Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1158: ĐỘNG CƠ
“Cậu biết?” Trang Ngải Lâm lập tức đứng lên, mặt lập tức nghiêm túc và căng thẳng, nhìn Lãnh Mặc Hàn, cả người tức giận phát ra toàn bộ khí thế! !
Mọi người cũng bởi vì những lời này của anh, toàn bộ ngưng mắt nhìn anh, không khí lập tức căng thẳng, mọi người bên trong phòng khách quý nhìn nhau, cũng nghi ngờ, nghĩ xem ai mới là người trộm ngọc bích, thậm chí Chu Lịch Bình mang theo vài phần nghi ngờ, xoay người, nhíu chặt mày, chăm chú nhìn Lãnh Mặc Hàn…
Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi càng lộ ra hết sức thận trọng, nhìn Lãnh Mặc Hàn nói: “Cậu chắc chắn chứ?”
Trang Hạo Nhiên chăm chú nhìn Lãnh Mặc Hàn, nói: “Mặc Hàn! ! Anh biết là ai ?”
Lãnh Mặc Hàn im lặng không lên tiếng, trong ánh mắt nhìn trừng trừng của mọi người, không khí căng thẳng, đi về phía bàn trang điểm của Trang Ngải Lâm, đứng ở bên cạnh Chu Lịch Bình, cúi xuống ngưng mắt nhìn kỹ tất cả các loại trang sức kim cương chiếu lấp lánh để trước bàn, anh tùy ý vươn tay, cầm lên gương trang điểm nho nhỏ, giữ trong lòng bàn tay, ngón cái hơi di chuyển ở mặt kính, lúc này mới chuyển mắt, nhìn cái hộp gỗ đỏ đã mở ra, nhìn vị trí của nó lệch sang một bên, liền thâm trầm nói: “Vòng cổ ngọc bích bị trộm đi trong năm phút đồng hồ, không khó tra !”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người căng thẳng, nín thở nhìn chòng chọc anh! Nhất là nữ trợ lý khóc thút thít và nam quản lý bên trong phòng khách quý, còn có ba cô gái đẩy giá quần áo, bọn họ đều gần như rúc vào trong giá quần áo, lo sợ nhìn chằm chằm Lãnh Mặc Hàn, sợ đến cả người phát run…
Lãnh Mặc Hàn tay cầm gương, hơi nghiêng mặt nhìn ba cô gái kia! !
Một người ngọt ngào đơn giản, một người tóc ngắn hơi lộ ra một chút ngốc nghếch, một người càng cảm thấy bình thường, phải làm công việc đơn giản nhất, cô khoảng hai mươi ba tuổi, mặc T-shirt màu trắng, quần jean màu xanh dương, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, căng thẳng cúi đầu, tay run rẩy nắm chặt giá đẩy quần áo, cảm thấy Lãnh Mặc Hàn như mũi tên lạnh lẽo, sắc mặt cô lại trắng bệch, cúi đầu, nuốt mạnh cổ họng một cái! !
Hai mắt Trang Ngải Lâm xoay tròn, nét mặt cũng căng thẳng, nhìn cô gái kia, cũng cảm thấy cô có chút xa lạ, giống như chưa từng gặp qua! !
Lúc này, cô gái càng cảm thấy lo sợ cúi đầu, thỉnh thoảng liếc về phía ngoài phòng, đôi tay căng thẳng đến run rẩy.
Lãnh Mặc Hàn tay cầm mặt gương, vẻ mặt lộ ra âm trầm, hơi xoay người, từng bước từng bước bước về phía cô gái kia, nhìn sắc mặt cô đỏ lên, khuôn mặt đơn thuần sạch sẽ, lúc này dồn máu đỏ bừng, lại hoảng sợ đến nước mắt từng viên nhỏ xuống… hai mắt anh nhíu lại, cứ nhìn chằm chằm vào cô, gần như phát ra rất nhiều mũi sắc nhọn lạnh lẽo! !
Cô gái lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Lãnh Mặc Hàn, hoảng sợ đến trái tim cũng vỡ ra, sắc mặt tái nhợt lắc đầu, ánh mắt gần như mờ đi, nghẹn ngào, nức nở nghẹn ngào nói: “Không phải tôi! ! Thật không phải tôi ! Tôi . . . . . Tôi . . . . . Lúc Trang tiểu thư thay quần áo, tôi mới… Mới tiến vào đấy! ! Hơn nữa chúng tôi . . . . . ba người chúng tôi gần như đều đứng cùng nhau, chỉnh sửa quần áo ở bên vách tường! ! Những người như chúng tôi không được phép, căn bản cũng không thể dám đến gần bàn trang điểm của Trang tiểu thư ! Không phải tôi! ! Thật không phải tôi ! Thật không phải tôi ! Không tin, ngài hỏi hai đồng nghiệp chúng tôi một chút! !”
Hai cô gái bên cạnh giá quần áo nghe nói như vậy, trái tim cũng run lên, nhưng vẫn nhìn Lãnh Mặc Hàn dũng cảm nói thật: “Ba người chúng tôi ! Cũng cùng nhau đẩy giá quần áo đi vào, chuẩn bị đem quần áo Trang tiểu thư muốn trình diễn đẩy ra ngoài! ! Chúng tôi ở cùng nhau! ! Cô ấy là người phụ trách giá quần áo trước mặt, chúng tôi đều nhìn! ! Hơn nữa lúc chỉnh sửa quần áo treo lên, cũng ở cùng nhau !”
Tất cả mọi người yên lặng nhìn bọn họ.
Lãnh Mặc Hàn tay cầm gương, mặt hơi lộ ra nụ cười bí ẩn lơ đãng nhìn cô gái mặc T-shirt trắng, nhàn nhạt hỏi: “Cô mới tới?”
Cô gái lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Lãnh Mặc Hàn, thật căng thẳng gật đầu, đáp: “Vâng . . . . . Vâng!”
“Mới tới bao lâu?” Lãnh Mặc Hàn lại nhàn nhạt hỏi.
“Hai tuần lễ…” Cô gái căng thẳng nói.
“Bình thường… Trang tiểu thư cùng người bên cạnh cô đều đối xử với cô rất tốt chứ?” Lãnh Mặc Hàn lại mỉm cười giọng điệu chậm rãi, nhìn cô hỏi.
“Phải . . . . . Phải . . . . .” Cô gái liền vội vàng gật đầu.
Lãnh Mặc Hàn nghe xong, hơi gật đầu một cái, mí mắt khẽ rũ xuống, nhìn gương trang điểm màu đen mình cầm trong tay, hai tròng mắt mình lộ ra lạnh lẽo như băng, lại lạnh nhạt nói: “Nhất là… trợ lý của Trang tiểu thư, đối với cô tốt hơn!”
Khuôn mặt cô gái lập tức trắng bệch, nhìn Lãnh Mặc Hàn, hai mắt lộ ra ánh sáng gần như không thể tin nổi! !
Thụy Toa nghe nói như vậy, vẻ mặt liền lộ ra một chút nghi ngờ nhìn cô gái kia, ngạc nhiên câu hỏi của Lãnh Mặc Hàn.
“À… . . À…” Cô gái thật căng thẳng nhìn Lãnh Mặc Hàn, nuốt mạnh nơi cổ họng một cái, mới ấp úng, run rẩy không vững gật đầu nói: “Phải . . . . . Phải . . . . .”
Lãnh Mặc Hàn bình tĩnh gật đầu, mới nói: “Cái gọi là gần đỏ thì đỏ. Bình thường mặc dù chị Trang làm việc hơi cứng rắn một chút, nhưng đối với mọi người hết sức quan tâm và rộng lượng, cho nên người bên cạnh chị ấy hoặc nhiều hoặc ít, cũng sẽ học tập và lây nhiễm một chút thói quen. Loại sùng bái khó hiểu này, càng thể hiện trong phương pháp làm việc của cấp dưới.”
Trang Ngải Lâm không hiểu lời này của Lãnh Mặc Hàn, càng chăm chú nhìn anh.
Lãnh Mặc Hàn nhắc mí mắt, nhìn cô gái kia, lúc này vẻ mặt mới lộ ra thâm trầm và sắc bén, nói: “Cô là người mới tới, thấy cái gì, tự nhiên không dám nói! Bởi vì cô ấy đối tốt với cô!”
Cô gái lập tức trợn to hai mắt, nhìn Lãnh Mặc Hàn! !
Lời này vừa nói ra, hai mắt Thụy Toa ngưng tụ, sắc mặt nghi ngờ căng thẳng nhìn Lãnh Mặc Hàn, không hiểu ý những lời này của anh, mọi người cũng không hiểu, Trang Ngải Lâm càng không hiểu và hồi hộp, vội nói: “Rốt cuộc là ai? Cậu đừng lấp lững ! !”
Lúc này Lãnh Mặc Hàn mới cầm gương, cất bước đi trở về trước bàn trang điểm một lần nữa, cầm mặt gương trong tay, nhàn nhạt nhàn nhạt đặt trở về này trong hộp gỗ, sau đó im lặng đóng nó lại, dựa theo tư thế Trang Ngải Lâm mới vừa ngồi, dùng ngón tay hơi đẩy cái hộp này tới trước vị trí đối diện chiếc gương, mới lạnh nhạt nói: “Lúc nảy nghe chị Trang nói, trước khi chị ấy đi thay quần áo, liền cởi vòng cổ lục ngọc bảo trên cổ của mình xuống, bỏ vào trong hộp gỗ này, dựa theo ý thích và mức độ coi trọng của chị ấy, tất nhiên chị ấy sẽ đẩy cái hộp tới cạnh bàn trang điểm, không để cho nó rớt xuống! Tránh vỡ bảo bối!”
Mọi người im lặng lắng nghe, Trang Ngải Lâm cũng bình tĩnh lắng nghe.
“Sau đó! !” Tay của Lãnh Mặc Hàn lại đè cái hộp này yên tại chỗ, hai tròng mắt xoay tròn, mới thật thâm trầm nói: “Chị Trang muốn đổi dây chuyền kim cương, tự nhiên phải có người đi tới lấy, chuẩn bị xong cho chị ấy. Đây là thói quen công việc, đúng không?”
Trang Ngải Lâm nghe xong, liền hơi tán thành chuyển mắt nhìn Thụy Toa.
Thụy Toa nghe nói như vậy, lập tức cũng gật đầu một cái, nói: “Vâng! ! Dây chuyền kim cương của cô ấy luôn do tôi chuẩn bị! ! Nhưng lúc tôi làm chỉ lấy dây chuyền kim cương, tôi cũng không có động tới thứ khác ! !”
Trang Ngải Lâm cũng tương đối tin tưởng Thụy Toa, vẫn nói lời công bằng: “Không thể nào là cô ấy !”
Lãnh Mặc Hàn cũng nở nụ cười nhàn nhạt, giống như phương hướng lúc ấy Thụy Toa lấy dây chuyền kim cương, hơi xoay người, mới nói: “Quả thật không phải cô ấy trộm! ! Bởi vì thật lòng muốn trộm dây chuyền, cái hộp kia không thể nào nghiêng hẳn qua một bên, bởi vì ăn trộm, mặc kệ có phải là kẻ quen trộm đồ hay không cũng tận lực không để dấu vết trộm, nhưng cái hộp này nghiêng qua một bên, chứng tỏ, lúc ấy cô ấy vô cùng căng thẳng và gấp gáp!”
Mọi người nghe nói như vậy, cũng hơi tán thành cùng lúc nhìn cái hộp kia, Trang Ngải Lâm cũng khẽ rũ mí mắt nhìn hộp gỗ này, vẫn khó hiểu hỏi: “Ý của cậu là… . . .”
Lãnh Mặc Hàn ngẩng đầu lên nhìn Trang Ngải Lâm, lại khẽ mỉm cười nói: “Cô ấy quả thật không phải cố ý trộm, nhưng bởi vì tình huống lúc ấy quá gấp gấp, hoặc làm việc có sai sót, cô ấy sơ ý một chút nên đụng rơi cái hộp này trên mặt đất! Sau đó lúc cô ấy nhìn tình huống này, giật mình, lập tức khom người nhặt lục ngọc bảo này, lại gấp gáp căng thẳng đặt cái hộp gỗ này lại chỗ cũ! Phải biết, người đầu tiên muốn chuẩn bị trộm đồ và người không có trộm đồ, tâm lý và hành động của các cô hoàn toàn khác nhau! Cô ấy không có tật giật mình, dĩ nhiên cũng sẽ không lưu ý đến chi tiết!”
“Ý của cậu là…” Trang Ngải Lâm lập tức tức giận và không thể tin nổi nhìn chằm chằm Thụy Toa! !
Sắc mặt Thụy Toa cũng lập tức trắng bệch nhìn Trang Ngải Lâm! !
Mọi người cũng kinh ngạc nhìn cô! !
Lãnh Mặc Hàn nhàn nhạt chuyển cái hộp gỗ này qua bên gương trang điểm, mới khẽ cúi đầu nói: “Ý của tôi là… Cô lỡ tay làm rơi cái hộp này xuống đất! ! Thuận tiện nhặt giấu viên lục ngọc bảo giá trị xa xỉ đi ! Cô gái mới tới ở đối diện nhìn thấy, cũng không dám nói! Nhưng lúc nảy tôi đi vào, ánh mắt của cô ấy vẫn không ngừng liếc về phía người đứng nơi cửa, cũng chính là nữ trợ lý! !”
Cục Trưởng Cục cảnh sát cùng mọi người lập tức nghiêm nghị nhìn Thụy Toa! !
Thụy Toa nhất thời cảm thấy ruột gan của mình đều vỡ ra, hoảng sợ đến không dám lên tiếng, hai mắt run rẩy, nước mắt chảy ròng ròng. . .
“Ý của ngài là! !” Lúc này Chu Lịch Bình đưa ra nghi vấn của mình, nhìn Lãnh Mặc Hàn vội nói: “Cô ấy trộm viên lục ngọc bảo này ! ! Nhưng lúc ban đầu, cô ấy không có ý trộm, sau đó thấy cái hộp mở ra, cô nhất thời nổi lên lòng riêng, liền giấu nó đi? Động cơ này đặc biệt không giống với hành vi bình thường của cô ấy!”
Lãnh Mặc Hàn quay mặt sang, nhìn Chu Lịch Bình, khẽ mỉm cười, nói: “Đúng vậy! Cho nên tôi mới nói cô ấy không phải cố ý trộm. Cô ấy vô tình. Nhưng bởi vì sau đó xảy ra một chuyện, cô ấy không thể không giấu lục ngọc bảo này đi! !”
“Chuyện gì?” Chu Lịch Bình hỏi nhanh! !
Ngón tay Lãnh Mặc Hàn nhấn hộp gỗ này một cái, để bên ngoài bàn trang điểm, hai tròng mắt sắc bén chăm chú nhìn Thụy Toa, mới nói: “Bởi vì… Cô ấy làm vỡ viên lục ngọc bảo trong cái hộp kia !”
Trang Ngải Lâm lập tức khiếp sợ tức giận đứng lên, nhìn về phía Thụy Toa, đúng lúc này, cái hộp gỗ bộp một tiếng, nện mạnh xuống mặt sàn, mặt kính bị rơi ra ngoài, lại tách một tiếng, kính vỡ tan, thủy tinh văng khắp nơi! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK