Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1005: KHÔNG YÊN LÒNG VỚI CON BÉ CHẾT TIỆT

Sau giờ Ngọ! !

Chiếc Mercedes màu đen thắng gấp dừng ở trước đại sảnh khách sạn Á Châu, Đường Khả Hinh không nói hai lời, không đợi đôi song sinh mở cửa xe, liền lao ra, vẻ mặt gấp gáp xông vào trong hành lang, trong lòng suy nghĩ rốt cuộc Trang Hạo Nhiên có giận mình hay không, cô gấp gáp muốn giải thích, nhưng lúc nảy trên đường đi tới, gọi điện thoại di động của anh, nhưng điện thoại di động ở trong trạng thái không có người nghe, cô thật sự vội muốn chết! !

“Trang Hạo Nhiên, nghe điện thoại! ! Trang Hạo Nhiên, nghe điện thoại! !” Đường Khả Hinh vừa gấp gáp đi trong hành lang khách sạn, vừa căng thẳng gọi lại điện thoại cho Trang Hạo Nhiên, nhưng điện thoại vẫn ở trạng thái có không người nào nghe, cô thật sự gấp muốn chết, suy nghĩ một chút, liền muốn gọi điện thoại của Tiêu Đồng. . . . . .

“Tổng Giám đốc đến rồi! !”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, lập tức căng thẳng ngẩng đầu lên, quả nhiên nhìn thấy Trang Hạo Nhiên mặc tây trang màu xanh dương, trước cổ áo cài nơ hoa đỏ thẫm, hết sức tự nhiên bắt mắt, ngưng mặt đi về phía bên này, bước chân rất nhanh, hai mắt lóe ra ánh sáng sắc bén, nét mặt hơi lộ ra không vui, sau lưng đi theo mấy thư ký và các lãnh đạo cấp cao của Hoàn Cầu với khí thế hừng hực, mọi người cũng không lên tiếng. . . . . .

Cô nhìn thấy anh như vậy, trong lòng không khỏi căng thẳng, lập tức muốn cất bước đi về phía anh. . . . . .

Lúc này Trang Hạo Nhiên vừa vặn hơi nhìn nghiêng đến cô, nhưng giống như không nhìn thấy, vẻ mặt nhàn nhạt lộ ra một chút lạnh lùng, tiếp tục cất bước đi ra đại sảnh khách sạn.

Trái tim Đường Khả Hinh đập thình thịch, hai mắt lập tức trợn to, căng thẳng xoay người nhìn bóng lưng của anh.

Trước đại sảnh khách sạn, gió thật to! !

Tiêu Đồng nhanh chóng đi tới trước chiếc Rolls-Royce màu bạc, cung kính nhẹ nhàng mở cửa xe, sắc mặt Trang Hạo Nhiên rất nặng nề, trực tiếp ngồi vào chỗ ngồi phía sau Rolls-Royce, lại im lặng buông cúc áo tây trang, ngẩng đầu lên nhìn con đường quanh co phía trước, hững hờ. . . . . . Tiêu Đồng đứng ở bên ngoài cửa xe, nhìn anh bên trong xe, dáng vẻ như không, trong lòng cũng cảm thấy hơi ngột ngạt, im lặng quay đầu nhìn Đường Khả Hinh bên kia.

Đường Khả Hinh rất gấp gáp nhìn sang bên này, cầm điện thoại màu trắng, xuyên qua cửa sổ xe, mơ hồ nhìn nửa khuôn mặt kiên nghị của Trang Hạo Nhiên, biết hôm nay anh đau lòng khó chịu, nghĩ tới đây, cô nhất thời không chú ý mọi thứ, đi về phía trước, không ngờ cánh tay bị người kéo mạnh ! !

Sức lực này giống như Tưởng Văn Phong! !

Sắc mặt của cô thay đổi, cắn răng nghiến lợi xoay người, hỏi: “Ai vậy?”

Vẻ mặt Nhã Tuệ tức giận, cầm điện thoại di động, gõ nhẹ trên đầu cô, chỉ dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói: “Còn ai vào đây ? Chọc ra chuyện lớn như vậy! Cho dù là ai cũng không tha thứ cho cô! !”

Đường Khả Hinh nhất thời giống như bóng cao xu xì hơi, cúi đầu, nói không ra lời. . . . . .

Nhã Tuệ vẫn tức giận nhìn chằm chằm vào cô, lần đầu tiên hết cách với cô, níu lấy cổ áo của cô, nói: “Cô đi theo tôi !”

***
Phòng ăn ngự tôn! !

Gió thổi thật to, thổi trúng mặt bàn trắng chỗ ngồi ngoài trời, vang lên ào ào, thiếu chút nữa hất ngã tất cả ly thủy tinh ! !

Ngày hôm qua Trần Mạn Hồng bị kinh hãi, vẫn luôn ở lại bệnh viện nghỉ ngơi bên cạnh chồng, nhưng bởi vì hôm nay Tiểu Nhu chẳng biết tại sao lại làm sai danh sách, cho người bên ngoài mượn mấy trăm cái ly thủy tinh, cô vừa tức giận muốn chết, vừa ôm bệnh trở lại xem xét, chỉ vì kinh sợ quá độ, giọng nói bị khàn, vẻ mặt thay đổi, cũng không trang điểm gặp khách, chỉ mặc một bộ váy ren trắng dài, khoác áo khoác màu xám tro, ngồi ở chỗ ngồi ngoài trời, sắc mặt tái nhợt vừa ho khan, vừa bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh ở đối diện.

Đường Khả Hinh cũng có chút lúng túng và ngượng ngùng ngồi ở một bên, cúi đầu không nói lời nào.

Nhã Tuệ tức giận đến lồng ngực cũng muốn nổ tung, ngồi ở một bên, nhìn Đường Khả Hinh làm chuyện sai, dáng vẻ như thiếu ôxi, cô không chịu nổi, vẫn không nhịn được duỗi ngón tay, chọc trước trán của Đường Khả Hinh, cau mày tức giận kêu lên: “Tôi nói! Tôi thật sự hận cô không phải tôi sinh ra, tôi trông chừng cô như vậy, còn có thể nói rõ một chút! ! Cô biết, ở tại khách sạn này, cô đã cùng mấy người truyền xì căng đan rồi hả ? Cậu chủ Tô cháu trai của Thủ tướng, Tổng Giám đốc Tưởng! Tổng Giám đốc Trang! Bây giờ còn cộng thêm một cậu chủ Tưởng! Vừa vặn gom thành một bàn mạt chược! Trời ạ! ! Trước kia cô không có nói yêu đương, vậy thì xem như không có vấn đề ! Bây giờ không phải cô đã đàng hoàng là người của Tổng Giám đốc Trang sao? Tại sao không biết kiểm điểm hả! ?”

Đường Khả Hinh nhất thời rất ủy khuất, hai mắt trợn to nhìn Nhã Tuệ, vẻ mặt đau khổ nói: “Em không có mà! Đó là Tưởng Văn Phong kéo em đi ăn mà!”

“Cho nên !” Nhã Tuệ nói đến chuyện này, cô càng tức giận lại vươn tay chọc vào đầu con bé đáng chết, mới nói: “Từ nhỏ đến lớn, cô vẫn có một biệt hiệu ! ! Gọi là chim không quen nuôi! Người nào cho ăn sẽ đi với người ta !”

“Em không có?” Đường Khả Hinh lập tức thật oan uổng ngẩng đầu, nhìn bạn thân, kinh ngạc nói: “Chị không nên nói em như vậy mà !”

“Nói đúng là từ nhỏ đến lớn cô thích ăn!” Nhã Tuệ thật sự không có cách nào với cô, rất gấp gáp nói: “Vừa nhìn thấy ăn, thì hồn vía cũng mất! ! Năm nay cô đã hai mươi bốn tuổi rồi ! Khó được cùng Tổng Giám đốc Trang đi tới hôm nay, người ta thương cô như vậy, yêu cô như vậy, còn thiếu không có đặt cô ngậm ở trong miệng, cô mới xoay người lại, liền gây ra chuyện lớn như vậy! Tôi mới vừa trở về bộ phận sảnh tiệc, đã nhìn thấy rất nhiều đồng nghiệp đang xôn xao bàn tán chuyện của cô và cậu chủ Tưởng, mọi người đều đang suy đoán cô và người nào ở chung một chỗ! Cô bảo tôi làm chị gái của cô, tôi nên như thế nào đây hả? Lại không thể công bố với mọi người, bây giờ cô đang ở chung một chỗ với ai, nhưng lại không muốn người khác nói xấu cô! Thật gấp chết người!”

“Lần này thật sự là trùng hợp!” Đường Khả Hinh thở dốc một hơi, nhìn Nhã Tuệ, vẻ mặt đau khổ nói.

Lúc này Trần Mạn Hồng cũng vừa ho khan, vừa thở hổn hển nhắc nhở cô, nói: “Tôi nói Khả Hinh, chuyện này chính là cô không đúng! Dù sao cô và Tổng Giám đốc Trang đã xác nhận quan hệ. Xuất hiện hình ảnh như vậy, không tốt. . . . . . Tổng Giám đốc Trang là người có thân phận hiển hách, có mặt mũi, hôm nay tôi ở bệnh viện, không khỏi xem tạp chí Forbes đưa tin có liên quan đến anh ấy, mới biết ông ngoại bà ngoại của anh ấy là ông trùm dầu lửa, thế giới này đắt tiền nhất là thứ gì? Dầu lửa! Không biết có bao nhiêu thiên kim tiểu thư khát vọng khiêu vũ với anh ấy một bản, thế nhưng anh ấy lại cố tình xác định chung tình đối với cô! Tôi nói thật, cô đừng có phớt lờ, hôm nay lúc tôi trở lại, còn nghe nói, thì ra cô Lâm Tử Linh đó có quen biết với Tổng Giám đốc Trang!”

Vẻ mặt của Đường Khả Hinh chợt thay đổi, nhìn Trần Mạn Hồng, căng thẳng nói: “Cái gì? Quen biết? Người nào quen biết người nào?”

Trần Mạn Hồng bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh nói: “Bọn họ quen biết lẫn nhau! Nghe nói ở Nhật Bản, từng có một đoạn duyên phận khó giải ! Lần này. . . . . . Tôi nghi ngờ cô nàng này đến tranh giành đàn ông với cô!”

“Cái gì?” Lúc này Đường Khả Hinh mới biết sốt ruột, nhất thời cầm chặt cái nĩa trên bàn, con ngươi trừng to, trực tiếp cắn răng nghiến lợi nói: “Tranh giành đàn ông của tôi? !”

“Nhìn dáng vẻ cô xem!” Nhã Tuệ lại đưa tay, hung hăng gõ mạnh đầu cô một cái! !

“Ôi chao! !” Đường Khả Hinh lại đau đớn nhăn mặt, nhẹ nhàng đưa tay che đầu, nhìn Nhã Tuệ dậm chân nói: “Thật sự rất đau ! !”

“Khả Hinh, cô có chuyện gì vậy? Đau chỗ nào hả! ?” Lúc này Tiểu Nhu nhanh chóng bưng 3 ly nước trái cây đi tới trước mặt của Đường Khả Hinh, hết sức quan tâm khom người xuống, nhìn cô hỏi: “Có muốn gọi bác Phúc xem cho cô hay không?”

Trần Mạn Hồng vừa nhìn thấy Tiểu Nhu, cô liền trở nên kích động, thấy đau đầu tức giận kêu: “Cô còn dám đi ra sao ! Dám đem mấy trăm cái ly thủy tinh của bà cô cho bên ngoài mượn! ! Hiện tại lại muốn lấy tiền nhà nước mời người uống nước trái cây?”

Tiểu Nhu lập tức thật oan uổng để khay xuống, nhìn Trần Mạn Hồng gấp gáp nói: “Không phải, không phải! ! Nước trái cây là khách chọn trái cây, tôi nhìn thấy anh ấy thật sự không động tới, liền thừa dịp lúc anh ấy tính tiền, vội vàng thu dọn, muốn trộm một chút nước trái cây cho Khả Hinh uống! Bởi vì hôm nay tôi xem tin tức giải trí, Khả Hinh thật sự rất đáng thương, ở trên phố bán thức ăn, ăn nhiều món ăn vặt như vậy, nhất định bụng khó chống đỡ!”

Trần Mạn Hồng nghe xong lời này, ngay lập tức cau mày khó chịu, ngẩng mặt dáng vẻ muốn chết, tay đè chặt gáy, thật sự tức giận nói: “Tôi nói con bé đáng chết cô, bùn nhão không trét thành tường! ! Nói khàn cuống họng, để cho cô đừng làm chuyện này! Cô muốn mất mặt như vậy sao!”

“Không uống lãng phí mà! Đây chính là nước chanh California chuyển về bằng đường hàng không đấy! Ít ra nó còn quý giá được đi máy bay, tôi ngay cả xe lửa cũng không có ngồi qua!” Tiểu Nhu vừa cầm nước trái cây, đưa đến trước mặt của Đường Khả Hinh, vừa lầu bầu nói.

“Cho nên nói, loại người như cô, cả đời cũng đừng nghĩ gả đi! Có người đàn ông nào nhìn trúng cô, đều là đầu óc của anh ta có vấn đề! !” Trần Mạn Hồng tức giận chế giễu cô, lại kêu lên: “Cút! ! Lập tức ôm hoa bách hợp còn dư lại, đưa về bộ phận cây cảnh cho tôi! ! Ở đó tưới hai mẫu hoa cho tôi rồi trở về ! Thiếu một tấc, tôi cũng phạt cô đứng phơi nắng!”

Tiểu Nhu nghe xong lời này, nhất thời thật đáng thương ngẩng đầu, nhìn Trần Mạn Hồng! !

“Không cút, kiểm tra điểm 0!” Trần Mạn Hồng lập tức đưa tay đè cổ, đau đến kêu la!

“Tôi đi, tôi đi!” Tiểu Nhu nghe xong lời này, liền vội vàng xoay người đi ra ngoài, vừa đi vừa nhìn hướng Đường Khả Hinh, lầu bầu nói: “Khả Hinh! ! Cô chờ tôi, tôi tưới hoa xong, tới trò chuyện với cô !”

Đường Khả Hinh quay đầu, bất đắc dĩ nhìn cô cười khổ nói: “Không biết tôi có còn mạng chờ cô trở lại hay không. . . . . .”

“Cô cũng biết à?” Nhã Tuệ lại đưa tay ra gõ đầu của cô, kêu to: “Cô lập tức nghĩ biện pháp dụ dỗ Tổng Giám đốc Trang trở lại cho tôi! ! Nếu cô không gả ra được, sau này tôi không để ý tới cô! Thật sự không yên lòng với con bé chết tiệt này! !”

“Em làm sao dụ dỗ! ?” Bản thân Đường Khả Hinh cũng gấp gáp kêu lên: “Chẳng lẽ em cũng phải bắt chước anh ấy trèo lên cây nhà em, đi leo tường nhà anh ấy à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK