Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 933: THUỐC GIẢI

Bên trong phòng bệnh!

Đường Khả Hinh được Trang Hạo Nhiên nhẹ nhàng đỡ nằm ngang ở trên giường bệnh, sau đó đưa tay phải ra, dịu dàng đặt xuống ở một bên, hơi lộ ra một chút căng thẳng nhìn Bác Phúc.

Bác Phúc trầm mặt ngồi ở một bên, sau đó vươn tay, nắm nhẹ cổ tay của cô, thật cẩn thận bắt mạch cho cô.

Thái độ hết sức nghiêm túc, khiến mọi người căng thẳng, trong lòng suy nghĩ, chẳng lẽ thân thể Khả Hinh còn có vấn đề gì?

Trang Hạo Nhiên vì chuyện này, càng nghiêm túc nhìn Bác Phúc.

Bác Phúc lại nghiêm túc, cẩn thận nhíu chặt mày, cúi đầu thật thấp, im lặng nghe mạch, Nhã Tuệ không tránh khỏi cảm thấy trái tim đập thình thịch, tay không tự chủ nắm chặt tay Trần Mạn Hồmg, Tiểu Nhu và Lâm Bạch Bạch càng tò mò nhìn xem, không đến bao lâu, rốt cuộc ông mang theo vài phần kinh ngạc, chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh hỏi: “Cô trúng loại độc này là do nọc độc của bảy loại côn trùng điều chế thành! ! Chủ yếu là nọc ong, sau đó là nọc rắn, rít, bò cạp, nhện độc, cóc, loại cuối cùng là thằn lằn!”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, không khỏi cảm thấy tê dại da đầu.

Các cô gái nghe xong cũng không nhịn được cảm thấy cả người nổi lên cảm giác rùng mình, lúc này Lãnh Mặc Hàn cũng mới vừa được Giang Thành và Mỹ Linh nâng đở đi vào, nghe nói như thế, cũng lập tức lộ ra mấy phần kinh ngạc nói: “Ông ơi? Ông thật sự là y thuật tinh thông, ngay cả chuyện này cũng biết!”

Sắc mặt Bác Phúc lập tức trầm trọng quay đầu nhìn Lãnh Mặc Hàn nói: “Tôi đương nhiên biết chuyện này! Bởi vì chất độc này cũng chỉ có ở chỗ Từ Văn Huyền, thị trấn Cao Viễn ! mấy người trong thôn chúng tôi đã từng đi mua trúc, không cẩn thận trúng chất độc này, cho nên tôi biết !”

“Thị trấn Cao Viễn?” Nhã Tuệ không nhịn được kêu lên, nhìn Bác Phúc, càng cảm thấy lạnh lẽo nói: “Đó không phải là thị trấn nhỏ ở quê của tôi sao? Hiện tại cha mẹ tôi ở phía Tây thôn sông nước, thị trấn Cao Viễn!”

“Chính là cái thôn sông nước! !” Bác Phúc ngẩng đầu lên, vẻ mặt lại nghiêm túc khẳng định nhìn Nhã Tuệ, nói nhanh: “Khu rừng trúc ở thôn sông nước kia, sản sinh ra một loại rắn nhỏ vàng óng! ! Hàm răng của rắn nhỏ vàng óng có chứa kịch độc, thậm chí là một trong những loại rắn quan trọng có thể huấn luyện! Mật có thể điều chế thuốc giải tốt nhất!”

Lãnh Mặc Hàn nghe nói như vậy, lập tức cùng đám người Giang Thành đều hưng phấn, bởi vì bọn người áo đen đang ngựa không ngừng vó chạy tới chỗ của Từ Văn Huyền, mặc dù y tá kia đưa ra địa chỉ chính xác, nhưng nghe thấy nơi đó bốn phía đều là rắn độc, người đi vào sẽ chết, đều đang suy nghĩ biện pháp giải quyết, bây giờ anh nghe Bác Phúc nói như vậy, lập tức có chút vui mừng nói: “Bác Phúc! ! Nếu như vậy, bác có biết phương pháp giải độc cụ thể không ?”

“Đương nhiên! !” Bác Phúc quay đầu, nhìn dáng vẻ Đường Khả Hinh như vậy, hai mắt của ông nhấp nháy, lại nắm chặt cổ tay của cô, ngược lại, nhìn bàn tay cô gái này này mềm mại, lộ ra màu sắc tự nhiên, ông gật gật đầu nói: “Vị tiểu thư này thật may là cứu vãn kịp thời, cho nên mới tránh được nguy hiểm đến tính mạng! ! Nhưng bởi vì ở bên trong chất độc này có một độc tính chết người, sẽ tổn hại tử cung phụ nữ! ! Sợ rằng tương lai sinh con hết sức khó khăn! !”

“A! !” Đường Khả Hinh nhất thời nhìn bác Phúc, khiếp sợ kêu lên: “Cháu . . . . . Cháu . . . . . Cháu không thể sinh con! ! ?”

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, cũng không khỏi hơi lộ ra mấy phần căng thẳng nhìn Bác Phúc.

Bác Phúc ngẩng đầu lên, thẳng thắn nhìn Đường Khả Hinh, thật lòng nói: “Cô phải hiểu được, mặc dù nọc độc trong người cô đã giải trừ, nhưng lúc ấy nó đã thấm vào ngũ tạng lục phủ của cô, thậm chí ngay lúc ấy, cô còn cùng đàn ông ngủ chung, thúc đẩy tuần hoàn máu, tăng thêm độc tính! ! Đừng nói là tử cung hư hại, có thể giữ được tánh mạng đã coi là không tệ! !”

Sắc mặt của Đường Khả Hinh lập tức trắng bệch, tay không khỏi run rẩy nắm chặt quần áo trước ngực.

Nhã Tuệ, Trần Mạn Hồng, Tiểu Nhu cùng các cô gái, cũng nhất thời cảm thấy khổ sở, phải biết sinh con là thiên chức của người phụ nữ, đó là mơ ước, ngoài những cô gái độc thân khát khao, có bao nhiêu cô gái cũng khát khao được làm mẹ?

Trang Hạo Nhiên nhất thời nửa ôm Đường Khả Hinh vào trong ngực, tay nắm chặt bả vai của cô, lại trầm trọng ngẩng đầu lên, nhìn Bác Phúc, nói: “Bác Phúc có cách gì cứu giúp không?”

“. . . . . . . .” Bác Phúc ngẩng đầu lên, im lặng nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh cũng lập tức tràn lệ ngẩng đầu, nhìn Bác Phúc.

Bác Phúc nặng nề suy nghĩ một chút. . . . . .

“Bác Phúc! !” Tiểu Nhu nhất thời thật căng thẳng, nửa quỳ ở trước mặt của Bác Phúc, ngẩng đầu lên, đau lòng nhìn ông, van xin nói: “Bác giúp cho Khả Hinh một chút đi! Cháu cùng cô ấy nói chuyện phiếm, cô ấy muốn sinh cho người trong lòng một đứa con gái xinh đẹp! Cô rất muốn một đứa con gái!”

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, không nhịn được cúi đầu, nhìn Đường Khả Hinh.

Hai mắt Đường Khả Hinh chợt rưng rưng tựa vào trong ngực Trang Hạo Nhiên, nghĩ tới tương lai mình không thể sinh con, trong thế giới của cô trở nên lạnh lẽo, đau lòng sắp hít thở không thông, nói không ra lời.

Nhã Tuệ cũng không khỏi bắt đầu đau lòng rơi lệ.

Lúc này, bác Phúc mới ngẩng đầu lên nhìn Đường Khả Hinh, chậm rãi nói: “Có phải cô có thói quen uống rượu đỏ hay không?”.

Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nhìn bác Phúc, vội vàng nói: “Vâng! !”

Bác Phúc nghe nói như vậy, mới chậm rãi mỉm cười nhìn khuôn mặt của Đường Khả Hinh, nói: “Mấy ngàn năm trước, rất nhiều rượu đỏ có thể dùng làm thuốc giải độc cho cơ thể con người, bởi vì hầu hết các loại rượu đỏ có tác dụng thuận lợi cho việc bài tiết, mà cô uống rượu đỏ, là uống rượu đỏ tự nhiên có rất nhiều chất độc, trong đó còn có một số loại rượu có tác dụng quan trọng đối với việc thúc đẩy máu huyết trong thân thể cô, càng có thể nhanh chóng tống chất độc trong cơ thể cô ra bên ngoài! !”

Đường Khả Hinh nhất thời không có nghĩ tới chuyện này, lập tức ngẩng đầu lên, có chút kích động nhìn bác Phúc! !

Bác Phúc lại nặng nề nhìn Đường Khả Hinh, nói: “Hơn nữa lúc ấy cô trúng độc thật nặng, rất có thể sẽ dẫn đến bị câm điếc và mù mắt, thật may rượu đỏ nổi lên tác dụng quan trọng ngăn chặn mờ thị giác của cô!”

Bác Dịch nghe được manh mối, lập tức nhìn bác Phúc, nói: “Ý của bác nói là chất độc trong rượu đỏ đưa đến tác dụng quan trọng!”

“Đúng vậy! ! Nếu như tôi đoán không sai, sau khi cô ấy trúng độc, uống không ít rượu đỏ! ! Hoàn hảo rượu đỏ này là một trong những phương thuốc giải độc!” Bác Phúc nói tiếp.

Lúc này Tô Thụy Kỳ mới phì cười, vì tình huống lúc đó, đổ mồ hôi hột nói: “Lúc ấy chúng cháu còn tưởng rằng do rượu. . . . . .”

“Có nó tốt, tự nhiên có xấu! !” Bác Phúc quay đầu lại nhìn Đường Khả Hinh, nói: “Nếu như cô muốn sinh con, mỗi ngày nhất định phải để tôi châm cứu, còn dùng các loại thuốc để ngâm thân thể, ngoan ngoãn uống thuốc của tôi, trước tiên tôi giúp tử cho cung của cô ấm lại! ! Nếu như cô không muốn sinh, cũng không miễn cưỡng!”

“Cháu . . . . . Cháu muốn sinh. . . . . .” Đường Khả Hinh vội vàng nói xong, mặt đỏ bừng.

Phốc! !

Mọi người không nhịn được bật cười.

Trang Hạo Nhiên ôm nhẹ Đường Khả Hinh, ánh mắt hơi lộ ra một chút dịu dàng, mập mờ nhìn cô.

“Cô muốn sinh cũng dễ dàng, chỉ là đến lúc đó châm cứu sẽ có một chút đau, chịu được là được! !” Bác Phúc nói xong, từ trong túi riêng của mình, lấy ra một cây bút máy, Lâm Bạch Bạch lập tức từ thuốc trong rương của mình rút ra một tờ giấy trắng, thật ra cô khát vọng làm học trò của bác Phúc đến cỡ nào, mỗi ngày cầu xin ông, hái trái cây cho ông ăn, thậm chí còn mang sách vỡ của mình khi còn bé viết ra lý tưởng của mình làm một bác sĩ cho ông xem, ông cũng hững hờ, nói mình không có tuệ căn, nghĩ tới đây, cô cũng không nhịn được tức giận trợn mắt nhìn Tô Lạc Hoành ở đầu kia một cái.

Tô Lạc Hoành cũng chắt lưỡi một tiếng, xem thường nhìn cô! !

Tiêu Đồng đứng ở một bên, nhìn hai người này, anh tới, tôi đi, cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, cô không lên tiếng.

“Hừ! !” Lâm Bạch Bạch hừ một tiếng, cứ rất ân cần chia đều tờ giấy trắng ra, cười hì hì nhìn bác Phúc, nói: “Bác Phúc ! ! Giấy đến rồi! !”

Bác Phúc nhanh chóng viết toa thuốc cho Đường Khả Hinh trước, còn có loại thuốc muốn ngâm rượu, vừa viết vừa căn dặn nói: “Cô không cần đi tiệm thuốc nào, mua các loại thuốc bắc của tôi, cô phải đi đến chợ nông sản địa phương tên là Ngũ Hoàn Lộ trong thành phố, tìm đúng nơi có một tiệm thuốc tên Phúc Đường, tìm ông ta hỏi loại thuốc mới! Thì nói tên của tôi, tự nhiên ông ta sẽ cho cô tốt nhất!”

“Ồ! !” Lâm Bạch Bạch lập tức gật đầu, sau đó cầm tờ giấy, lại nhìn bác Phúc, hỏi: “Còn nữa không?”

Bác Phúc nhanh chóng viết một toa thuốc khác, vừa viết vừa nói: “Toa thuốc này chính là thuốc giải chất kịch độc của Từ Văn Huyền, cô mua về, sau đó, đun sôi hai nước, phơi hai nắng, kế tiếp giả thành bột, lại pha chế thuốc thành bao mang trên người, tự nhiên rắn sẽ cách xa mọi người, nếu như không cẩn thận trúng độc, thì bắt nó ăn hết tại chỗ! Bảo đảm không có việc gì!”

Lãnh Mặc Hàn nghe nói như vậy, lập tức yên lòng mỉm cười, nhìn bác Phúc, nói: “Cám ơn bác Phúc! !”

“Không cần cảm ơn! !” Bác Phúc không nói hai lời, trước hết viết xong toa thuốc, đưa cho Bạch Bạch, mới nói: “Đừng lạc đường nữa, hôm nay ngồi xe của cô, tôi choáng váng đấy! !”

“A! Cháu biết rõ!” Lâm Bạch Bạch vẫn đội mũ bảo hiểm, cười có chút ngượng ngùng.

Bác Phúc lại nắm tay phải của Đường Khả Hinh, nhìn tay của cô màu đỏ thì biết rõ là tổn thương tới gân cốt, liền cầm bao kim châm, chuẩn bị châm cho cô, nhưng vẫn không nhịn được nói: “Nhìn mấy đứa bé các cô cậu, mặt mũi cũng sáng láng, đều là người hiền lành, tại sao lại dính đến những thứ này kịch độc?”

Trang Hạo Nhiên nhất thời không nhịn được ngẩng đầu lên, nhớ tới Như Mạt ác độc, anh lập tức cắn răng nghiến lợi suy nghĩ xem rốt cuộc Như Mạt hiện đang ở đâu?

Lúc này Lãnh Mặc Hàn cũng trầm giọng  căn dặn Giang Thành, phải phái người đến chỗ của Tưởng Thiên Lỗi trông chừng Như Mạt, phòng ngừa dạ hành nhân cứu đi cô! !

Một chiếc xe thương vụ màu đen như là mũi tên lao đi phía trước! !

Như Mạt bình tĩnh ngồi ở trong xe, sâu kín không lên tiếng, đúng lúc này, hai mắt lập lòe, nhìn phía ngoài cửa sổ . . . . . .

Mấy cái bóng dáng màu đen, xuất hiện tại cao ốc nào đấy, nâng súng máy, nhắm ngay cửa sổ xe thương vụ, nín thở! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK