Mục lục
Thần Y Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó hắn không để ý tới nữ tu sĩ đang ngơ ngác kia nữa, cười nói: "Vũ đan sư có cần ta dẫn đường không?"

Ngô Bình: “Vậy làm phiền.”

Kiệt sư huynh đi trước dẫn đường, mời Ngô Bình đến trước một cung điện cao lớn, nói: "Vũ đan sư, đây là điện tinh anh. Sau khi tiến vào, các trưởng lão bên trong sẽ xác minh thân phận của ngươi. Nếu mọi chuyện là sự thật thì sẽ bổ sung thân phận đệ tử tinh anh cho Vũ đan sư."

Ngô Bình nhướng mày: “Bổ sung đệ tử tinh anh?”

Kiệt sư huynh giải thích: "Chuyện là như thế này, số lượng đệ tử tinh anh có hạn, hiện tại số lượng đã đầy, trừ khi trong số họ có người chết hoặc được thăng cấp cao hơn lên đệ tử trung tâm, nếu không thì tạm thời ngươi vẫn chưa thể trở thành đệ tử tinh anh."

Vũ Thắng cũng ngạc nhiên và nói: "Trước đây ta chưa bao giờ nghe nói về những quy tắc tương tự."

Kiệt sư huynh nói: "Trước kia chỉ tiêu đệ tử tinh anh còn chưa đầy, nhưng bây giờ đã lấp đầy từ lâu rồi. Mười mấy năm gần đây, rất nhiều đệ tử tinh anh xuất hiện, hiện tại có mười mấy người xếp hàng để trở thành đệ tử tinh anh, còn không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào!"

Ngô Bình: “Cho nên, bất kể ai vào cũng phải xếp hàng chờ?”

Kiệt sư huynh gật đầu: "Đúng vậy, trừ khi đó là loại tồn tại nghịch thiên mới không cần xếp hàng."

Ngô Bình trở nên hứng thú: “Thế nào là tồn tại nghịch thiên?”

Kiệt sư huynh mỉm cười nói: "Trong điện thứ nhất còn có một số kỷ lục do tiền nhân của chúng ta lưu lại. Nếu có thể phá vỡ hai kỷ lục thì có thể thêm một vị trí cho đệ tử tinh anh và trực tiếp thăng cấp. Hơn nữa, nếu phá vỡ kỷ lục còn có thể nhận được phần thưởng đáng mơ ước!"

Ngô Bình: “Nếu đã như vậy, ta có thể trở thành đệ tử ưu tú trước được không?”

Kiệt sư huynh cười nói: "Đương nhiên có thể, nhưng nếu làm như vậy thì ngươi sẽ phải chịu thiệt!"

Ngô Bình: "Không sao."

Vì vậy, Kiệt sư huynh đã đưa Ngô Bình đến một điện khác, làm thủ tục gia nhập điện thứ nhất ở đây, trở thành đệ tử ưu tú.

Ưu tú thực ra là một thuật ngữ chung, được chia thành ưu sinh và tú sĩ. Trong số đó, số lượng tú sĩ không đến một phần mười, họ là những nhân tài đứng đầu trong số các đệ tử ưu tú.

Vì vậy, điện thứ nhất đã lập ra danh sách ưu sinh và danh sách tú sĩ, mỗi tháng những người trong danh sách đều có thể nhận được một loạt tài nguyên. Trong đó, ba người đứng đầu trong danh sách tú sĩ được hưởng rất nhiều đặc quyền của đệ tử điện thứ nhất.

Bởi vì Ngô Bình hạ xuống làm đệ tử ưu tú, anh vốn có tư cách là đệ tử tinh anh, nhưng cuối cùng lại trở thành đệ tử ưu tú, nên anh trực tiếp trở thành tú sĩ trong nhóm đệ tử ưu tú.

Có sự khác biệt rõ ràng trong trang phục của tú sĩ và ưu sinh. Ví dụ, quần áo của Kiệt sư huynh chính là quần áo của tú sĩ, trong khi hai người trước đó bị Ngô Bình dạy một bài học đều mặc đồng phục ưu sinh.

Vị Kiệt sư huynh này tên là Kiệt Sĩ La, hắn rất nhiệt tình với Ngô Bình, đưa anh đến khu vực nơi tú sĩ ở, một sân nằm ở lưng chừng núi. Sân rộng hơn hai trăm mét vuông, trang trí rất sang trọng.

Sau khi đưa Ngô Bình đến, Kiệt Sĩ La nói: "Vũ huynh, gần đây ta cần luyện chế một ít đan dược, ngươi có thể giúp ta luyện chế mấy lò không?"

Thấy hắn nhiệt tình giúp đỡ, Ngô Bình vui vẻ đồng ý và bảo hắn chuẩn bị dược liệu và công thức đan dược. Kiệt Sĩ La vui mừng khôn xiết và đi chuẩn bị ngay.

Vũ Thắng đi một vòng trong sân, cười nói: “Nơi này có hoàn cảnh không tệ, Thiên Nhi, phụ thân sẽ không đi cùng con nữa, một lát nữa ta sẽ rời đi.”

Ông ta đưa cho Ngô Bình một túi tiền và nói: "Có 20 tỷ mảnh vỡ trong đó, con cất cẩn thận."

Ngô Bình biết rằng việc nhà họ Vũ có thể lấy ra 20 tỷ là rất hiếm, anh nói: “Cảm ơn phụ thân.”

Vũ Thắng mỉm cười nói: "Con là niềm tự hào của nhà họ Vũ, cả gia tộc đều sẽ dốc hết sức ủng hộ con."

Buổi chiều, Vũ Thắng rời đi. Vào buổi tối, Kiệt Sĩ La đưa dược liệu tới, Ngô Bình đã luyện chế hai lò đan dược cho hắn. Đó là hai loại đan dược cấp 24, đối với anh thì không hề khó khăn.

Sau khi lấy được đan dược, Kiệt Sĩ La rất cảm kích và nói: "Nếu Vũ huynh cần gì thì cứ đến tìm ta!"

Ngô Bình: "Lúc trước ngươi đã nói, nếu phá kỷ lục thì có thể trực tiếp trở thành đệ tử tinh anh. Làm sao phá kỷ lục?"

Kiệt Sĩ La mỉm cười nói: "Muốn phá kỷ lục thì phải lọt vào ba người đứng đầu của danh sách tú sĩ. Ngươi có tư chất tinh anh nên làm việc này sẽ không có vấn đề gì."

Ngô Bình gật đầu nói: “Vậy trước tiên vào danh sách tú sĩ đi.”

Kiệt Sĩ La: "Danh sách tú sĩ là một cuộc cạnh tranh thực lực. Đến lúc đó ngươi tiến vào Hoang Vực, giết đủ Hoang trong một thời gian nhất định, nếu kết quả của ngươi đủ tốt thì có thể được xếp vào bảng tú sĩ."

Ngô Bình: “Hoang Vực ở nơi nào?”

Kiệt Sĩ La: "Hoang là kẻ thù của mọi chủng tộc. Hoang Vực tọa lạc trong một thời không kỳ lạ, chỉ có một cửa ra vào duy nhất. Hoang mạnh nhất bên trong chính là Đế Hoang cấp sáu!"

Ngô Bình biết Đế Hoang, Đế Hoang cấp sáu là một tồn tại rất mạnh mẽ trong Đế Hoang, tương đương với cấp độ của một cường giả danh sách, rất khó đối phó.

"Thì ra các cường giả danh sách cũng rất ghét Hoang." Ngô Bình suy nghĩ điều gì đó.

Kiệt Sĩ La: "Tất nhiên, tất cả các cường giả danh sách đều lấy việc giết được Hoang mạnh mẽ làm tự hào. Trên thực tế, Hoang Vực được chia thành ba cấp độ, nếu là một đệ tử tinh anh thì có thể tiến vào các khu vực bên trong nguy hiểm hơn của Hoang Vực để săn lùng Hoang mạnh mẽ hơn."

Lúc này trời cũng đã muộn, Kiệt Sĩ La cười nói: "Các tú sĩ nghe nói có người mới đến, đều muốn gặp mặt Vũ huynh, hay là tối nay đi gặp mọi người đi?"

Nơi này không phải là nơi Ngô Bình ở lâu, anh xua tay: "Quên đi, sau này có thời gian lại nói."

Kiệt Sĩ La không hề gượng ép mà nói: "Cũng được, vậy Vũ huynh nghỉ ngơi trước đi, ngày mai ta sẽ quay lại tìm ngươi."

Tiễn Kiệt Sĩ La đi không bao lâu, có người gõ cửa, Ngô Bình mở cửa, nhìn thấy bên ngoài đứng ba người, người ở giữa nhìn anh từ trên xuống dưới, hỏi: "Ngươi là đan sư danh sách ba sao mới tới kia sao?"

Ngô Bình khẽ cau mày, người này thật là thô lỗ, anh nói: "Là ta, ngươi tìm ta làm gì?"

Người này mỏ chuột tai khỉ, vóc dáng thấp bé, vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Ngươi đến điện tinh anh và nói rằng ngươi sẽ vĩnh viễn từ bỏ việc trở thành một đệ tử tinh anh! Nếu không làm, ngươi sẽ phải gánh chịu hậu quả!"

Ngô Bình không hiểu ra sao, nói: "Tại sao ta phải rời đi?"

Người này cười “khà khà” và nói: “Bởi vì bổn thế tử, không muốn xếp hàng như họ!”

Ngô Bình hiểu ý, nói: “Vậy là ngươi đã đi tìm hết những người xếp hàng rồi à?”

"Đúng vậy, bọn họ rất hợp tác. Bây giờ chỉ còn lại ngươi." Hắn bình tĩnh nói.

Ngô Bình: “Nếu ta từ chối thì sao?”

Người này nhếch miệng cười, nói: "Ngươi từ chối? Rất tốt, hy vọng ngươi sẽ không hối hận!" Nói xong, hắn quay người rời đi.

Nhìn thấy người này rời đi, Ngô Bình cười lạnh và đóng cửa lại.

Đêm hôm đó, anh tiếp tục luyện hoá mảnh vỡ Thiên Đạo, lần này hơn 20 tỷ, lại bổ sung thêm một số bộ phận còn thiếu.

Sáng sớm ngày hôm sau, anh nghe thấy có người gõ cửa, anh đi ra mở cửa, một tia kiếm quang đánh tới, anh lùi lại nhanh như tia chớp. Người tung ra một kiếm đó quay người bỏ chạy, Ngô Bình đuổi theo, trên mặt vô cảm.

Người đuổi người chạy, rất nhanh đã đến phía sau núi của điện thứ nhất, ở đây không có ai, người tấn công Ngô Bình cũng dừng lại và quay lại nhìn Ngô Bình.

Đây là một vị tu sĩ nước da trắng nõn, ánh mắt sắc bén, hắn bình tĩnh nói: "Ta được người giao phó lấy mạng của ngươi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK