ Thần Thông tầng tám rồi, sau khi ông ta gặp được thần bói Lý thì bảo ông ấy xem tuổi thọ bản thân thần bói Lý xem. Vốn dĩ ông ta định rằng, nếu thần bói Lý nói có thể sống đến bao nhiêu tuổi thì ông ta sẽ giết đối phương ngay lập tức. Như vậy thì quẻ mà ông ấy xem sẽ thành không đúng.

Nghe đến đây, Ngô Bình cười lạnh: “Một tu sĩ Đạo Cảnh mà lại vô sỉ đến mức đi kiếm chuyện với một người phàm!”

“Ai nói không đâu chứ, nhưng người kia lại cứ làm như vậy. Cuối cùng thần bói Lý nói, ít nhất ông ấy có thể sống đến tám trăm tuổi, còn đối phương thì sẽ chết ngay lập tức. Người kia nghe xong thì lập tức cười lớn, vung tay đánh về phía thần bói Lý”. Nói đến đây, Nhan Vũ Sương cố ý dừng lại một lát: “Cậu Ngô đoán xem đã xảy ra chuyện gì?”

Ngô Bình rất phối hợp hỏi cô ta: “Xảy ra chuyện gì?”

Nhan Vũ Sương: “Tay người kia vừa nâng lên thì có một tia chớp màu tím đánh xuyên qua giữa trán ông ta, thần anh lập tức bị đánh chết, chết không thể thảm hơn”.

Ngô Bình khẽ cười: “Thú vị đấy”.

Nhan Vũ Sương: “Tôi đưa cậu Ngô đi dạo xung quanh”.

Hai người vừa đi ra thì có không ít nữ đệ tử đứng cách đó không xa, hơn nữa người đi theo càng lúc càng nhiều, ai ai cũng nhìn chằm chằm Ngô Bình với ánh mắt nóng bỏng.

Nhan Vũ Sương cảnh giác, nói: “Cậu Ngô, mấy sư tỷ muội này đều đã có đạo lữ cả rồi, anh đừng quan tâm bọn họ”.

Ngô Bình khá bất ngờ: “Bọn họ đã có đạo lữ rồi sao?”

Nhan Vũ Sương: “Hơn phân nửa nữ đệ tử Chí Tôn Kiếm Đường đều ở Hồng Liên Cốc, hơn nữa đều là những người xinh đẹp nhất, vì vậy phần lớn nữ đệ tử đều là hoa có chủ cả rồi”.

Ngô Bình khẽ cười, sau đó đi theo Nhan Vũ Sương đi dạo quanh Hồng Liên Cốc.

Phong cảnh Hồng Liên Cốc đúng là không tệ, hơn nữa có rất nhiều nữ đệ tử xinh đẹp, Ngô Bình cũng không thấy buồn chán.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã đến lúc Vương Tọa Kiếm Đạo xuất hiện, Hồng Liên Kiếm Tôn xuất hiện, bà ấy nói: “Ngô Bình, đi theo tôi”.

Dứt lời, một vầng sáng nâng hai người lên không trung, biến mất.

Các nữ đệ tử lập tức xông lên, ba mồm bảy miệng bàn tán.

“Cậu Ngô đi đâu vậy?”, có người hỏi.

Nhan Vô Sương liếc nhìn cô ta, lạnh nhạt nói: “Đi giành Vương Tọa Kiếm Đạo”.

Các nữ đệ tử đều kinh ngạc, lần này người đến giành Vương Tọa Kiếm Đạo đều là những nhân tài kiệt xuất của Đại Tiên Giới, cậu Ngô có thể thành công sao?

Nhan Vũ Sương: “Cậu Ngô là đứng đầu Kiếm Bảng, hơn nữa nơi này còn là Vạn Kiếm Tiên Giới, cậu ấy nhất định sẽ thành công!”

Có người nói: “Nếu cậu Ngô có được Vương Tọa Kiếm Đạo thì chính là người đứng đầu Kiếm Đạo rồi!”

Lúc này, Ngô Bình và Hồng Liên Kiếm Tôn chớp mắt đã vượt qua mấy chục nghìn dặm, đi đến một vùng hoang dã.

Hai người vừa đến đã có chín luồng sáng đáp xuống, chính là mấy người Thẩm Huyền Tông, còn có cả bảy vị cao thủ khác mà Ngô Bình không biết.

Thẩm Huyền Tông cười nói: “Em gái Hồng Liên!”

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Anh Tông, có mười người chúng ta ở đây dốc sức bảo vệ, Vạn Kiếm Tiên Giới sẽ không ai có thể ám toán được Ngô Bình”.

Bây giờ Ngô Bình mới biết, ba vị sư tôn lại đến giúp mình. 10 đại kiếm tôn bảo vệ bản thân, xem ra muốn có được Vương Tọa Kiếm Đạo đúng là không đơn giản!

Thẩm Huyền Tông giới thiệu bảy người kia với Ngô Bình, trong số bọn họ có ba người cũng là kiếm tôn Vạn Kiếm Tiên Giới, bốn người còn lại thì là cao thủ Đạo Cảnh ở các Tiên Giới khác.

Ngô Bình không nhịn được bèn hỏi: “Sư tôn, chẳng lẽ lúc Kiêm Đạo Vương Tọa xuất hiện, sẽ có người gây bất lợi cho con sao?”

Thẩm Huyền Tông: “Có vô số thiên kiêu tập hợp tại đây, sư trưởng của bọn họ đều hy vọng vãn bối mình có thể có được Vương Tọa Kiếm Đạo, dù sao có được Vương Tọa thì sẽ trở thành Vương Tộc mới! Để đạt được mục đích, những thế lực này sẽ dùng mọi mánh khóe, bọn họ sẽ dùng những thủ đoạn thâm độc, loại trừ người cạnh tranh có khả năng uy hiếp cho bên họ. Con là đệ nhất Kiếm Bảng, không biết có bao nhiêu người sẽ ám toán con đâu!”

Ngô Bình cười khổ: “Xem ra nếu không có bối cảnh lai lịch thì căn bản không có cơ hội lấy được Vương Tọa Kiếm Đạo”.

Hồng Liên Kiếm Tôn: “Tôi đã chào hỏi với mấy vị cao thủ Chí Tôn Kiếm Đường, nếu cần thì bọn họ sẽ xuất hiện trợ giúp ngay lập tức”.

Bây giờ Ngô Bình chính là đệ tử tinh anh của Chí Tôn Kiếm Đường, lại thêm có Hồng Liên Kiếm Tôn ra mặt, về tình về lý bọn họ cũng không hy vọng Ngô Bình xảy ra chuyện gì cả.

Thẩm Huyền Tông nói: “Ngô Bình, sau khi Vương Tọa Kiếm Đạo xuất hiện sẽ tạo thành một kết giới Kiếm Đạo xung quanh. Kết giới rất lớn, chỉ tu sĩ có thực lực mạnh, tu vi dưới Đạo Cảnh mới có thể tiến vào. Vi sư nghĩ, lần này người tiến vào kết giới Kiếm Đạo sẽ không ít hơn trăm người, con tuyệt đối phải cẩn thận”.

Nói xong, mười vị cao thủ vây xung quanh Ngô Bình, bọn họ vươn tay cùng lúc. Ngô Bình nhìn thấy, một lá bùa vàng sáng rực khổng lồ xuất hiện trên đầu mình, phù văn bên trên rất huyền diệu. Sau khi nó hình thành thì đột nhiên nhảy vào đầu Ngô Bình.

La Vô Phi nói: “Đây là bùa hộ thân do mười người chúng ta hợp sức tạo thành, trừ phi gặp cao thủ Hỗn Độn Cảnh ra tay, nếu không không ai có thể đe dọa được an toàn của con”.

Hồng Liên Kiếm Tôn nói: “Cho dù là cao thủ Hỗn Độn cấp số ra tay thì chúng ta cũng sẽ giúp cậu san sẻ thương tổn, không đến nổi sẽ mất mạng”.

Ngô Bình nghiêm túc hành lễ với mấy người Hồng Liên Kiếm Tôn: “Đa tạ các vị tiền bối”.

Âu Dương Thiên Tế cười nói: “Ngô Bình, con là thầy luyện đan, quay về nhớ giúp mấy vị tiền bối luyện mấy viên đan dược đấy”.

Ngô Bình vội nói: “Chuyện nhỏ, các tiền bối cần đan dược gì, chỉ cần nói với vãn bối, vãn bối sẽ cố gắng hết sức”.

Vừa nói xong, xung quanh bỗng nổi gió, vô số oan hồn phóng lên từ mặt đất, bọn nó thét gào chói tai kéo về phía Ngô Bình.

Ngô Bình nheo mắt, chưa kịp đợi bùa họ thân trên người phát huy thì một gương mặt đeo mặt nạ bỗng mở bừng mắt, vô số oan hồn lập tức bị nguyền rủa, ai ai cũng thê thảm thét lên hóa thành từng luồng khói đen, ngay cả cơ hội đến gần Ngô Bình cũng chẳng có!

Thẩm Huyền Tông cười lạnh: “Mấy người này ra tay cũng nhanh đấy, đây là Vạn Quỷ Phệ Hồn!”

Ngay sau đó, thân thể ngô Bình bỗng suy yểu, trên đầu cậu xuất hiện một gương mặt quỷ bi thảm, miệng nhẩm lời nguyền cay độc.

Ngô Bình lấy đao xương Thiên Tai ra, đao vừa lóe lên đã chém mặt quỷ thành hai nửa. Cửu Dương Hóa Cấm Bí Lực khẽ chấn động, sức mạnh nguyền rủa kia đã bị thanh tẩy, không thể gây ảnh hưởng gì cho cậu.

Một lát sau, cách đó không xa bỗng vang lên tiếng động lớn, một luồng kiếm đạo khí đáng sợ ập đến, sau đó một kết giới màu vàng khổng lồ xuất hiện, như một mái vòm bao phủ phạm vi ba vạn dặm xung quanh, Ngô Bình có thể cảm nhận rõ ràng, Vương Tọa Kiếm Đạo đang triệu hồi cậu!

Âu Dương Thiên Tế: “Vương Tọa Kiếm Đạo xuất hiện rồi!”

Ngô Bình vui mừng nói: “Sư tôn, các vị tiền bối, con đi rồi về!”. Nói rồi, cậu hóa thành một luồng sáng lao vào trong kết giới Kiếm Đạo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK