Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 735: THIỆP MỜI NHÀ HỌ TRANG

Ban đêm, gió trở nên lãng mạn, khoan khoái giống như tâm tình của người yêu nhau, lặng lẽ thổi qua.

Biệt thự nhà họ Trang.

Khắp sân cỏ bày vô số bàn ăn dài màu trắng, dụng cụ đốt nến bằng bạc, trong buổi tối náo nhiệt này, chiếu ra một chút ánh sáng, tất cả món ăn tinh xảo, từng phần đặt xuống, bartender đứng ở giữa quầy bar dựng tạm thời, không ngừng lắc bình rượu trong tay, thỉnh thoảng ném lên không trung, thỉnh thoảng tiếp được, hướng về phía ánh nến làm bộ thổi, một ngọn lửa nóng ấm bùng lên!

Vô số tân khách tôn quý khi đi qua quầy bar cũng rối rít nở nụ cười thích thú.

Bartender lại hóa thân thành nhà ảo thuật, ngón tay không có gì bắn ra, 12 ly Cocktail đầy màu sắc, tạo thành quả cầu lửa bay lên, lộng lẫy thắp sáng trên không trung.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên.

Bên kia hồ bơi ngoài trời truyền tới tiếng nhạc sôi động, có thể nhìn thấy mơ hồ một đám người, đang ở trong sàn nhảy, cuồng nhiệt nhảy múa.

Trang Hạo Nhiên vẫn mặc áo sơ mi màu đen, quần tây màu đen, xắn ống tay áo, đang đứng ở giữa bạn bè tốt đến từ các nước trên thế giới, và bạn trong trường học, đang nhiệt tình khiêu vũ với bạn học nữ Martha người Tây Ban Nha, gần như các bạn học kêu gào thành tình lữ, chỉ thấy tối nay anh thật sự vui vẻ, càng không ngừng nở nụ cười với Martha, nhảy vũ điệu cuồng nhiệt và khêu gợi, tại Havard, anh đã từng là người được hoan nghênh cuồng nhiệt nhất . . . . .

“Oa a oa a oa ồ! !” Đông đảo bạn học thân đứng ở trong đó, vừa vỗ tay vừa nở nụ cười nhìn Trang Hạo Nhiên và Martha đang cuồng nhiệt khiêu vũ.

Trang Hạo Nhiên càng nhảy càng kích động, lập tức lợi dụng chiều cao 1m90 của mình, ôm cả người Martha lên, ở giữa sàn nhảy nhanh chóng xoay tròn, Martha nhiệt tình ôm cổ Trang Hạo Nhiên, ngẩng đầu cười to, trong tay nắm chặt cành hoa hồng, bay lượn quanh trên không trung, rất xinh đẹp.

Bên trong nhà.

Trang Tĩnh Vũ và Ân Nguyệt Dung, cùng Tưởng Vĩ Quốc và Diệp Mạn Nghi, người hai nhà ngồi chung một chỗ, xuyên qua cửa sổ thủy tinh, nhìn Trang Hạo Nhiên vô cùng hào hứng kích động ôm bạn học nữ nhảy cuồng nhiệt, tư thế quả thật đẹp mắt, Tưởng Vĩ Quốc lại nhìn anh, có mấy phần im lặng, nói: “Cậu ấy thật sự không giống với Thiên Lỗi, sức lực trên người giống như mãi mãi dùng không hết !”

Trang Tĩnh Vũ nở nụ cười nói: “Thằng nhóc này chính là một đứa nhiệt tình, đối với cái gì cũng hứng thú. Thật may tính cách này của nó không có làm chậm trễ sự nghiệp.”

“Em còn chê nó quá chăm chú vào sự nghiệp !” Tối nay Ân Nguyệt Dung vì bồi tiếp con trai, đặc biệt mặc sườn xám màu tím đậm, búi tóc cao nhã, ngồi bên cạnh chồng, nhìn con trai vui vẻ như vậy, bà cũng cười vui vẻ.

Trang Ngải Lâm mặc váy dài cúp ngực màu đỏ thẫm, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, trang điểm nhẹ nhàng, vừa ăn táo, vừa nhìn em trai ôm bạn học Tây Ban Nha cuồng nhiệt khiêu vũ, thật sự nhảy rất đẹp mắt, cô cũng cảm thấy hưng phấn, lập tức đứng lên, nói: “Con cũng muốn đi nhảy!”

Mấy người lớn cùng nhau ngẩng đầu lên, đã thấy Trang Ngải Lâm đi ra biệt thự, đi vào trong đám người, đi tới trước mặt em trai, vừa búng ngón tay, liền xoay người giống như rắn nước, cùng em trai sexy dán sát người khiêu vũ, Trang Hạo Nhiên lập tức cười ha ha từ phía sau lưng, ôm lấy chị bắt đầu nhảy điệu tanggo hết sức nóng bỏng !

“Ôi . . . . .” Tưởng Vĩ Quốc nhìn hai chị em nhà này, hoàn toàn không chú ý mình là chị gái và em trai, nhảy kiểu thoát y nóng bỏng.

“Ha ha ha. . . . . .” Trang Tĩnh Vũ lại ôm vợ cười lớn, nhìn Tưởng Vĩ Quốc nói: “Vĩ Quốc, Thiên Lỗi cũng lớn tuổi, cũng có thể thỉnh thoảng buông thả mình một chút, nếu không, tương lai làm sao khai thông với vợ ?”

“Thiên Lỗi của tôi không thiếu phụ nữ. . . . . .” Diệp Mạn Nghi lạnh lùng nói xong, nhưng vẫn hơi sửng sốt, mới ngẩng đầu lên nhìn ngoài phòng, ngạc nhiên nói: “Tại sao Thiên Lỗi còn chưa tới?”

Nói xong. . . . . .

Một chiếc Rolls-Royce màu đen phiên bản dài chậm dừng ở trước sân cỏ.

Tài xế nhanh chóng đi ra, mở cửa xe, tối nay Tưởng Thiên Lỗi mặc tây trang kẻ sọc thẳng màu xám tro, bên trong phối áo sơ mi trắng, có vẻ thân thiết và ôn hòa đi xuống xe, ngẩng đầu lên cũng đã thấy phía trước, bóng dáng đẹp trai cao lớn của Trang Hạo Nhiên ở trong sàn nhảy, đang cùng chị dán sát người cuồng nhiệt khiêu vũ. . . . . . Anh hơi cau mày, vẫn không chịu nổi dáng vẻ này của Trang Hạo Nhiên.

Tử Hiền mặc váy dài màu đen đuôi cá, xõa tóc dài đến eo, lấy thân phận bạn thân của Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi tham dự tiệc sinh nhật tối, nhìn vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi, đột nhiên bật cười nói: “Thế nào? Không hài lòng tối nay cô dâu nhiệt tình như vậy à?”.

Tưởng Thiên Lỗi không chịu nổi xoay người, nhìn Tử Hiền.

Tử Hiền không để ý tới anh, chỉ nắm túi xách màu trắng, bước lên phía trước.

Tưởng Thiên Lỗi cũng im lặng không lên tiếng, đạp sân cỏ mềm mại, đi tới sàn nhảy . . . . . .

“Cậu chủ, Tổng Giám đốc Tưởng đến. . . . . .” Quản gia lập tức đi tới bên cạnh Trang Hạo Nhiên, nói khẽ: “Còn có Nhậm tiểu thư cũng đi cùng. . . . . .”

Trang Hạo Nhiên thở gấp một hơi, muốn cùng bạn học nữ khiêu vũ tiếp, nghe được Tưởng Thiên Lỗi và cùng Tử Hiền tới, anh lập tức vẫy tay chào mọi người, mới hơi lộ ra thoải mái đi qua, quả thật nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi và Nhậm Tử Hiền cùng nhau đi tới, anh nở nụ cười đi tới, vui vẻ kêu to: “Thiên Lỗi!”

Tiếng gọi rất thâm tình! !

Tưởng Thiên Lỗi lập tức dừng bước lại, cau mày nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên bước nhanh đi đến trước mặt của anh, giơ tay muốn ôm anh. . . . . .

“Tránh ra!” Tưởng Thiên Lỗi lập tức lạnh lùng đẩy anh ra, mặc kệ giữa bọn họ có tranh chấp như thế nào cũng sẽ không khỏi biến mất sau một thời gian ngắn, lại khôi phục quan hệ “Mập mờ” của bọn họ trong quá khứ.

“Hôm nay sinh nhật tôi ba mươi tuổi, chỉ vì anh thủ trinh đến bây giờ! ! Tại sao không cảm động hả?” Trang Hạo Nhiên nhìn Tưởng Thiên Lỗi nở nụ cười, nói.

“Tối nay cậu có thể để cho người ta thiến ngay !” Tưởng Thiên Lỗi không khách khí nói.

Phốc!

Nhậm Tử Hiền không nhịn được bật cười, lại bước lên phía trước, cùng Trang Hạo Nhiên ôm nhau, nói: “Thân ái, sinh nhật vui vẻ, lúc anh bước vào ba mươi tuổi, tôi tặng cho anh một món quà sinh nhật, tôi thề, sau này không bao giờ cầm rượu đỏ gõ cửa phòng của anh nữa.”

Trang Hạo Nhiên lại cười ấm áp, vỗ nhẹ phía sau lưng của cô, mới nói: “Đừng nói như vậy rất khách sáo, chỉ cần chồng chưa cưới của cô không thiến tôi, vô cùng hoan nghênh.”

Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn anh.

“Đi một chút! Cám ơn mọi người tham dự tối nay !” Trang Hạo Nhiên hết sức nhiệt tình dẫn hai người đi vào biệt thự nghỉ ngơi, Tử Hiền lại là người ưa náo nhiệt, cũng đi ra ngoài bắt đầu khiêu vũ với bạn bè quen biết.

Trang Hạo Nhiên mới vừa đi vào trò chuyện với mấy người lớn một lúc, lại nhanh chóng đi xuống bậc thang, chuẩn bị đi về phía sàn nhảy gọi bạn bè, lại thấy đám người Lâm Sở Nhai đi làm mới vừa tới, Trần Mạn Hồng, Nhã Tuệ, còn có Tiểu Nhu trò chuyện vui vẻ đi tới, Tô Lạc Hoành thấy lão đại tối nay đẹp trai như vậy, vẻ mặt anh lại kích động nhào qua, muốn ôm anh! !

“Này này này! Đừng ôm eo tôi! !” Trang Hạo Nhiên cười sôi nổi, tay vặn bung tay Tô Lạc Hoành, lại nhìn bọn Nhã Tuệ, thở dốc trong chốc lát, mới cười nói: “Đúng rồi. . . . . . Mọi người đều tới, sao lại không thấy Khả Hinh?”

Nhã Tuệ nghe vậy, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Anh không biết? Tối nay cô ấy có hẹn với Thị Trưởng Tống, không có tính tới đây tham gia tiệc sinh nhật.”

Bọn Lâm Sở Nhai lập tức có chút giật mình nhìn Trang Hạo Nhiên.

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên mới vừa rồi còn sôi nổi, sắc mặt lập tức thu lại, nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói: “Hẹn. . . . . . với Thị Trưởng Tống ? Cho nên. . . . . . Không tới?”

“Cậu chủ. . . . . .” Đúng lúc này, Quản gia tay bưng một cái khay, cung kính lễ phép đi tới, nói nhỏ: “Chúng tôi mới vừa ở bên ngoài, nhận được quà tặng do trợ lý của Đường Khả Hinh tiểu thư đưa tới, nói chúc cậu chủ sinh nhật vui vẻ. Bởi vì tạm thời có chuyện, xin lỗi không thể tham gia tiệc tối của cậu, ngày khác tự mình xin lỗi.”

Trang Hạo Nhiên lặng lẽ quay mặt sang, nhìn chiếc hộp nhung màu xanh da trời trong khay quản gia cầm, ngay chính giữa còn có dây nơ màu lam nhạt tao nhã, thế nhưng anh cảm thấy giống như không có chút nào hứng thú, hai mắt sắc bén chợt lóe.

Trước đại sảnh khách sạn Á Châu.

Sóng biển tuôn trào, gió thổi càng lúc càng lớn.

Một chiếc chiếc xe hơi màu đen, chậm dừng ở trước đại sảnh khách sạn, ánh sáng bóng loáng lóe lên.

Đường Khả Hinh mỉm cười tay cầm túi xách màu đen, được nhân viên tiếp tân mở cửa xe cho mình, quyến rũ động lòng người, tao nhã đi xuống xe, đón gió mãnh liệt, quả nhiên nhìn thấy Thị Trưởng Tống tối nay mặc tây trang màu đen, được mấy tên vệ sĩ bảo vệ, đang đứng ở trước cửa khách sạn, giống như có chút sốt ruột, đang nhắc cổ tay, xem thời gian. . . . . . Cô mỉm cười vén nhẹ đuôi váy, đi tới dịu dàng gọi nhỏ: “Thị Trưởng Tống. . . . . . Thật xin lỗi, tôi tới trễ.”

Tống Vĩ Thần ngẩng đầu lên, thấy Đường Khả Hinh tối nay rất xinh đẹp và lạ lẫm, anh lập tức vui mừng cười, nói: “Tôi thật sự lo sợ cô không tới. . . . . .”

“Làm sao có thể? Tôi là một người xem trọng lời hứa. . . . . .” Đường Khả Hinh mỉm cười nói dứt lời, cũng đã nhấc đuôi váy, đi tới trước mặt của anh, nói: “Chỉ là xin lỗi, lúc nảy có chút việc, làm trễ nãi một chút thời gian.”

“Không sao. . . . . .” Tống Vĩ Thần hơi lộ ra nụ cười mấy phần thưởng thức, nhìn Đường Khả Hinh, lại mang theo chút hy vọng nói: “Đường tiểu thư, tối hôm nay, tôi có thể nhờ cô giúp tôi một chuyện, bởi vì tôi nhận được thiệp mời thời gian quá gấp, đều tại thư ký của tôi, nhất thời sơ suất sự kiện lớn này.”

Đường Khả Hinh hơi sững sờ, hỏi: “Chuyện gì?”

“Nào, lên xe trước. . . . . .” Tống Vĩ Thần thật cẩn thận ôm hông của Đường Khả Hinh, phong độ thân sĩ giơ tay, để cho cô ngồi lên của mình trước, mình lại ngồi vào bên trong xe, mới xoay người nhìn cô mỉm cười giải thích: “Hôm nay lúc hoàng hôn, tôi mới vừa nhận được thiệp mời nhà họ Trang, thì ra hôm nay là sinh nhật của Tổng Giám đốc Trang tập đoàn Hoàn Cầu, mời tôi tham gia tiệc tối, bởi vì thư kí sơ sót, mới cho tôi biết không bao lâu, trùng hợp tôi hẹn cô, cho nên muốn mời cô làm bạn gái của tôi, cùng nhau tham dự.”

“. . . . . . . . . .” Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn Tống Vĩ Thần, trái tim bị người nện mạnh, nhất thời nghẹn họng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK