Ông ấy dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Sau này Thiên Giới không còn giới hạn, nên không tránh khỏi các xung đột. Vài tên đệ tử của vi sư không hiếu chiến nên mới thu con là đồ đệ, một trăm năm tiếp theo đây Thiên Giới sẽ rơi vào đại chiến hỗn loạn cá lớn nuốt cá bé và việc sinh linh ở Hỗn Độn xâm chiếm. Đặc biệt trong số đó chính là cuộc chiến giữa sinh linh trong Hoàng tộc và Vương tộc tại Hỗn Độn”.
Ngô Bình bất ngờ, nghĩ mình nghe lầm: “Sinh linh Vương tộc và Hoàng tộc tại Hỗn Độn sẽ gây chiến với nhau?”
Nguyên Thủy Đạo Tôn: “Sinh linh trong Hoàng tộc Hỗn Độn có sức mạnh vô cũng mạnh mẽ, địa vị cực kỳ cao, lực ảnh hưởng tương đương với Thánh Hoàng của Nhân tộc”.
Nhắc đến Thánh Hoàng, Ngô Bình vội vàng hỏi lại: “Sư tôn có tu vi cao như thế, chắc hẳn cũng thuộc Thánh Hoàng nhỉ?”
Nguyên Thủy Đạo Tôn bật cười: “Nếu tính về cảnh giới thôi, thì tu vi của vi sư và Thánh Hoàng xấp xỉ Phật rồi. Nhưng Thánh Hoàng không chỉ tu hành một cảnh giới, mà là một loại đặc biệt về chí tôn vô thượng, có thể nói trắng ra đó là hội tụ sự may mắn của Nhân tộc”.
Sau vài câu trò chuyện, Giang Đạo Sinh lập tức cáo từ rời đi trước. Ngô Bình rảnh rỗi nên ở lại trong điện tiếp tục tu luyện.
Trước đây, anh đã Pháp Thân Bát Chuyển, hiện giờ cảm nhận được linh khí hỗn độn dày đặc xung quanh nên anh quyết định hoàng thành tu hành Pháp Thân Cửu Chuyển.
Muốn tu luyện Pháp Thân Cửu Chuyển phải thành lập một đường gầm năng lượng mới trong cơ thể, cái này được gọi là kinh vĩ. Trong đó, kinh là thiên kinh, vĩ là Địa Vĩ. Thiên Kinh Địa Vĩ mang theo một năng lượng vận chuyển với hiệu suất cao, quản lý toàn bộ sức mạnh trong cơ thể.
Nhưng việc xây dựng Thiên Kinh Địa Nghĩa rất khó khăn, người thành công từ đó đến giờ đếm trên đầu ngón tay. Vả lại, đa phần những người đạt đến Pháp Thân Cửu Chuyển cũng chỉ đơn giản có được một bộ phận của Thiên Kinh hoặc một bộ phận Địa Vĩ mà thôi.
Thiên Kinh Địa Vĩ đều là hai thái cực trái ngược nhau từ đó đến giờ, nó liên kết với sức mạnh trong mỗi một tế bào. Khi chúng nối liền tất cả lực lượng trong cơ thể, thì khả năng của anh có thể tăng lên đến mức không thể nào tưởng tượng nổi. Cho nên có thể nói, khi luyện thành công hai phần này thì hiệu suất sức mạnh trong người anh đạt đến mức ngạc nhiên.
Ngô Bình thử tu luyện, ngay lập tức đã cảm thấy phù văn trong mỗi tế bào bắt đầu rung lên, những đường Thiên Kinh và Địa Vĩ thật nhỏ cũng sinh ra trong các tế bào. Mà Địa Vĩ là các sợi liên kết từ tế bào này sang tế bào khác, còn Thiên Kinh xuất hiện từng cọng to nhỏ khác nhau rồi hình thành từng nhánh cây nhỏ của một thân cây to tướng, chia làm hai phần rồi dần đâm vào bên trong thánh mạch. Chúng liên kết thánh mạch với mười huyền mạch với nhau, mấy huyền mạch đó tiếp tục kết nối với kinh mạch toàn thân.
Lần này anh tu luyện lại mất ba ngày, khi anh đang cảm giác thoải mái lại ngay lập tức cảm giác Thiên Kinh và Địa Vĩ bắt đầu tràn ngập cơ thể. Một sức mạnh khủng khiếp truyền vào trong thánh mạch đầu tiên, rồi tiếp xúc với Cửu Liên Đài, ngay sau đó Cửu Liên Đài bắt đầu phát sáng rồi phóng ra sức mạnh Cấm Kỵ Vô Thượng tối cao, cùng với nguồn sức mạnh gia nhập, một nguồn sức mạnh mới bắt đầu di chuyển trong huyền mạch rồi chạy vào trong kinh mạch của cơ thể.
Một nguồn năng lượng đang tiến vào trong một thánh mạch khác đã tiếp xúc với Thiên Mệnh Tháp, Thiên Mệnh Thấp cũng phóng ra sức mạnh Cấm Kỵ Vô Thượng Tối Cao rồi nhập vào trong nguồn năng lượng đang chảy đó, cùng nhau chạy qua huyền mạch rót vào trong kinh mạch.
Trong lúc đó có một nguồn sức mạnh chảy từ Thiên Mệnh Tháp ra nhập vào trong Dương kinh của cơ thể, còn một phần sức mạnh từ Cửu Liên Đài phóng ra cũng nhập vào trong Âm kinh. Cuối cùng chảy qua đường kinh mạch nhỏ nhất nhập vào trong tế bào lần nữa, hình thành một vòng tuần hoàn lớn!
Năng lượng này liên tục tuần hoàn trong cơ thể mười lần, Ngô Bình lập tức mở bừng mắt mà cảm nhận được sức mạnh đang vận chuyển với hiệu sức cao quanh cơ thể mình. Mỗi một lần tuần hoàn, thể chất của anh lập tức mạnh lên một chút, khả năng cũng phát triển lên một vạch.
Năng lượng tuần hoàn đến vòng ba trăm sáu mươi, Ngô Bình cảm giác được một nguồn hơi thở khủng bố đổ ập đến. Tuy anh vẫn ngồi thiền, nhưng thực chất linh hồn đã bước vào trong cõi thần tiên gặp Nguyên Thủy Đạo Tôn. Ông ấy cười nói: “Đại Thần kiếp của con đến rồi, ngoài kia là Thần Kiếp Sơn. Con leo đến đỉnh núi đó, lịch kiếp đi”.
Ngô Bình gật đầu rời khỏi cung điện lớn, rồi bay lên ngọn núi cao vạn trượng kia.
Anh vừa đạp xuống đỉnh núi, không trung lập tức giăng đầy mây đen. Trên bầu trời xuất hiện trăm nghìn bóng sinh linh Hỗn Độn, mà nhìn kỹ hơn chút nữa bên trong đó xuất hiện mười bóng dáng khủng khiếp hơn.
Những bóng dáng đó giống như đều sử dụng nguyền rủa, máu của Ngô Bình lập tức sôi trào vì thích thú. Cơ thể anh bắt đầu thối rữa, hàm răng cũng bóc ra, làn da chảy xệ, khuôn mặt già nua đi, lục phủ ngũ tạng đều dừng hoạt động. Ngay cả đôi mắt của anh cũng dần dần mất đi tầm nhìn, mọi thứ xung quanh đều mờ mịch.
Trong cung điện có vài bóng người bay ra, họ đứng lơ lửng ở giữa không trung run sợ nhìn về phía Thần Kiếp Sơn.
Nguyện Thủy Đạo Tôn hiếm khi xuất hiện, cũng đã rời khỏi cung điện của bản thân đứng bên cạnh sáu vị cường giả. Sáu người này chính là đệ tử của ông ấy, mỗi người đều đã là cường giả Hỗn Độn Cảnh rồi.
Nguyên Thủy Đạo Tôn mở to hai mắt chửi thầm: “Ông trời làm trận độ kiếp lần này ý gì, chỉ một Đại Thần Kiếp thôi sao lại bày ra Đại Kiếp Hỗn Độn Thiên Sát Tuyệt Mạng như vậy chứ. Đại Kiếp Thiên Sát này chỉ có sinh linh chí tôn thiên tài của Hoàng tộc Hỗn Độn mới có cơ hội chạm mặt được cái này, nhưng mà cấp độ cũng không biến thái như vậy”.
Giang Đạo Sinh cười khổ: “Dù sao, tiểu sư đệ cũng là một quái thai cho nên Đại Thần Kiếp của hắn cũng mạnh hơn gấm mười mấy lần với thiên tài Hoàng tộc gặp mà!”
Đúng lúc này, Ngô Bình nhanh chóng vận chuyển sức mạnh Pháp Thân Cửu Chuyển trong cơ thể, quá trình già nua của anh bắt đầu đảo ngược lại. Thị lực khôi phục, làn da biến nên trẻ trung, hàm răng lại mọc ra lần nữa, toàn cơ thể đều phát ra ánh sáng sáng ngời.
Lúc này, Thần Anh mạnh nhất của Ngô Bình nhắm thẳng lên không trung đánh, dưới chân của Thần Anh có vô số ánh sáng liên kết với cơ thể anh. Những ánh sáng này đều do Thiên Kinh và Địa Vĩ tạo thành, nó giúp cho Thần Anh và Pháp Thân của Ngô Bình hợp thành một.
“Ầm ầm!”
Mười vạn bóng sinh linh Hỗn Độn lập tức hóa thành tia chớp sinh linh đánh mạnh vào Thần Anh của Ngô Bình. Thần Anh của Ngô Bình siết chặt, ngoài cơ thể hiện lên một lớp ánh sáng lấp lánh, trên lớp ánh sáng lấp lánh này có hàng tỉ phù văn đang di chuyển kết thành một đại trận phòng ngự cao cấp.
Tia chớp bắn trúng trên lớp màn ánh sáng kia, ánh sáng trên lớp màn đó bắt đầu di chuyển ấy vậy mà tìm được sơ hở của tia chớp và nhẹ nhàng tách ra, thậm chí lớp màn ánh sáng còn hút lấy sức mạnh của tia chớp. Những tia chớp bị lớp ánh sáng hút vào lập tức biến thành một dạng phù văn Hỗn Độn Sinh Linh, rồi bị Thần Anh của Ngô Bình hút lấy.
Ngô Bình từng trải qua Cửu Thiên Thập Địa Tuyệt Sát Thần Kiếp rồi, lần đó anh dùng rất nhiều bảo vật để bảo vệ mình mới có thể thoát nạn được.
Mà Thần Kiếp lần này còn hung dữ và có uy lực so với trước gấp mấy lần, nhưng anh lại có thể nhẹ nhàng thoát nạn được.
Ngay khi bóng mười vạn Hỗn Độn Sinh Linh hóa thành tia chớp bị Thần Anh hút hết, Thần Anh của Ngô Bình sáng lên rồi hóa thành Dương Thần.
Vào lúc này mười bóng vô thượng không biết xuất hiện từ đâu, tách ra đánh vào Thần Anh của Ngô Bình. Ngay tức thì đột nhiên trên đỉnh đầu của Ngô Bình xuất hiện một quả cầu màu tím đen phủ đầy tia chớp, từ trong đó phóng ra muôn vàng tia chớp tím đen hủy diệt hết tia chớp xung quanh không còn một bóng.
“Răng rắc!”
Một tiếng vang lớn truyền ra, trên bức màn ánh sáng xuất hiện một cái khe nhưng nhanh chóng tự chữa lành lại.
“Răng rắc, răng rắc, răng rắc!”
Tia chớp liên tục đánh đến, mỗi lần càng hung tợn hơn, thậm chí ngày một tập trung dày đặc. Dần dà, tốc độ tự chữa lành của màn ánh sáng không kịp với sức tổn hại của nó.
Đúng lúc này Ngô Bình bất ngờ bay lên trời, đưa cơ thể chắn trước Thần Anh.
Mọi người nhìn hình ảnh trước mắt mà sợ ngây ra, tự hỏi anh muốn làm gì? Chẳng lẽ, anh đang dùng cơ thể để chống chọi với Thần Kiếp? Tương đương với đi tìm đường chết đấy!
“Răng rắc!”
Cuối cùng màn ánh sáng cũng bị đập nát, vô số tia chớp màu tím đen đánh thẳng lên cơ thể Ngô Bình, đánh đến mức da thịt anh bong tróc ra. Nhưng thần kỳ thay, cơ thể anh nhanh chóng hồi phục lành lặng. Thần Anh của anh thỉnh thoảng cũng đỡ vài cái, nên chẳng có vấn đề gì nghiêm trọng.
Quả cầu tia chớp tím đen kia xuất hiện tầm mười lăm phút, cơ thể Ngô Bình liên tục bị nổ trọng thương nhưng tốc độ tự lành cũng cực kỳ nhanh chóng. Cho nên, quả cầu tia chớp kia không tạo thương tổn gì đến anh.
Thần Anh cũng nhiều lần bị tia chớp nổ trúng, nhưng cơ thể của nó tự động chữa lành nên cũng nhanh chóng lành lặn.
Cuối cùng, quả cầu màu đen tia chớp kia biến mất, mười bóng dáng khủng khiếp giữa không trung cũng mất tăm hơi. Đại Thần Kiếp kết thúc rồi!
Lúc này, Thần Anh của Ngô Bình phóng ra ánh sáng lấp lánh giống như qua ảnh hưởng của Thần Kiếp, nó thay đổi hóa thành Dương Thần!