Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1145: TẤT CẢ CŨNG VÌ YÊU

Một bóng đen âm trầm lạnh lùng chậm rãi đi vào…
Đường Khả Hinh vẫn kích động run rẩy nhìn ly rượu đỏ sậm, hai mắt nổi nước mắt, cả người hoàn toàn lạc thần, ngay cả đầu ngón tay cũng phát run, nghĩ tới ngày kia đã thi đấu rượu đỏ, trái tim của cô từng cơn lạnh lẽo…
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra nghiêm túc giống như Thẩm Phán, chậm rãi đi vào phòng, nhìn ly rượu màu hồng ngọc lóe ra ánh sáng lung linh kỳ ảo, nó có cảm giác thần bí mười phần chinh phục, rực rỡ, thậm chí mê hoặc, hai tròng mắt anh phát ra ánh sáng lấp lánh, bình tĩnh thần bí, chinh phục, lạnh lùng nhìn thẳng ly rượu kia, thậm chí vươn tay, bưng ly rượu đưa lên mũi nhẹ ngửi nhẹ, một mùi thơm trái cây và bạc hà, còn có vị chua cam quýt giống như con hươu xông đến, anh lập tức biết đây là rượu vang tinh luyê ên Stag’s Leap Wine Celllars 1990 của California Mĩ!
Hai mắt anh nheo lại, quay mặt sang, vẻ mặt dần dần lạnh lẽo nhìn Đường Khả Hinh! !
Cả người Đường Khả Hinh vẫn rung động căng thẳng nhìn ly rượu kia, đại não vẫn còn đang hoảng loạn, cảm giác ly rượu kia vẫn đang từng hồi thay đổi màu sắc! !
Trang Hạo Nhiên chậm rãi xoay người, từng bước từng bước đi tới trước mặt của Đường Khả Hinh, hai mắt lộ ra ánh sáng nghiêm khắc, nhìn cô, lại giống như Thẩm Phán trường thi, từng chữ từng chữ hỏi: “Nói cho anh biết! ! Lúc nảy anh đang uống rượu, em gửi cho anh nô êi dung ba đoạn tin nhắn từ đâu tới? Bao gồm tác phẩm của Longfellow ! !”
Trong lòng Đường Khả Hinh run lên, lập tức ngẩng đầu lên, vội vã nhìn Trang Hạo Nhiên! !
Hai trong mắt Trang Hạo Nhiên đông cứng nhìn cô, lại nghiêm túc sắc bén nói: “Nói cho anh biết! Nội dung tin nhắn này từ đâu tới ?”
“Em … . . . . .” Đường Khả Hinh lập tức căng thẳng không nói ra lời, hai mắt hơi chuyển động…
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lại cứng ngắc, nhìn cô gái trước mặt, lại từng chữ từng chữ gần như rất chắc chắn nói: “Sáng sớm hôm nay, em nghe lén anh nói chuyện với thư kí! ! Em nghe lén đề thi của anh !”
Khuôn mặt của Đường Khả Hinh hơi lộ ra tái nhợt, lập tức cúi đầu, thở dốc, không dám lên tiếng.
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên căng cứng, hai mắt lóe ra ánh sáng sắc bén, nhìn cô gái  trước mặt, nói: “Nếu em nghe lén đề thi của anh ! ! Nhưng… Tại sao muốn gởi tin nhắn lại gửi nội dung đề thi em biết đến cho anh? Tại sao không tiếp tục giữa bí mật này! ! Đây có lẽ là mô êt phần quan trọng nhất !””
Hai mắt Đường Khả Hinh run rẩy nước mắt.
Lúc này ánh mắt Trang Hạo Nhiên mới lóe lên một chút ánh sáng đau lòng, nói: “Đường Khả Hinh! ! Ngay cả một chút đường tắt này em cũng không đi! ! Em bình thản, ngay thẳng rõ ràng đối mặt với chính mình, đối mặt cuộc thi, hơn nữa đối mặt với quỷ thần! ! Vậy em sợ cái gì?”
Trái tim Đường Khả Hinh chợt đau nhói! !
“Em nghĩ anh không có cách nào không thương em! ! Không yêu em phải không?” Trong lòng Trang Hạo Nhiên lại khổ sở nhìn cô gái này, cảm giác bóng dáng của cô dịu dàng, mềm mại, lại kiên cường làm cho người khác đau lòng, anh lại kích động nói: “Ngay cả con đường tắt này em cũng không muốn đi! !
Ngay cả một chút bí mật này, một phần đề thi như vậy, cũng không muốn! Vậy rốt cuộc em đang sợ cái gì? !”
Hai mắt Đường Khả Hinh chảy nước mắt.
Trang Hạo Nhiên thâm tình nhìn cô gái trước mặt, cảm xúc trong lồng ngực lại như cơn sóng lớn cuộn trào vô hạn mãnh liệt, rất thâm tình nặng nề nói: “Khả Hinh, mặc kệ em gánh vác bao nhiêu trách nhiệm! Em sắp trải qua cuộc thi đấu như thế nào! ! Nhưng tất cả mọi thứ cũng vì em yêu rượu đỏ! ! Khi một chuyện, em từ thích đến hoảng sợ, rồi đến trốn tránh! Đây là một loại bi ai sâu nhất! Em cố gắng như vậy, đấu tranh như vậy! ! Tất cả cũng vì tình yêu! Chúng ta … . . . . . Vẫn luôn vì tình yêu!”
Hai mắt Đường Khả Hinh run rẩy nước mắt, kích động ngẩng đầu lên, lồng ngực dâng trào muôn ngàn hơi thở, nhìn Trang Hạo Nhiên! !
Trang Hạo Nhiên nhìn cô cho thêm một khích lệ, thắm thiết gật đầu một cái, nói: “Em nghe qua một câu nói! ! Nếu như em vẫn luôn nhìn chằm chằm vào vực sâu, một ngày nào đó vực sâu kia sẽ kéo em vào trong bóng tối! ! Đừng để cho bất kỳ khó khăn nào và cảm giác sợ hãi đánh ngã em ! Tất cả mọi chuyện đều vì em yêu! Bất kỳ một loại rượu vang nào, trải qua cất giấu dưới hầm sâu, nó vốn đã bí ẩn, nó vốn đã khó có thể nắm lấy! Em có cảm giác sợ hãi là đúng! Chứng minh thợ chưng cất rượu đã thành công! Nhưng đây chỉ là một cuộc đấu về tình yêu ! Chúng tôi đều đang vô cùng mong đợi em! Mặc kệ thành công hay thất bại, mang ra tình yêu lớn nhất trong lòng em… như vậy là đủ rồi! Cũng giống như mối tình đầu rung chuyển trời đất của em, từ đó cho tới bây giờ anh cũng không có tranh đấu, anh chỉ nghĩ làm sao để cho cô nhóc của anh có thể hạnh phúc! Không dùng bất kỳ phương thức nào, anh chỉ muốn em hạnh phúc! !”
Hai mắt Đường Khả Hinh im lặng tràn nước mắt, thật chăm chú nhìn Trang Hạo Nhiên, trong lòng lại tràn lên ngàn vạn xúc động.
“Cưng ơi…” Trang Hạo Nhiên thâm tình gọi, vươn tay, cực độ cưng chiều khẽ vuốt khuôn mặt của cô hơi nóng, nặng nề thở dốc, lại đau tiếc và có chút cảm
thông, nói: “Nếu như… Bây giờ em mệt mỏi, như vậy hôm nay chúng ta cũng không nên nếm thử rượu nữa, cũng không cần kiểm tra lại nữa… Em phải nhớ kỹ, lúc con người đang cực độ mệt mỏi và sợ hãi thì không thích hợp đưa ra quyết định, lại càng không thích hợp để thử nghiê êm loại rượu sâu như vậy.
. . . . . Chúng ta nghỉ ngơi một chút, ngày mai làm lại, hả?”
Bác Phúc nghe nói như vậy, chăm chú nhìn Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên thâm tình đau xót nhìn mình, trong lòng của cô không khỏi bình tĩnh lại, người cũng từ từ bình tĩnh, hít thật sau một hơi, mới sâu kín lắc đầu một cái, nói: “Không cần… Em có thể!”
Trang Hạo Nhiên nghe lời nói gần như khẳng định, hơi thở phào một hơi, lúc này
trên mặt mới chậm rãi lộ ra nụ cười, nhìn cô nói: “Tốt! Anh tin tưởng em!”
Đường Khả Hinh hơi nở nụ cười nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên ngại có Bác Phúc ở chỗ này, anh không nói nữa, tay vuốt nhẹ khuôn mặt ửng hồng của cô, lúc này mới hơi lui bước, cùng đám người Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai, lui đến bên cạnh bàn rượu, đám người Tiêu Đồng và Nhã Tuệ lại hơi lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, nói: “Như vậy! ! Khả Hinh! Bắt đầu đi !”
Đường Khả Hinh một mình đứng ở trước bàn rượu, thở dài một hơi, hai tròng mắt giống như lập tức rót vào nguồn sáng mới, chăm chú nhìn dịch rượu đỏ thẫm trong ly cao cổ trong suốt, cảm giác thân thể của mình từ từ lắng xuống, cả người bắt đầu bình tĩnh và rõ ràng, suy nghĩ bắt đầu thoáng qua giống như dũng sĩ, nhớ tới thầy giáo đã nói, rượu vang không chỉ có lịch sử rung động tuyê êt đẹp mà  còn có sắc thái bí ẩn và mùi thơm vô tận biến ảo Thượng Đế đã trao cho nó! ! Chuyên gia hầu rượu là người môi giới giữa thợ chưng cất rượu và khách! Chuyên gia hầu rượu là người môi giới rượu nối thông tâm hồn của khách ! Con đường này khó khăn nhưng lại xinh đẹp! ! chúng ta đối mặt với loại rượu không hiểu, đừng e ngại, bởi vì đây là thời khắc tràn đầy sôi trào kích động lòng người nhất ! ! Chúng ta phải mở cánh cửa lớn sâu thẳm của nó, đi về phía thế giới rực rỡ tuyệt vời cảm động lòng người! Con phải mang theo tấm lòng chinh phục và mong đợi, đối mặt với nó! Con sẽ phát hiện, dịch rượu tràn ngập linh hồn cảm nhận được tình yêu của con, sẽ chấp nhận mở ra bí ẩn và mùi thơm của nó với con! Chỉ cần con đủ dũng cảm!
Cô gái này lập tức cảm giác trong lòng tràn đầy sức mạnh, khuôn mặt hơi lộ ra nụ cười thánh thiê ên, tâm trạng mang theo một chút tình yêu, che chở, thương yêu, đôi mắt xinh đẹp lóe sáng, nhìn dịch rượu trong ly cao cổ trong suốt trên bàn rượu trắng như tuyết, đặt ở dưới ánh đèn mãnh liệt, lóe sáng một chút màu hồng ngọc, mặc dù hơi lộ ra hoảng thần, nhưng cô càng lộ vẻ bình tĩnh, hai tròng mắt khẽ chớp, nhìn thấy màu sắc dịch rượu trong ly lóe ra ánh sáng hồng ngọc trơn bóng sáng chói ! ! Màu sắc hết sức trầm ổn!
Cô lập tức sải bước, dáng vẻ giống như một chuyên gia hầu rượu hàng đầu thế giới, kỹ thuật tuyệt đẹp, thành thạo cầm ly thủy tinh cao cổ, ngón tay nhẹ ước lượng ly chân, hơi nghiêng dịch rượu về 45 độ, dừng ở trên tờ giấy trắng, mượn ánh đèn, mở to mắt quan sát màu sắc của rượu treo ở trong mép ly, lộ ra giống như ánh trăng lưỡi liềm màu tím, vẻ mặt của cô lộ ra một chút ánh sáng khẳng định, tay cầm ly cao cổ, trước tiên cúi đầu hít mùi vị rượu ở trạng thái tĩnh, nhanh
chóng xoay tròn 360 độ, quan sát rượu ở trong ly sau khi xoay tròn, trạng thái dịch rượu giống như giọt nước mắt tình người “Treo trên ly”, từ sợi giống như máu, chậm rãi trượt xuống…
Mọi người cùng nhau căng thẳng nhìn cô, Nhã Tuệ nhanh chóng cầm lấy một đĩa sứ xanh, đi về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh cầm ly rượu xoay tròn mấy lần, cúi đầu sâu hơn sau khi ngửi mấy lần, lúc này mới giơ ly rượu lên, khẽ uống một ngụm rượu, để cho dịch rượu nồng đậm và chă êt chẽ ở trong khoang miệng mình rửa mấy lần, rồi hơi hé đôi môi, để cho dịch rượu trong miệng tiếp xúc hơi thở trong miê êng, lập tức cảm giác một mùi thơm trái cây nhiệt đới hoang sơ và mùi hoa ngọt ngào, vị chua cam quýt, hết sức mạnh mẽ lan ra! ! Trong nháy mắt chinh phục vị giác con người! !
Cô lập tức cúi xuống, nhẹ nhàng nhổ dịch rượu trong miệng ra, trên mặt hơi lộ ra một chút nụ cười hài lòng và say mê.
Mọi người cùng nhau im lặng mà mong đợi nhìn cô, Trang Hạo Nhiên càng lộ vẻ căng thẳng nhìn cô! !
Đường Khả Hinh cũng hơi lộ ra vẻ mặt kích động, nhìn Trang Hạo Nhiên cùng mọi người, từng chữ từng chữ gần như nói rất chắc chắn: “Đây là một ly rượu vang tinh chế Stag’s Leap Wine Celllars 1990 ! ! Bởi vì lúc nảy mới mở chai rượu ra, chưa giải rượu, cho nên kết cấu rượu hết sức chă êt chẽ, hơn nữa mang theo cảm giác mượt mà đầy đặn của nước Mỹ ! ! Có một mùi vị trái cây nhiệt đới và mùi hoa ngọt ngào giống như loại nho thế giới mới của Mỹ! ! Mùi chua của cam quýt, hết sức nhiê êt tình ! ! Giống như khu vực địa lý của nó, mùi thơm hết sức phóng khoáng và dễ chịu!”
Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng mặt bật cười, lại nhìn Đường Khả Hinh nói: “Vậy màu sắc của nó…”
Đường Khả Hinh thâ êt chăm chú nhìn Trang Hạo Nhiên, lại nở nụ cười, từng chữ từng chữ nói: “Nó có màu hồng ngọc rất hiếm có trên thế giới, đáy rượu có màu tím, màu sắc bóng loáng rất trong trẻo, theo thời gian thay đổi, vì kết cấu của nó căng đầy, màu hồng ngọc khi tiếp xúc với không khí càng ngày càng trở nên dịu dàng, màu hồng dịu dàng ngọt ngào giống như đôi môi cô gái… thời điểm đó, chính là bài thơ đối đáp của nhà văn người Đức, Martin: khi màn đêm buông xuống, con chim trong bụi hoa hồng cất tiếng hót, bọn chúng thật thông minh! Khi chúng ta nâng ly rót vào trong đôi môi hồng, chúng ta cũng thông minh! ! Thậm chí biết nó cực kỳ tươi đẹp! ! Sắc môi hồng! ! Chính là màu sắc cuối cùng của ly rượu này! ! !”
Nhã Tuệ cùng mọi người đều rối rít nhảy lên ! ! !
Trang Hạo Nhiên càng thở phào nhẹ nhõm.
“Khả Hinh! ! Cô thật giỏi! !” Tô Lạc Hoành lập tức xông tới, lập tức bế ngang cô nhóc này, xoay tròn mô êt vòng, mới cười ha ha nói: “Mới vừa rồi cũng hù chết chúng tôi !”
Đường Khả Hinh tựa vào trên bả vai Tô Lạc Hoành, cũng rất ngoan ngoãn cùng cười vui vẻ! !
“Vò một chút! ! Vò mặt một chút ! !” Lâm Sở Nhai cũng kích động đi tới Đường Khả Hinh mới vừa được buông xuống, vươn tay nắm chă êt mặt của cô! !
Đường Khả Hinh lại nở nụ cười hơi ngượng ngùng ! !
Trang Hạo Nhiên đều nhìn thấy tất cả mọi thứ, vẻ mặt lại lộ ra mô t chút đau lòng và vui mừng kích động nhìn cô gái này…
Mặc dù đám người Trần Mạn Hồng cũng rất vui mừng, nhưng thấy Trang Hạo Nhiên lúc nảy thở hổn hển chạy tới, lúc này, trên trán chảy mồ hôi lạnh còn treo ở mí mắt, cô liền dùng ánh mắt nhìn Nhã Tuệ, Nhã Tuệ cũng nhìn cô, mỉm cười hiểu ý, liền kêu mọi người cùng với Bác Phúc im lặng đi khỏi, vốn là trước khi đi ra, Bác Phúc muốn nhắc nhở cô tình trạng tử cung bị lạnh, ngâm nước nóng đã hoàn toàn tốt rồi, nhưng khi nhìn về phía bọn họ, dừng lại một lát, vẫn im lặng mỉm cười đi khỏi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK