Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xong mọi chuyện, anh lại đưa năng lượng của sáu Bá tước vào sáu cơ thể của tu sĩ Đạo Cảnh tầng ba, sức mạnh lập tức tăng lên.

Ngay cả năng lượng của ba mươi tám tên Tử tước đều được chuyển cho ba mươi tu sĩ Đạo Cảnh tầng một.

Ngoài ra, anh còn giết mấy trăm gã Tử tước, địa vị của Tử tước chỉ cao hơn một chút với Huyết phó. Huyết phó là tiểu đội trưởng trong quân, mà đa phân chiến sĩ Huyết tộc đều là Huyết nô.

Hiện tại Ngô Bình đã không còn hút sức mạnh của Huyết nô, chỉ hút năng lượng của Huyết tộc có cấp bậc Huyết phó trở lên thôi.

Bước tiếp theo, Ngô Bình lại tẩy lễ cho chừng một vạn tu sĩ Thần Thông Cảnh, sức mạnh của họ tăng đến cực đại.

Ngô Bình xử lý hơn một vạn người rồi, thiếu điều mệt muốn ngã nhào xuống đất, nhưng anh vẫn trụ vững do trong lúc hành động đã uống rất nhiều đan dược. Cho nên sau khi anh hoàn thành tẩy lễ cho người cuối cùng, lập tức nằm xuống ngủ, giấc ngủ này thật nặng nề.

Thẩm Huyền Tông thấy Ngô Bình mệt như thế không cho bất kỳ kẻ nào quấy rầy, sau đó dẫn hơn một vạn lính “Huyền Bình quân” ra ngoài, cử họ đi bắt Huyết phó và Tử tước.

Mấy người Thẩm Huyền Tông muốn tăng hiệu suất bắt giết lên nên đã xây dựng lên một kiếm trận, có mấy chục người kết trận, cũng có trận thế mấy trăm người, chỉ là để bắt giết Huyết tộc.

Ngô Bình ngủ một giấc mất một ngày một đêm, khi tỉnh lại đã đến buổi tối hôm sau. Anh vừa mở mắt đã nghe giọng La Vô Phi cười ồn ồn nói: “Huyền Bình, tinh thần khôi phục chưa?”

Ngô Bình duỗi eo, nói: “Sư tôn, tình hình bên ngoài thế nào rồi?”

La Vô Phi: “Một đêm này đã bắt được bốn vạn Huyết phó, đám lão già của chúng ta cũng ra tay bắt hơn tám trăm Tử tước, hơn hai ngàn Nam tước, tám mươi Bá tước và mười lăm Công tước”.

Ngô Bình bất ngờ mở to mắt: “Bắt nhiều Công tước và Bá tước thế à!”

La Vô Phi cười nói: “Vi sư sợ ngươi mệt, nên dứt khoát bắt một vài tên tu vi cao đỡ lo”.

Ngô Bình mỉm cười: “Không có việc gì, bây giờ ta đi luyện nhóm Huyết tộc ngay đây!”

Tất cả Huyết tộc đã bị bắt, Ngô Bình đi qua vung kiếm, kiếm quang chém hàng loạt biến chúng thành vũng máu. Sau đó, anh không khách sao dùng Quỷ Thánh Kiếm hút sạch máu.

Giống như lần trước, anh luyện lăm tên Công tước thành mười lăm tu sĩ trên Đạo Cảnh tầng sáu. Sau đó, anh lại giết chết tám mươi Bá tước, tăng sức mạnh cho tám mươi tu sĩ trên Đạo Cảnh tầng tám.

Lần này anh mất nửa ngày mới làm xong, nhưng lạ là anh không thấy mệt như hôm trước. Giống như, cơ thể đã thích nghi với công việc cường độ cao vậy.

Cứ như thế, Huyền Bình quân đã đạt đến con số hơn hai vạn năm ngàn lính. Trong đó, còn có rất nhiều cường giả Đạo Cảnh. Nhưng người này được chia ra từng đội nhỏ, tiếp tục ra ngoài hành động.

Lần này, Ngô Bình nghỉ ngơi một đêm đã khôi phục năng lượng.

Sáng sớm ngày tiếp theo, giáo chủ Thái Hoàng triệu tập mọi người đến. Thì ra mấy ngày gần đây, đại quân Huyết tộc đã tổn nhất số lượng lớn quân Huyết tộc vì thế tập hợp đại quân lại, muốn dốc hết lực lượng đấu với họ!

Giáo chủ Thái Hoàng tự chỉ huy, lần đầu cử ra hơn hai vạn Huyền Bình quân mở một trận quyết chiến với Huyết tộc! Đè bẹp khí thế kiêu ngạo của đối phương!

Lúc này đây, tinh nhuệ của Thái Hoàng Giáo đã rất nhiều, lần thứ hai lại tập kết một trăm năm mươi vạn đại quân!

Ngô Bình và ba vị sư tôn sát cánh, đứng trên đám mây xem cuộc chiến. Lần này, giáo chủ Thái Hoàng vẫn thi triển Bát Quái Sát trận, tuy trận này của ông ta thiếu một chút thú vị nhưng sức mạnh vẫn rất mạnh.

Ngô Bình lập tức nói: “Sư tôn, ta cũng xuống lợi dụng hai mươi tám vạn Huyền Bình quân này, sử dụng Khôi Binh Thuật”.

Tu sĩ Huyền Bình quân vượt qua việc tẩy lễ như cải tạo, tạo thành một chiến trận uy lực càng ngày càng mạnh.

Âu Dương Thiên Tế nói: “Đi đi, vi sư giúp ngươi phá trận, ngươi chỉ lo giết thôi!”

Ngô Bình lập tức gọi Huyền Bình quân đến dưới chân, giơ Quỷ Thánh Kiếm lên cao, hàng tỉ ánh sáng buông xuống kiểm soát ý thức của mọi người. Nhưng người này đã qua việc tẩy lễ của Quỷ Thánh Kiếm, nên quá trình kiểm soát rất thuận lợi.

Thoắt cái trên đỉnh đầu Ngô Bình xuất hiện một bàn Bát Quái khổng lồ, anh đứng giữa, đôi mắt nhìn chăm chú vào hơn một trăm vạn Huyết tộc đại quân ngoài thành.

Huyết tộc đại quân phóng ra ánh sáng màu đỏ, ánh sáng này ở trên đại quân liên tục ngưng tụ thành một con dơi khổng lồ bảo vệ Huyết tộc chặt chẽ. Đây cũng là chiến trận của Huyết tộc, rất khó bị phá vỡ.

Nhưng vào lúc này, giáo chủ Thái Hoàng vừa ra lệnh, cửa thành đã mở rộng ra. Ba đường đại quân xung phong liều chết, mỗi đường có mười vạn người! Huyết tộc cũng cử đại quân chia ra ba đường, mỗi đường mười lăm vạn.

Hai bên lao vào nhau, chiến trận bảo vệ quân không có sức mạnh lớn. Cuối cùng cả hai quân chống chéo vào nhau, chiến trận không thể nào bảo vệ họ.

Nhưng vào lúc này Ngô Bình dẫn quân ra xung phong liều chết, người của anh là ít nhất nhưng vẫn đơn độc chiến đấu. Vả lại anh là trung tâm của đại trận, phóng ra uy lực kiếm quang khủng khiếp.

Huyết tộc đại quân vừa thấy Ngô Bình lập tức biết quân tinh nhuệ đã đến, bọn chúng phải hai vạn người tạo thành một đội ra. Độ này toàn là Nam tước, trong đó còn có rất nhiều Tử tước, mà trung tâm của sức mạnh là ba ngàn Bá tước và ba trăm Công tước!

Chiến trận của đối phương ngưng tụ thành một con ác long màu đỏ, nhào đến giết Ngô Bình. Hai bên chỉ cách nhau mấy dặm, chiến trận của hai bên đều quyết thắng nhào vào đối phương.

Bên này, Ngô Bình phóng ra Dương Thần của mình. Dương Thần cao ngàn trượng, khí thế ngút trời, sau lưng có Cửu Cung Đồ, Bát Quái Đồ, Thất Tinh Trảm Đạo Đồ, Cửu Dương Hóa Cấm Đồ.

Cự kiếm trong tay dài ba ngàn trượng, chém mạnh xuống về phía ác long màu đỏ!

Một nhát chém đã sử dụng Cửu Kiếm Trọng Sơn và Nhất Kiếm đã có thể đủ hủy diệt thiên địa rồi!

“Ầm ầm!”

Cự kiếm vừa chém xuống đất cắt đứt đầu Huyết Long, Huyết Long kia tan rã, kiếm quang lóe lên không trung.

Một tiếng vang lên, hơn hai vạn người đã chết hơn một nửa, đám chưa chết đều vội vàng xoay người chạy trối chết.

Đúng lúc này, Ngô Bình sử dụng Thiên Ảnh Kiếm Pháp, kiếm quang rơi đầy trời chết sạch đám Bá tước, Công tước, Tử tước còn may mắn sống sót đã thịt nát xương tan.

Ngô Bình giết nhiều Huyết tộc rồi nên đi lên không trung, đưa Quỷ Thánh Kiếm ra để nó hút sạch máu bọn chúng. Máu của hai vạn Huyết tộc đã hóa thành một dòng sông máu, ồ ạt đổ vào Thánh kiếm.

“Gào!”

Bên Huyết tộc truyền đến một tiếng gầm, đại quân chúng chia ra bốn phương mà để lộ một Thân Vương của Huyết tộc! Sức mạnh của Thân Vương Huyết tộc ngang với cường giả Hỗn Đốn. Tuy chúng thua chúa tể nhưng vẫn là cường giả có cấp cao nhất về Viễn Siêu Đạo Cảnh!

“Huyền Bình lùi lại mau!”. Đám người Thẩm Huyền Tông đã chuẩn bị nghĩ cách giúp.

Nhưng lúc này, Ngô Bình ném một con rối ra. Nó bay thẳng đến không trung, hóa thành một con rối Chiến Thiên thật khổng lồ! Con rối Chiến Thiên này do Chiến Thiên Thánh Hoàng luyện ra, uy lực ghê người. Hiện giờ, Ngô Bình có được sức mạnh Cấm Thiên nên vận dụng được hai ba phần sức mạnh của nó! Tuy rằng chỉ có hai ba vạn, nhưng vẫn đủ chèn ép cấp Chúa Tể, có thể gần khiêu chiến nửa Thánh Hoàng. Đương nhiên, nó đang đối diện với Thân Vương nho nhỏ của Huyết tộc cũng không thể nào đùa được!

Anh nắm tay phải lại, một pháp trận nhanh chóng vận chuyển trong đầu. Con rối Chiến Thiên lập tức tức giận gầm lên, không ngờ thi triển Chiến Hoàng Tuyệt Học, đấm một quyền đầy sát khí đến!

Tên Thân Vương Huyết tộc kia vừa đến gần đã bị sức mạnh khủng bố chèn ép của con rối Chiến Thiên mà làm tay chân cứng đơ, mặt đầy sự hoảng sợ.

“Rầm!”

Một nắm tay khổng lồ rơi xuống, một đường màu vàng kinh khủng đầy sát khí đấm đến. Sát khí này có thể đấm chết cường giả Hỗn Độn, nên quần áo và làn da của Thần Vương nhanh chóng hóa thành khí, tiếp theo là cơ bắp, xương tủy cũng bị sát khí màu vàng kia hoàn toàn bốc hơi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK