Chương 818: BIỂU HIỆN
Cuộc họp sắp sửa bắt đầu.
Mấy trăm lãnh đạo cấp cao, chia ra ngồi vào vị trí, trò chuyện vui vẻ.
Đường Khả Hinh ngồi ở ghế thư ký vị trí thứ hai, hai mắt chăm chú nhìn màn hình máy vi tính trước mặt, mở mẫu con dấu trưởng phòng hành chính mới vừa đưa cho mình, ngoại trừ mẫu con dấu chuyên dụng thống nhất của Hoàn Cầu, tất cả các mẫu con dấu đều hết sức xinh đẹp và độc đáo, có chạm khắc hình rồng, hình chim Ưng. . . . . . Vẻ mặt cô hết sức kích động nắm con chuột, di chuyển từ trên xuống dưới, nhìn hết sức chăm chú. . . . . .
Tiêu Đồng vừa sửa sang lại tài liệu, vừa lại gần nhìn màn hình máy vi tính, thấy cô đang chọn mẫu con dấu, cô oa một tiếng, thật hâm mộ cười nói: “Khả Hinh, thật giỏi! Lại có con dấu. Tôi theo lão đại lâu như vậy, cũng không có. . . . . .”
Đường Khả Hinh có chút vui vẻ quay đầu, nhìn Tiêu Đồng cười nói: “Bình thường tôi thấy thầy giáo đóng dấu ở trên tài liệu quan trọng, tôi hâm mộ biết bao nhiêu. Nhất là con dấu bạch kim của ông ấy, cực kỳ xinh đẹp.”
“Vậy cô chọn một cái đẹp hơn. Tôi bảo trưởng phòng hành chính làm cho cô tốt hơn một chút!” Tiêu Đồng nhìn cô, cười nói.
“Ừm!” Đường Khả Hinh hưng phấn gật đầu, tiếp tục chăm chú chọn mẫu con dấu.
Có một thông báo: “Hai vị Tổng Giám đốc đến.”
Cả phòng họp nhất thời hoàn toàn yên tĩnh.
Tiêu Đồng cùng Đông Anh lập tức đứng lên, đứng ở hai bên phòng họp, đôi tay mở hai cánh cửa ovan phòng họp!
Tưởng Thiên Lỗi mặc tây trang màu đen trang, phối áo sơ mi màu xanh dương đậm, cổ áo mở ra, tác phong nghiêm nghị phong độ đi vào, thói quen lạnh nhạt và nghiêm túc nhìn mọi người khẽ gật đầu.
Trang Hạo Nhiên mặc tây trang màu vàng nhạt, bên trong phối áo sơ mi màu xanh dương nhạt, vạt áo trước cài nơ hoa màu xanh dương đậm, một tay cắm túi quần, tinh thần hết sức sảng lãng và tràn ngập nụ cười đi tới, trong tay cầm một phần tài liệu, nhìn mọi người thoải mái giơ lên. . . .
Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đã thay một bộ tây trang, cô phốc một tiếng, không nhịn được cúi đầu cười ra tiếng.
Mọi người cùng nhau sững sờ nhìn cô, ngay cả Tưởng Thiên Lỗi ngồi tại chỗ, cũng nghi ngờ ngẩng đầu lên nhìn cô, nghĩ xem cô có chuyện gì vậy?
Trang Hạo Nhiên đứng ở vị trí bên trái ghế da Tổng Giám đốc, cười như không cười nhìn cô.
Phốc! !
Đường Khả Hinh nhớ tới dáng vẻ vụng về của anh ở trong phòng làm việc lúc nảy, lại không nhịn ngừng cúi đầu nở nụ cười.
Trang Hạo Nhiên tức giận nhìn cô một cái, mới ngồi xuống, mở tài liệu ra, nói một câu có ẩn ý khác: “Rõ ràng cô ấy không thoải mái, mọi người đều xin nghỉ cho cô ấy, còn để cho cô ấy tới đây họp? Nhìn dáng vẻ cô ấy không bình thường như vậy, một chút nữa xảy ra chuyện gì, người nào chịu trách nhiệm?”
“. . . . . . . . . . . .” Tưởng Thiên Lỗi nghe nói như vậy, chậm rãi quay đầu, nhìn anh, nở nụ cười một cái nói: “Tôi nói, lúc nhỏ cậu là cao thủ chơi bóng rỗ, chuyện này thật không giả.”
Trang Hạo Nhiên vừa cầm bút máy lên, vừa quay đầu, nhìn anh chăm chú.
“Lúc cô ấy xảy ra chuyện, là trách nhiệm của tôi, cô ấy êm đẹp, sẽ là thư ký của cậu. . . . . . Cô giáo nhà trẻ dạy cậu chơi bóng thật giỏi. . . . . .” Tưởng Thiên Lỗi nhìn anh, không nhịn được nói.
“Tổng Giám đốc Tưởng!” Trang Hạo Nhiên có chút kinh ngạc quay đầu, nhìn Tưởng Thiên Lỗi, nói: “Gần đây anh rất hài hước?”
Tưởng Thiên Lỗi lập tức ngưng mặt nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên không nhịn được bật cười, không để ý đến anh nữa, mà cầm bút máy bạch kim của mình, gõ vào tài liệu một cái, ra lệnh: “Họp đi!”
Tiêu Đồng nghe xong, lập tức mỉm cười đứng lên, đại diện Hoàn Á, nhìn mọi người nói: “Các vị! Mọi người đều biết, rượu đỏ được người phương Tây xem là máu của Thượng Đế, trụ sở chính Hoàn Á của chúng tôi tại Châu Âu, chưa từng buông lỏng đối với sự nghiệp rượu đỏ! Những năm gần đây, tập đoàn chúng tôi ở thị trường Châu Âu, thu mua tổng cộng khoảng hơn hai trăm bảy mươi nhà máy rượu vang lớn nhỏ, trước mắt chú trọng phát triển tới thị trường Châu Mỹ. . . . . .”
Cô nói xong liền cầm lên hộp điều khiển từ xa, mở màn hình TV ở giữa, lập tức xuất hiện hầm rượu khoảng 1000 mét vuông mới xây dựng ở nước Anh, bên trong đại sảnh huy hoàng, mở đèn thủy tinh chói mắt, tay vịn cầu thang toàn bộ đều điêu khắc tượng của rất nhiều giáo đồ phương tây, người truyền lại linh hồn rượu đỏ trước kia, dọc theo thành cầu thang, trần nhà hình tròn, tất cả đều là nhân vật đại diện cho linh hồn rượu đỏ, bao gồm bóng dáng Thần rượu Bacchus và thần nữ nhẹ nhàng cưỡi mây bồng bềnh, trông rất sống động. . . . . .
Đường Khả Hinh có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn hầm rượu khổng lồ này, cho tới bây giờ cũng không có tiếp xúc qua sự nghiệp của Trang Hạo Nhiên ở Châu Âu, cho nên cô nhìn thấy hầm rượu tráng lệ xinh đẹp như vậy, thật sự khiếp sợ.
“Hầm rượu này là thu mua từ hầm rượu có tuổi thọ ba trăm năm được xây dựng lại, trên mặt đất, chúng tôi tốn chi phí khoản 300 triệu, xây một hầm rượu khổng lồ. . . . . .” Tiêu Đồng nói xong, nhấn mạnh hộp điều khiển từ xa một cái, ống kính theo cầu thang xa hoa, xoay tròn xuống, lối đi càng ngày càng tối, càng ngày càng yên tĩnh lạnh lẽo, ống kính mang mọi người xuống hầm rượu dưới lòng đất, chỉ thấy mỗi hầm rượu đều có một cánh cửa, đi thông tất cả loại rượu, thậm chí cô còn nhìn thấy hầm chứa rượu đỏ quý giá, cánh cửa sắt gỉ sét, bò đầy rêu xanh nấm mốc, thậm chí còn tràn ra đến cả tường rào căn hầm và trên thùng rượu, người không hiểu, còn tưởng rằng đây là một địa phương mục nát bị vứt bỏ, không biết, ở trong thùng rượu đầy nấm mốc, rốt cuộc là dịch rượu trân quý đến cỡ nào. . . . . . .
Đường Khả Hinh nhìn hình ảnh này, hai mắt sáng lên, thật khát vọng có thể lạc vào cảnh giới kỳ lạ, phải biết, đây chính là nấm mốc rất trân quý làm cho rượu tăng thêm nhiều vi sinh ôn hòa và sức hấp dẫn bí ẩn.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn mọi người nói: “Nói tôi truyền thống cũng tốt, nói tôi đẩy giai đoạn triển mới cũng tốt. Trước mắt xây dựng khách sạn dưới nước rất gấp rút, hôm nay sự nghiệp khách sạn phát triển rất mạnh, chúng ta phải có kiến trúc tượng trưng, để bảo đảm tập đoàn Hoàn Cầu huy hoàng của chúng ta được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Chúng ta nhất định sẽ vì khách sạn dưới nước khom lưng tận tụy! Chỉ là chúng ta phải giữ vững một số truyền thống. Trước mắt thị trường rượu đỏ thế giới hết sức không ổn định, bởi vì là thời kỳ chuyển đổi giữa hai thế giới rượu đỏ cũ và mới, theo tôi phỏng đoán, nhất định còn phải đấu tranh một thời gian dài, mà thời kỳ này, có một bộ phận nhà máy rượu lâu năm bắt đầu nghi ngờ và dao động, cho nên lúc này chính là thời cơ tốt ra tay đầu cơ. Tôi đề nghị, xin tài trợ 1,2 tỷ để mở rộng hầm rượu, tập trung bộ phận rượu vang cao cấp, vì sự phát triển của Hoàn Cầu trong tương lai, chuẩn bị sẳn sàng!”
Các lãnh đạo cấp cao đều yên lặng cẩn thận lắng nghe.
Tưởng Thiên Lỗi lại giữ kiến phản đối, chậm rãi nói: “Trước mắt Hoàn Cầu chúng ta đã có rất nhiều hầm rượu đếm không hết, hơn nữa chúng ta có qua lại rất tốt với tất cả chủ nhà máy rượu vang nổi tiếng trên thế giới, nếu chi tiền phát triển hầm rượu, tôi cảm thấy hoàn toàn không cần thiết. Giống như siêu thị điện tử nổi tiếng thế giới, bọn họ đều thành lập văn phòng làm việc ở khắp nơi trên thế giới, sau đó tìm kiếm thị trường. Hôm nay thế giới đang phát triển, tại sao chúng ta còn phải âm thầm giữ những qui tắc cũ và ý tưởng truyền thống? Huống chi, 1,2 tỷ là vấn đề nhỏ, tương lai quản lý mới là mối quan tâm và rủi ro lớn nhất.”
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, quay mặt sang nở nụ cười nhìn Tưởng Thiên Lỗi, chậm rãi nói: “Tổng Giám đốc Tưởng, trước mắt năm công ty điện tử lớn nhất đã thực hiện điều tra thị trường, một chiếc điện thoại thông minh, tuổi thọ trung bình khoảng từ tám tháng đến một năm, mà mất giá rất nhanh. Nhưng rượu đỏ thì khác, rượu đỏ càng lưu trữ càng lâu, sẽ tăng giá theo thời gian. . . . . . Cho dù Hoàn Cầu chúng ta có nhiều hầm rượu, nhưng cung vẫn không đủ cầu, điều này hoàn toàn chứng tỏ chúng ta phát triển hầm rượu, đây là chuyện hết sức cần thiết! Tự cung tự cấp, cũng không có nghĩa là chúng ta đóng cửa lại, mà chúng ta có quyền hoạt động kinh doanh tất cả mọi mặt, cũng có thể chiếm được một chút thế chủ động. . . . . .”
Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười, nhìn anh hỏi: “Thật sao? Trong tay cậu kế toán viên cao cấp không ít, 1,2 tỷ phát triển hầm rượu, trong tương lai mấy chục năm, thậm chí một trăm năm, nhân lực vật lực, rốt cuộc phải tiêu tốn bao nhiêu tiền của Hoàn Cầu chúng ta? Hoàn Cầu chúng ta là đơn vị kinh doanh, kéo dài đến các ngành các nghề, mà rượu đỏ chỉ là một phần trong đó, tại sao cậu muốn nhúng tay ở phương diện này ?”
Trang Hạo Nhiên cau mày, buồn cười nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi cũng cứng rắn kiên trì nhìn anh.
Trong phòng họp, tất cả lãnh đạo cấp cao đều yên lặng.
“Đường Khả Hinh! !” Trang Hạo Nhiên nhìn Tưởng Thiên Lỗi, lại nhanh chóng gọi cô.
Đường Khả Hinh đang căng thẳng, nghe Trang Hạo Nhiên gọi mình, liền nhất thời gấp gáp đứng lên, đáp lời: “Vâng! !”
“Có thể nói cho Tổng Giám đốc Tưởng. . . . . . nguyên nhân cần thiết mở rộng hầm rượu! ! !” Trang Hạo Nhiên mắt lạnh xoay người, nhìn Đường Khả Hinh nghiêm túc nói.
Trong lòng của Đường Khả Hinh chợt lạnh, ngẩng đầu lên nhìn người này từ trước đến giờ chỉ chú ý giải quyết công việc chung, nuốt một ngụm nước bọt, ở trước mắt bao người, dịu dàng giải thích: “Gần đây tôi đọc tài liệu có liên quan lịch sử phát triển rượu đỏ, kinh ngạc vì trong thế giới của người phương Tây, rượu không chỉ là đồ uống. . . . . . mà còn là thế giới tinh thần của bọn họ. Có thể nói, ở trong thế giới của người phương Tây trước kia, đã từng xuất hiện cà phê, trà, còn có một số loại đồ uống như beer, nhưng chỉ có rượu đỏ là bọn họ không ngừng theo đuổi. . . . . . Có thể nghĩ, trước kia các giáo sĩ phương tây, số tuổi trung bình của bọn họ, chỉ có hai mươi lăm tuổi, nhưng bọn họ lại cống hiến cả đời cho rượu nho, mặc kệ xảy ra bất kỳ cuộc chiến tranh nào, như Anh, Pháp, Hà Lan, Ý, bọn họ đốt lên ngọn lửa chiến tranh như thế nào, giết kẻ vô tội, phá hủy thành trì, cũng sẽ không dễ dàng phá hủy bất kỳ một vườn nho nào, thậm chí rượu đỏ càng có quan hệ mật thiết với chính trị! Nhà văn nổi tiếng người Đức, Goethe, đã từng nói một câu: Trong lịch sử phát triển rượu đỏ, người giàu muốn rượu tốt hơn, mà người nghèo muốn rượu nhiều hơn. . . . . . điều này loại chia làm hai loại người, biểu hiện cho hai loại thái độ nhu cầu, mà hai loại thái độ này, càng mãnh liệt chứng tỏ tầm quan trọng của việc chúng ta nắm giữ hai loại nhu cầu thị trường. Đặc biệt là nguồn gốc rượu đỏ, đã từng có biết bao nhiêu vĩ nhân giao linh hồn cho rượu đỏ, đã nói qua: tinh túy của dịch rượu ở trong cảnh giới tinh thần mà mọi người không ngừng theo đuổi, kéo dài dẫn phát mùi thơm ngất ngây, có lẽ con người chưa có từng nghĩ tới, có một ngày nó sẽ trở nên rất mê người, nhưng đến ngày đó, con người mới giật mình phát hiện, mùi thơm của nó, hết lần này đến lần khác đánh thức linh hồn của mọi người! Cho nên, ở trong cảnh giới tinh thần của người phương Tây, theo đuổi chính là một loại tín ngưỡng! !”
Mọi người khiếp sợ nhìn cô gái đoạn thời gian trước, mới toả sáng hào quang, lại rất mạch lạc nói ra những lời chấn động lòng người như thế! !
Ánh mắt Tưởng Thiên Lỗi càng ngưng chặt, nhìn cô.
Trang Hạo Nhiên cũng ngồi ở trên ghế da, ánh mắt sắc bén hơi lộ ra lộ nụ cười.
Đường Khả Hinh có chút thấp thỏm nhìn mọi người, thở nhẹ một hơi, nói tiếp: “Tôi cảm thấy xin tài trợ 1,2 tỷ để mở rộng hầm rượu, đây là điều hết sức cần thiết, chưa nói đến, rốt cuộc hơn trăm năm sau phải hao tổn bao nhiêu người canh giữ, có thể có một số người có ý xuyên tạc là bởi vì ở trong ý thức của người phương Tây, thậm chí trong ý thức người nhiệt tình yêu rượu đỏ, bọn họ canh giữ chính là vì nó có thể toả ra sức hấp dẫn đối với nhân loại. Giống như hôm nay mười thương hiệu rượu nho lớn nhất thế giới Conti, Laffey, Latour vân vân, sở dĩ có thể nổi tiếng trên thế giới, cũng bởi vì chấp nhất theo đuổi! Nếu như chúng ta muốn làm cho cơ nghiệp trăm năm của Hoàn Cầu có thể nhận được truyền thừa từ đời này sang đời khác, không chỉ phải dựa vào một chút kiến trúc tuyệt đẹp, càng phải có biểu tượng đặc trưng thuộc về mình, mà một chút biểu tượng này nhất định có thể lãnh đạo cảnh giới tinh thần, hoặc nó càng có thể kéo dài sự nghiệp huy hoàng trong tương lai! ! Trên thế giới này, có rất nhiều thứ cũng có thể dễ dàng bị phá hủy, nhưng chỉ có tinh thần là không thể phá hủy! ! Đây chính là nguyên nhân tại sao có một số loại rượu có thể tồn tại hơn 4000 năm!”
Hai màn hình tinh thể lỏng chợt sáng lên, Trang Tĩnh Vũ và Tưởng Vĩ Quốc đang ở vị trí Chủ tịch khiếp sợ nhìn Đường Khả Hinh!