Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 713: TRẢ GIÁ

Sáng sớm hôm sau, một trận mùi hoa quýt bay tới khó hiểu!

Trang Hạo Nhiên trần truồng nửa người trên nằm ở trên giường nệm trắng như tuyết, mày nhíu chặt, mới phát hiện ra xương khớp cả người mình đau đớn không nhẹ, khuôn mặt anh hơi lộ ra tiều tụy và nặng nề, thở dốc một hơi, mới khôi phục một chút ý thức, hai mắt khẽ mở ra, tiếp xúc được màu trắng trước mặt, anh lại muốn nhắm mắt lại muốn ngủ tiếp. . . . . .

Một mùi thơm bay đến, mang đến một chút tiếng động khó hiểu.

Rốt cuộc Trang Hạo Nhiên mới mở hai mắt mệt mỏi, thở dốc một hơi, muốn xê dịch thân thể, lại phát hiện xương cốt cả người muốn rời ra, toàn thân đau đớn không nhúc nhích được, anh hơi cố hết sức lật người, nằm ngửa ở trên giường, cơ ngực khêu gợi và đường vân da rất rõ ràng, lộ ra người đàn ông này vẫn thường xuyên thể dục vận động, anh nuốt cổ họng khô khốc một cái, hơi quay đầu, thấy bên cạnh gối đầu, có thêm một đoạn dây màu tím. . . . . .

Anh hơi cau mày, suy nghĩ trong nhà mình có quần áo cùng loại hay không ? Không khỏi ngạc nhiên, anh vươn tay chậm rãi kéo sợi dây, sau đó anh nhìn, thứ này lại là một cái áo lót nhỏ rất sexy và đáng yêu, áo lót này chỉ có cô gái mới có, tinh thần của anh đột nhiên chấn động, lập tức ngồi bật dậy, trong đầu nhanh chóng nhớ lại, đêm qua ôm Tiêu Hào Oánh đi vào phòng thì cô lột sạch quần áo nói với mình đã bỏ thuốc ở trong rượu, mình nhanh chóng dựa vào ý chí đi ra, sau đó gặp Đường Khả Hinh. . . . .

Đại não đột nhiên chấn động! ! !

Trang Hạo Nhiên trợn to hai mắt, ngừng thở nhớ lại đêm qua là Đường Khả Hinh đưa anh về nhà, sau đó hôn môi, từng hình ảnh xé rách ập tới, anh mất hồn khiếp sợ kêu một tiếng: “Trời ạ. . . . . . Lại tới?”

Anh lập tức nắm quần áo mặc vào, nhảy lên giường, tìm khắp nơi không có bóng dáng của Đường Khả Hinh, cũng không thấy quần áo của cô, anh cảm thấy hoảng hốt, ầm một tiếng đẩy cửa phòng rửa tay, trống rỗng, lại thấy một cái khăn lông mới mở, có chút ẩm ướt khoác lên nơi đó, mình không có nằm mơ, tối hôm qua cô ở chỗ này? ? ? Anh áy náy đứng ở trước cửa phòng rửa tay, lại cảm thấy não mình bị đánh một đòn nghiêm trọng, đang suy nghĩ tại sao mình luôn chọn loại thời điểm này, làm loại chuyện cầm thú?

Anh nói xong, đánh mạnh một quyền trước cửa, hai mắt nhanh chóng xoay tròn, cố gắng nhớ lại đêm qua, nhưng bởi vì quá gấp, không thể tập hợp từng mảnh ghép, không thể làm gì khác hơn là nhanh chóng kéo quần áo, đi vào phòng tắm tùy tiện tắm rửa sạch sẽ, mặc tây trang màu đen, áo sơ mi trắng, không nói hai lời gấp gáp chạy đi, mới vừa đi xuống lầu, lúc này mới chú ý đến dưới bàn đọc sách có một váy jean nữ màu đen, dính một chút rượu màu đen, anh lại thở phì phò, nhanh chóng xuống lầu, cầm điện thoại di động lên, liền bấm số điện thoại của Đường Khả Hinh! !

“Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi tạm thời không thể liên lạc được!” Điện thoại di động của đối phương đáp trả.

Trang Hạo Nhiên vừa đi xuống lầu đi về phía cửa chính, vừa bấm điện thoại của Tiêu Đồng, gấp gáp hỏi: “Tiêu Đồng, cô biết Đường Khả Hinh đi đâu không?”

“Lúc này, nhất định là đang ở tiệc thử rượu?” Tiêu Đồng nói!

“Lập tức xác định vị trí của cô ấy cho tôi ! ! Tôi muốn gặp cô ấy!” Trang Hạo Nhiên phát hiện ở chỗ này ít ra vẫn có thể nhanh chóng tìm được cô dễ hơn so với ở Cambridge, tay anh nắm chặt tay cầm cửa, mới vừa muốn vặn, nhưng lập tức dừng lại, trên mặt hiện lên ngạc nhiên, bởi vì anh ngửi thấy một mùi vị hết sức thơm nồng ở phòng bếp . . . . . . Hai mắt của anh chợt chớp lóe, nhanh chóng xoay người, bước nhanh về phía phòng ăn, nhìn thấy trên bàn ăn thật dài, để để súp chim bồ câu hầm nhân sâm, bào ngư hấp cắt miếng, rắc mè trắng rang tán nhuyễn lên, còn dùng củ sen cắt lát, trộn với gừng ngọt thái sợi, bay ra mùi vị chua ngọt, còn có mực tươi, rất giàu protein. . . . . . Sau đó còn có một món lươn hấp, gỏi sứa thịt luộc trộn với một chút mầm đậu. . . . . . tiếp theo là bông cải xanh xào hai ba loại rau củ. . . . .

Anh lặng lẽ đứng ở trước bàn ăn, nhìn từng món ăn, nghĩ tới cô phải thức dậy sớm mới có thể làm nhiều món ăn như vậy?

“Cậu đã tỉnh?” Một giọng nói lạnh lùng ở sau lưng.

Trang Hạo Nhiên lập tức xoay người, kinh ngạc nhìn Bác Dịch đang đứng ở sau lưng, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn mình, hai mắt của anh trợn to, lập tức để ý nói: “Anh ở trong nhà của tôi? Vậy tối hôm qua. . . . . .”

“Tối hôm qua tôi và Vitas tiên sinh thảo luận công việc xong, sau khi trở về, liền thấy cậu ôm người ta ngủ, bên cạnh ném vô số quần áo, đoán chừng là. . . . . . Tối hôm qua có một trận vận động kịch liệt.” Bác Dịch nhàn nhạt nhìn anh nói.

Ánh mắt Trang Hạo Nhiên sáng lên, nói: “Tối . . . . . hôm qua tôi. . . . . . Ôm cô ấy ngủ?”

“Dường như là như vậy. . . . . .” Bác Dịch không để ý tới anh, chỉ đi tới trước bàn ăn, nhìn nhiều món ăn như vậy, ah một tiếng, bật cười nói: “Thật đúng là săn sóc, biết tối hôm qua cậu mệt mỏi.”

Trang Hạo Nhiên lập tức nhìn từng món ăn, nhớ tới mấy ngày nay nói lời lạnh nhạt với cô, anh lại cảm thấy hoảng hốt, thở dài một hơi, lập tức xoay người chạy như bay ra ngoài!

“Tôi phát hiện cha của cậu đang bí mật điều tra một chuyện, tôi có cảm giác chuyện này không tầm thường. . . . . .” Bác Dịch nhắc nhở anh.

Trang Hạo Nhiên đã phịch một tiếng đóng cửa lại, chạy như bay đến trước thang máy, nhấn mạnh mở khóa cửa, gấp gáp thở dốc một hơi, lúc này mới nhớ lại hình ảnh, mình điên cuồng đè ở trên người của Đường Khả Hinh, không ngừng đè xuống, vẻ mặt cô gái kia rất khổ sở, anh lại cắn răng nghiến lợi đánh một quyền bên tường, nhanh chóng đi vào thang máy! !

Đại sảnh khách sạn Á Châu ! !

Mười hai nhân viên tiếp tân, hôm nay mặc sườn xám thêu hoa mẫu đơn màu trắng, vén búi tóc trang nhã, phân ra ở hai bên đại sảnh khách sạn, không ngừng hướng về phía tân khách lui tới cùng khom lưng gật đầu, mỉm cười dùng tiếng anh nói: “Welcome to asian hotel (Hoan nghênh các vị khác quý đến Khách sạn Á Châu).”

Tân khách đi vào rối rít nhìn họ mỉm cười gật đầu.

Vô số nhân viên phục vụ khách sạn, nhân viên bộ phận tổ chức tiệc, nhân viên phòng kinh doanh rượu, rối rít qua lại tiếp đãi tân khách!

Biên tập tạp chí rượu đỏ đến từ các nơi trên thế giới, phóng viên báo chí, còn có phóng viên đài truyền hình đã đến rồi, ban đầu mọi người cũng ngồi ở phòng cà phê kiểu mở của Khách sạn Á Châu, cười nói bàn luận đến tiệc thử rượu lần này do một cô gái gần hai mươi bốn tuổi chỗ tổ chức, có người nghi ngờ năng lực của cô, có người mong đợi năng lực của cô. . . . . . lúc này, Nhã Tuệ cầm máy điện đàm, gấp gáp gọi: “Đường Khả Hinh! ! Đường Khả Hinh! ! Cô ở đang đâu? Mau ra đây! ! Tiệc thử rượu sắp bắt đầu rồi! ! Tất cả đơn vị đã chuẩn bị tốt rồi! ! Cô mau ra đây! Đang đợi chỉ đạo của cô ! Phòng thư kí của hai vị chủ tịch đều hỏi thăm tình hình hôm nay! ! Cô ở đang đâu? Điện thoại di động cũng tắt máy! ! Không nên làm tôi sợ! !”

“Quản lý Lưu! !” Phụ tá phòng bếp, đột nhiên bước nhanh đi ra ngoài, nhìn Lưu Nhã Tuệ gấp gáp nói: “Lão đầu bếp luôn hỏi khi nào bắt đầu? Bởi vì có số điểm tâm theo thứ tự phải làm ngay! ! Nếu không, sợ rằng không kịp thời gian nữa! !”

Nhã Tuệ hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch, tay nắm máy điện đàm, cũng có chút run rẩy, cô thở gấp, suy nghĩ xem rốt cuộc Đường Khả Hinh đã xảy ra chuyện gì? Đang suy nghĩ, có nên thông báo cho Vitas hay không ?.

“Lưu Nhã Tuệ! !” Giám đốc Hoắc Minh nhanh chóng dẫn thư ký đi tới, ngẩng đầu lên nhìn Nhã Tuệ, cau mày hỏi: “Cũng sắp đến 12 giờ rồi! ! Tại sao cửa chính sảnh tiệc không mở?”

Quả thật, nhân viên tiếp tân ở sảnh tiệc lầu hai, mặc sườn xám ren màu trắng cao cổ, thiết kế đặc biệt bó sát người, vấn búi tóc, đôi tay đặt bên trái bụng, đứng ở bên cửa đã hết một tiếng, cũng không có nghe được chỉ đạo mở cửa chính sảnh tiệc, vẻ mặt bọn họ lộ ra khó chịu, nhưng vẫn nhẫn nại đứng.

“Chuyện này. . . . . .” Nhã Tuệ hết sức lo lắng nhìn Giám đốc, nói: “Tôi . . . . . Tôi cũng không rõ lắm. . . . . .”

“Cô không nắm rõ ?” Hoắc Minh muốn phát điên, nhìn cô nhanh chóng gầm nhẹ nói: “Cô biết hôm nay ngày gì không? Hơn tám trăm nhân viên công tác đến từ các nhà máy rượu trên toàn thế giới, phê duyệt rất nhiều tiền làm tiệc thử rượu này, bây giờ cô nói không biết? Không phải cô hợp tác với cô ấy rất tốt sao?”

“Đúng vậy. . . . . Nhưng. . . . . .” Nhã Tuệ cũng vội muốn chết, nhìn Hoắc Minh nói: “Nhưng tôi thật sự không biết cô ấy đi đâu! ! Tôi đi làm từ 9 giờ vẫn tìm cô ấy. . . . . . Đến bây giờ. . . . . . Tôi cũng không có tìm được cô ấy, tối hôm qua cô ấy cũng chưa có về nhà! ! Tôi thật sự . . . . . .”

Cô gấp đến độ hốc mắt đỏ bừng, đứng ở nơi đó không biết làm sao.

“Không cần nói nữa! ! Dù sao tất cả đều chuẩn bị xong! !” Hoắc Minh có kinh nghiệm lập tức ra lệnh cho Nhã Tuệ: “Lập tức thông báo cho Phòng kinh doanh rượu, để cho bọn họ phái người tới đây, chủ trì tiệc thử rượu lần này! Tôi cũng đã nói đứa bé trẻ tuổi không nhờ vả được! ! Lúc ấy bị cô ấy hù dọa ! ! Nhanh lên!”

“Hiện tại mới thay đổi người?” Nhã Tuệ đau lòng nhìn Giám đốc, nghẹn ngào nói: “Khả Hinh vì tiệc thử rượu lần này, thật sự bỏ ra rất nhiều rất nhiều. . . . . .”

“Bây giờ không phải là lúc đưa ra chủ nghĩa cá nhân ! !” Hoắc Minh lại nhanh chóng chỉ vào nhân viên ở phòng nghỉ ngơi phía sau sảnh tiệc, nói: “Phòng nghỉ ngơi của nhân viên 100 mét vuông, toàn bộ mấy trăm nhân viên đứng ở nơi đó hơn hai tiếng! ! Mọi người đều đang chờ như thế không phải vì chủ nghĩa cá nhân sao! ! Tôi lấy thân phận Giám đốc ra lệnh cho cô và nhân viên ở phía sau sảnh tiệc! Cô biết có bao nhiêu người đang chờ cô ấy không?”

Nhã Tuệ nhất thời dừng ở tại chỗ, không dám lên tiếng.

“Xảy ra chuyện gì?” Lúc này, Vitas cùng Laurence vốn muốn theo tân khách tới đây Khách sạn Á Châu, lại thấy cửa chính sảnh tiệc vẫn khép chặt, chỉ có vô số khách quý lui tới, rối rít ngồi ở đại sảnh dưới lầu, mà nhân viên công tác của các nhà máy các nước tham gia tiệc thử rượu vẫn không có vào bàn, ông đang nghi ngờ đi tới xem một chút, cũng đã nhìn thấy Hoắc Minh và Nhã Tuệ đang lo lắng đứng ở nơi đó.

“Không biết Khả Hinh đi đâu.” Nhã Tuệ nhìn thấy Vitas, không thể làm gì khác hơn, bất đắc dĩ nghẹn ngào nói.

Vitas nghe xong lời này, sắc mặt cứng lại! !

“Cô ấy chính là một người không chịu trách nhiệm ! ! Lần này nếu như gặp chuyện không may, ai sẽ gánh vác?” Hoắc Minh tức giận đến sắc mặt cũng trắng bệch, mặc dù ông ta khôn khéo, nhưng làm việc vẫn rất nặng nguyên tắc.

“Chờ cô ấy!” Vitas thản nhiên nói: “Học trò của tôi không phải là người như thế, cô ấy sẽ đến!”

Nhã Tuệ nghe nói như vậy, nhất thời hai mắt đỏ bừng nhìn Vitas.

“Khả Hinh không phải là người như thế, cô ấy sẽ đến. . . . . .” Vitas cắn chặt răng quay mặt sang, nhìn tới trước, nặng nề thở dốc nói.

***

Ngày hạ, tiếng ve kêu từng hồi, trước khách sạn phượng nóng rực, phía sau vườn hoa yên tĩnh, mùi hoa quít mê người bao quanh lùm cây, che kín một phần lớn sân cỏ.

Có một bóng dáng nho nhỏ, mặc đồ thể thao màu trắng, cuộn tròn thân thể nằm trên mặt đất, cô giống như chỉ ngủ say, giống như cuốn rúc vào bên cạnh người đàn ông đêm qua, lông mi chậm rãi rũ xuống, hết sức khéo léo. . . . . . Khuôn mặt thuần khiết của cô tái nhợt giống như sương mù, cũng không biết, chất độc trong cơ thể cô sẽ theo người đàn ông giao hợp, mà nhanh chóng lan ra khắp toàn thân. . . . . . Đêm qua cô vì yêu, muốn chân thành dâng hiến một lần mình, phải trả một cái giá thật lớn bằng cả tính mạng. . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK