Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1019: CHIM CÚ MÈO

Đêm tối, trong gió thu lạnh lẽo, phía chân trời xuất hiện một đường đỏ sậm như máu, quỷ dị vẫn chưa theo ánh trời chiều biến mất. . . . . .

Đỉnh núi, xung quanh một ngôi biệt thự âm u, cây cối và cỏ hoang theo gió lạnh xào xạc lay động, thỉnh thoảng có tiếng kêu dã thú không hề tầm thường, từ đỉnh núi truyền đến. . . . . . Rừng núi vẫn giống như lá phổi của “Linh Thú” khổng lồ trong thành phố, thường phát ra tiếng hít thở “phạch, phạch, phạch, phạch.” Kín đáo, bí ẩn, kéo dài. . . . . .

“Xào xạc. . . . . . Xào xạc. . . . . .” Rừng cây, bụi cỏ lại nghênh gió lạnh lẽo, truyền đến từng hồi âm thanh.

Đoàn xe màu đen chậm rãi dọc theo sườn núi từ từ chạy lên, hai bên rừng cây không biết tên đang đung đưa mở đường cho ông ta, mấy con chim cú mèo trước rào chắn biệt thự, giống như âm hồn trong bóng tối, đậu ở trước mạng nhện, bén nhọn nhìn tới trước, cho đến khi nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen dẫn đầu lóe ra ánh sáng kim loại quỷ dị, vèo một tiếng, vỗ cánh “Phạch phạch phạch” bay về phía chân trời màu đỏ ! !

Đèn xe không có mở, ở trong bóng tối chiếc xe chậm rãi chạy về phía trước, cuối cùng chuẩn xác dừng ở trước biệt thự! !

Rất nhiều người bí ẩn quần áo mặc màu đen, khoác áo choàng đen, giống như người tàng hình, lại nhanh chóng đi về phía biệt thự, đứng ở trong bóng đêm, khuôn mặt lạnh lẽo chờ đợi, một cơn gió mạnh thổi tới, một cô gái duy nhất mặc quần áo màu trắng, khuôn mặt cô lạnh lẽo, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, nhanh chóng đi về phía chiếc xe dẫn đầu ở phía trước, cung kính mở cửa xe ra. . . . .

Ông ta giống như bóng đen, chậm rãi âm trầm đi ra, khuôn mặt cũng giống như không có khí sắc, chỉ thấy hai tròng mắt sắc bén giống như dã thú đang lóe lên, đôi môi mím chặt, lộ ra một chút mùi vị khát máu, lúc đi về phía trước, bước chân nhịp nhàng trầm ổn, có lực, nhanh chóng, không chút nào ảnh hưởng mọi thứ xung quanh.

Hai người đàn ông nhanh chóng mở hai cánh cửa vườn hoa biệt thự.

Ông ta cất bước đi vào, xung quanh không có một chút ánh sáng, không cảm thấy có bất kỳ một chút không thích ứng, giống như bóng tối mới là thế giới của bọn họ, giống như chỉ có bóng tối, mới có thể làm cho bọn họ nhanh nhạy! !

Cả đoàn người trong bóng tối, theo ông ta bước đến, cùng nhau im lặng đi vào biệt thự!

Biệt thự đã lâu không sửa sang lại, đèn thủy tinh trong phòng khách kết rất nhiều mạng nhện, đang theo gió lạnh lẽo nhẹ nhàng bay bay, trên mặt đất một tấm thảm màu đỏ cổ xưa, ở trong màn đêm cũng có vẻ một chút mùi máu tanh, hành lang thật dài, rèm cửa sổ nặng nề và hiện đầy bụi bậm, bóng dáng màu đen của ông ta nhanh chóng di động tới phía trước, hai tròng mắt sắc bén, khi đưa mắt nhìn tới phía trước, bất cứ lúc nào cũng lộ ra ánh sáng vô cùng xem kỹ và tinh mỉ chính xác, không có bất kỳ người nào biết ý nghĩ của ông ta, không có bất kỳ người nào biết kế tiếp, ông ta sẽ làm như thế nào.

Ông ta không tin bất cứ người nào trên thế giới! !

Cầu thang, tối tăm hiện đầy bụi bậm, lúc bước lên sẽ nghe được âm thanh tinh tang tinh tang vang lên, thời đại hiện nay, không có ai dung kiệt tác gỗ đỏ tinh khiết làm cầu thang, trừ khi thật sự là nhà giàu có, có thể tưởng tượng, năm đó Như Mạt được cưng chiều như thế nào, mỗi một món bày biện trong biệt thự này, đến bức tranh nổi tiếng thế giới cũng được chọn lựa rất tỉ mỉ! Ngay cả có thể tưởng tượng, bóng dáng con gái dịu dàng bay bay, ở trên bậc thang chạy xuống thì vui vẻ dường nào.

Ông ta dời bước đi lên cầu thang, chỗ trải qua trước mỗi bức tranh nổi tiếng đều có thể nhìn thấy hai tròng mắt ông ta như dã thú ngủ đông lộ ra ánh sáng tàn nhẫn, giống như đang suy tư, lại giống như không chút cử động. . . . . . Bóng dáng tiếp tục chậm rãi di động lên trên, phương hướng xoay tròn, sau lưng rất nhiều dạ hành nhân đi theo, mấy con chim cú mèo giống như âm hồn nhìn trộm, đậu chặt ở nơi cửa sổ trong suốt, thang lầu xoắn ốc, nhìn chằm chằm vào ông ta! !

Lầu hai hành lang thật dài vẫn một mảnh yên tĩnh, cánh cửa chạm trổ hoa văn cổ, két một tiếng, chậm rãi mở ra.

Ông ta giống như âm hồn quỷ dị chìm vào trong bóng tối, nhàn nhạt đứng ở trước cửa phòng, hơi ngẩng mặt, im lặng hai mắt chuyển động, ở trong bóng tối tìm tòi màn cửa sổ bằng lụa mỏng rũ xuống một nửa, giường nệm màu tím xốc xếch, còn có gương trang điểm, bàn trang điểm, đồ trang sức, đoán chừng bị dã thú gặm đi, chỉ còn lại hộp trang sức trống rỗng, cùng một cây son môi như máu ở trong bóng tối, hai mắt ông ta nhíu lại, ánh sáng âm u nhìn bàn trang điểm, giống như lập tức nhìn thấy đứa con gái ruột mặc váy ngắn hấp dẫn, trang điểm xinh đẹp, mười ngón tay bôi màu sơn đen, vẻ mặt quỷ dị mập mờ nhìn vào trong kính, từng bước thực hiện của mình nhiệm vụ! !

Bước chân ở trong bóng tối lặng lẽ di động tới phía trước.

Ở trong màn đêm, ông ta lạnh lẽo im lặng đi về phía trước, rốt cuộc chậm rãi đi đến trước bàn trang điểm, trong gương cũng xuất hiện bóng dáng giống như âm hồn của ông ta, trong kính, ông ta nhàn nhạt cúi xuống, nhìn vật phẩm hỗn loạn trước bàn trang điểm, ánh mắt càng lúc càng âm u lóe lên tàn nhẫn!

Trong bóng tối, một đàn ông nhanh chóng đi tới trước mặt của ông ta, nói nhanh: “Ông chủ, nơi này đã từng là khuê phòng của tiểu thư, nhưng sau khi cô ấy gả cho Tần Vĩ Nghiệp, vẫn rất ít trở lại, chỉ là mỗi lần làm nhiệm vụ cũng sẽ bí mật trở lại chỗ này, sau đó tài xế của cô ấy đã bán cô ấy !”

Ông ta yên lặng đứng ở trong bóng đêm, cúi đầu chăm chú nhìn hộp trang sức trước bàn trang điểm và một chai sơn móng tay màu đen đong lại. . . . . .

Âm thanh đáng sợ bị ép buộc lôi kéo truyền đến! !

Có người đang hoảng sợ, khóc rưng rức, cầu xin tha thứ! !

Sau đó, mấy người trong bóng tối, kéo một người vẻ mặt thành thật, mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, ném tới bên bàn trang điểm, người nọ run rẩy ở trong bóng tối, quỳ bò ngẩng đầu lên, run rẩy hoảng sợ nhìn một vòng mấy người trong bóng tối, hai mắt của anh lộ ra ánh sáng kịch liệt, kêu to: “Không liên quan đến tôi, không liên quan đến tôi ! Là bọn họ buộc tôi đấy! Là bọn họ buộc tôi đấy!”

Ông ta vẫn im lặng đứng ở trước bàn trang điểm, rốt cuộc tay hơi di động chạm nhẹ chai sơn móng tay màu đen, hơn 30 năm không gặp con gái, không biết con gái trông như thế nào rồi. . . . .

Hai người đàn ông trong bóng tối, níu tài xế lên, tiến tới gần trước mặt của ông ta! !

“Không liên quan đến tôi, đừng giết tôi ! Đừng giết tôi!” Anh đứng ở trong bóng tối, hoảng sợ run rẩy kêu lên, vùng vẫy, trong bóng tối hai dạ hành nhân kìm chặt tay trái tay phải của anh, tàn nhẫn lóe ra ánh sáng khát máu.

Ông ta im lặng không lên tiếng, giống như Thần chết, hai tròng mắt lóe lên tiếp tục nhìn chăm chú chai sơn móng tay, vẫn không nhìn ra một chút manh mối. . . . . .

Tài xế lập tức thừa dịp hai dạ hành nhân hơi nới lỏng, lập tức sợ muốn tránh thoát, hoảng sợ muốn khóc chạy về phía trước. . . . . .

Móng vuốt giống như dã thú, vèo một tiếng, năm ngón tay như móng vuốt ma quỷ, lập tức cắm thẳng vào vị trí trái tim của anh ta, rắc một tiếng vang dội, xương ngực gảy lìa, chỉ cần hơi dùng sức, trái tim cũng sẽ bị xé rách lòi ra! !

Máu tích tích rơi ở trên sàn nhà bằng gỗ! !

Tài xế nhất thời hai mắt trợn to, giống như thể xác đã bị cướp đi linh hồn, không hề có sự sống nhìn chăm chú người trước mặt, máu tươi nhanh chóng nhuộm đỏ áo sơ mi trắng, thậm chí anh ta cảm thấy có người nắm chặt trái tim của mình, không để cho nó triệt để nhảy lên, đau đớn như lửa đốt, lại tê dại làm cho anh ta tuôn mồ hôi lạnh, không dám thở dốc, sắc mặt tái nhợt, chỉ cần nhúc nhích thì sẽ hoàn toàn mất đi tất cả máu tươi.

Tất cả dạ hành nhân, giống như đứng cúng bái linh hồn, hết sức im lặng nghiêm túc! !

“Phản bội là hành động xấu hổ nhất trên thế giới này. . . Chỉ có chết! ! Mới có thể chuộc tội! !”

Tiếng nói lạn lùng truyền đến!

Hai tròng mắt ông ta lập tức giống như cú mèo, sắc bén đưa mắt nhìn trong nháy mắt, móng vuốt lập tức cắm vào trong thân thể khỏe mạnh, một âm thanh xé rách! !

“A . . . . . . . . . ”

Một âm thanh thê lương, kinh khủng truyền đến, ba con chim cú mèo nhanh chóng xông vào, vây quanh thân thể tướng trôi qua đảo quanh! !

Thế nhưng ông ta lại lạnh lùng xoay người, ở trong bóng tối giống như đưa mắt nhìn khuôn mặt nhỏ bé đáng yêu của con gái, ở trong tã lót nở nụ cười thuần khiết, ánh trăng lạnh mới vừa chiếu trên mặt ông ta, lạnh giống như ánh sáng màu trắng, ánh mắt của ông ta nheo lại, rốt cuộc lộ ra âm u tức giận, âm trầm tàn nhẫn hỏi: “Như Mạt hiện đang ở đâu?”

Người trong bóng tối, đến gần bên cạnh ông ta, nói nhanh: “Bị Lãnh Mặc Hàn, đã từng là người đứng đầu bọn người quần áo đen bắt đi, nghe nói tiểu thư chịu đủ loại lăng nhục, đêm đó ở phòng bí mật ven hồ, bị bọn họ dời mục tiêu quá nhanh! !”

Ông ta đứng ở trong bóng đêm, im lặng lắng nghe!

“Gần đây chúng tôi biết được, Như Mạt tiểu thư giống như đã bị bí mật đưa đến phòng bí mật nhà họ Tưởng. . . . .” Anh ta đứng ở trong màn đêm, hơi ngưng một lát, không dám lên tiếng, nhưng lại không dám chậm trễ, nói tiếp: “Nghe nói. . . . .Tiểu thư bị đưa đến trong hang động năm đó dọa Tưởng Tuyết Nhi ngốc nghếch! Muốn dùng chuyện này đểép buộc tiểu thư giao ra danh sách quan chức tham ô! Nhưng tôi lại nghĩ, tiểu thư không nghe lệnh, cho nên bên kia tạm thời vẫn không có động tĩnh! Hiện tại tất cả ánh mắt đều đặt ở trong trận thi đấu rượu đỏ! !”

Hai tròng mắt ông ta lập tức lóe lên! !

“Thi đấu rượu đỏ. . . . . .”

Giọng nói lạnh lùng vang lên.

“Vâng! Gần đây Khách sạn Á Châu tổ chức cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu đẳng cấp quốc tế, dường như trận thi đấu này vừa bắt đầu, tất cả mọi người ngủ đông, bên kia cũng không có động tác, Đường Chí Long tạm thời được cứu ra bên ngoài ở bệnh viện, cũng không hề có động tác, toàn bộ bị kềm chế bất động! Người bên Ủy viên Trương cũng chỉ phái người bảo vệ chặt tuyển thủ thi đấu! !” Người trong bóng tối, tiếp tục cung kính báo cáo!

Ông ta bình tĩnh lắng nghe, sau đó dừng ở trong bóng tối, chậm rãi hỏi: “Tuyển thủ Ủy viên Trương muốn bảo vệ là ai. . . . . .”

Người đàn ông trong bóng tối, dừng lại một lát, mới nhanh chóng trả lời: “Đường Khả Hinh! con gái ruột Đường Chí Long !”

Yên lặng, rất yên lặng. . . . . . Giống như chỉ có tiếng trái tim nhảy lên thình thịch, thình thịch, thình thịch. . . . . .

Tất cả mọi người trầm ngâm không lên tiếng, đều đang yên lặng chờ đợi chỉ thị! !

Đường Chí Long, trí nhớ mơ hồ, ông ta phong thái nghiêm nghị đã từng ở tại trong thôn trang kia, là một người bị chôn sâu dưới đất nhưng không bị đoạt mất linh hồn, nhớ lại năm đó những người đó đi vào thôn trang, cuối cùng tạo thành giết chóc, từng người đều phải chết, huống chi ông ta hiếu thắng, cứng rắn, bình tĩnh ở trong đất, người tràn máu như đóa hoa, hẳn là càng phải chết. . . . . . Số mạng bình đẳng, tôi có con gái, ông cũng có con gái. . . . . .

***

Màu trắng nhà trọ!

“Ôi chao!” Đường Khả Hinh đang đọc sách mê mẫn, tay lơ đãng lại đặt lên bao kim châm, nhất thời cảm thấy máu đỏ tươi rịn ra, cô cau mày giơ ngón tay, theo ánh đèn bàn, nhìn giọt máu tươi có chút quỷ dị, liền vội vàng muốn xoay người, nắm một tờ khăn giấy lau. . . . . . Nhưng tìm tới tìm lui, cũng không tìm được khăn giấy, cô đang ngạc nhiên lẩm bẩm. . . . . .

Một cơn gió lạnh xông vào !.

Một đôi con ngươi màu xanh tròn xoe quỷ dị, đang nhìn chòng chọc cô gái bên trong cửa sổ, trên ngón tay tràn ra máu tươi. . . . . .

“Đâu rồi nhỉ?” Đường Khả Hinh vừa giơ ngón tay, vừa kéo ngăn kéo tìm khăn giấy! !

Đôi mắt kia sắc bén, càng lúc càng nhìn chòng chọc vết máu trên ngón tay, càng lúc càng nhìn chòng chọc, càng lúc càng nhìn chòng chọc. . . . . .

“Rốt cuộc. . . . . .” Đường Khả Hinh lập tức đứng dậy, lại không khỏi cảm thấy trước đèn bàn chiếu xuống một bóng đen, quỷ dị có chút đáng sợ, cô hơi ngẩn ra, đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, hai mắt cô nhấp nháy, ép buộc mình bình tĩnh lại, lập tức xoay người, vội nhìn phía ngoài cửa sổ . . . . . .

Bóng đen lao thẳng đến, lập tức bao trùm bóng dáng của cô gái ở trong phòng! !

“A . . . . .” Một tiếng thét chói tai hoảng sợ lập tức vang lên trong bầu trời đêm yên tĩnh ! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK